Camera

Đã hai ngày rồi tôi chưa được cầm máy chụp hình trở lại.

Sau khi tìm được, tôi đã ngay lập tức đem em nó đến tiệm máy ảnh để kiểm tra. Họ bảo cần khoảng vài ngày để có thể sửa chữa máy ảnh của tôi, vì trước đây nó đã từng vỡ ống kính một lần. Tiền tiết kiệm của tôi mấy tháng qua cứ thế mà bay xa mãi.

"Em nghĩ là ai đó muốn phá máy ảnh của anh để cảnh báo anh vì càng ngày càng lún sâu vào chuyện của họ." - Thằng em họ của tôi buông một câu khẳng định lúc nhìn thấy cảnh tượng hôm nọ.


"Chuyện gì cơ?"

Thằng em họ của tôi lấy ra mẩu giấy note rất quen mắt. Trên đó là dòng chữ màu xanh nguệch ngoạc từ kẻ bí ẩn gửi cho hai chúng tôi.


"Anh nhớ cái này chứ? Chúng ta đáng lẽ không nên tiếp xúc với Lưu Chương và Doãn Hạo Vũ, nhưng hai đứa mình đã làm trái lời cảnh cáo rồi. Anh có để ý là anh chụp rất nhiều ảnh của anh Lưu Chương, còn em thì, với Doãn Hạo Vũ, người đã tỏ tình em hôm đó, không biết vì sao nhưng em không thể ghét cậu ấy được, dù với em, cậu ấy trông khá lập dị."

Trong lúc tôi còn đang ngẫm nghĩ, thằng em họ của tôi tiếp lời.

"Em nghĩ nó còn liên quan đến tiệm tạp hóa kì lạ hôm trước. Máy ảnh của anh bị ném xuống hồ bơi sau khi đến đó."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận