Camera
Bức hình thứ bốn mươi mốt tại ngôi trường mới của tôi.
Khi đó tôi đang cố thuyết phục thằng em họ của tôi hay là đừng dính vào những chuyện như thế này nữa, bởi nó chỉ vừa nhận lời tỏ tình của cậu nhóc đeo kính thôi mà đã bị như vậy rồi, nếu còn tiến xa hơn không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Thằng bé có vẻ không cam tâm.
"Cậu không sao chứ?"
Chúng tôi ngừng lại khi nghe thấy tiếng của một nam sinh trong nhóm sinh viên tốt bụng giúp đỡ em họ tôi.
"A... ừm... cảm ơn cậu nhiều!" - Thằng em họ của tôi mấp máy đáp, giọng nói có hơi ngập ngừng hơn thường lệ.
Cậu nam sinh nọ mỉm cười đáp lại, rồi liếc sang nhìn tôi một chút, hẳn là nhận ra tôi rồi. Cậu ta chính là nam sinh chơi bóng rổ trên mặt dán bông băng hôm nọ cùng bạn bè làm vỡ ống kính máy ảnh của tôi. Cậu ấy cẩn thận sơ cứu cho thằng em họ của tôi trong khi tôi đứng một bên quan sát cậu ấy. Có vẻ cậu ấy rất quen thuộc với việc này.
"Lẽ ra hai người phải cẩn thận hơn chứ, mấy lần nhận được mẩu giấy cảnh báo rồi mà không biết rút kinh nghiệm gì cả."
Tôi trố mắt nhìn cậu ấy, thằng em họ của tôi cũng bất ngờ nhìn cậu ấy như tôi.
Mặt khác, cậu ấy đứng trên cao nhìn xuống, chỉ nhún vai cười trừ.
"Xin lỗi, nhưng tôi phải đi đây, hai người tự lo đi nhé!"
"Khoan đã... Chúng ta đã gặp nhau trước đây chưa?" - Thằng em họ của tôi kéo áo cậu nam sinh lại hỏi.
"Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau."
Không hiểu sao tôi có cảm giác cậu ta vừa khựng lại một thoáng, nhưng khoảnh khắc đó rất ngắn, tôi cũng không chắc lắm.
Nói rồi, cậu ấy quay người bỏ đi, đúng là chân dài, đi nhanh thật sự. Tôi cũng chỉ kịp chụp vội từ phía sau của cậu ấy.
Số 10, Châu Kha Vũ.
----
Châu Kha Vũ của các chị đến rồi đây!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...