Chương 24 Lại đi lên trấn
Lúc ba tỷ đệ Diệp Cẩm, Diệp Như và Diệp Qúy về đến nhà Lý thị vẫn còn đang bận rộn trong phòng bếp, cơm tối vẫn chưa làm xong, "Cơm còn phải chờ một lát nữa, hôm trước Cẩm nương có mua không ít điểm tâm lót dạ, các ngươi có đói thì ăn trước một ít lót bụng đi." Trong nhà cũng xem như là có thay đổi, từ sau khi Diệp Cẩm tới đây đem sân viện rối loạn lộn xộn tỉ mỉ thu dọn lại một phen, dây dưa tốn không ít thời gian.
Dọc đường đi Diệp Qúy chạy thở lên thở xuống kết quả còn không sợ mệt, vừa vào đến nhà hứng thú hừng hực chạy đến bên chậu gỗ lớn trưa này đã thả cua vào, mở nắp che bằng nan tre ra vội vàng đổ toàn bộ sọt cua trên lưng mình vào trong khiến cho nước tràn ra ngoài.
Diệp Cẩm vừa tiến tới, nhìn thấy trong chậu gỗ chi chít những con cua đang lộn xộn bò lên, cả người bỗng nổi da gà.
"Nhiều quá." Diệp Như hứng khởi chạy tới, chuẩn bị đem giỏ cua trên lưng cũng đổ hết vào trong.
Diệp Cẩm vội vã ngăn cản nàng lại:" Trước tiên đừng đổ vào, đổi một cái chậu gỗ khác." Nàng đi ra ngoài cầm lấy một cái chậu gỗ khác đầy nước trong veo bưng vào, để Diệp Như đem số cua còn lại đổ vào, "Nếu như thả quá nhiều cua vào chunng một bồn thì qua một đêm những con cua ở phía dưới đoán chừng đều bị đè chết, không còn tươi mới, đến lúc đó liefn không thể bán được nữa." Diệp Cẩm lại để hai người bọn họ nhặt vài ở con ở bên kia bỏ bớt qua chậu gỗ này.
Hai cái bồn gỗ lớn đại khái đều thả một một nửa bồn, vừa vặn rộng rãi cũng không bị chen chúc đè ép.
Ba người sắp xếp cua xong trước tiên đi ra ngoài rửa tay, Diệp Cẩm đem bánh ngọt táo đỏ hôm trước đã mua ở chợ ra chia cho mỗi người một khối.
Đợi ăn xong, Lý thị cũng đã làm tốt cơm tối rồi.
Có lẽ nhìn thấy hôm nay cả nhà đều mệt cả một ngày, cơm tối Lý thị làm rất phong phú.
Mấy món ăn còn thừa lại của buổi trưa đem đi hâm nóng, lại học theo cách Diệp Cẩm hấp thêm mấy con cua, mặt khác đem xương cốt lọc ra từ con gà rừng trưa này lấy đi hầm một nồi canh xương gà, một nhà bốn người ăn đến toàn thân khoan khoái thoải mái.
Ăn cơm xong, Diệp Cẩm và Lý thị thu thập phòng bếp liền bưng cua đem vào tạm thời đặt ở chính giữa phòng bếp thuận tiện đem nước trong bồn gỗ đổ sạch, nước này dùng để cho cua nhả hết bùn cát, buổi tối không đổ mấy con cua dễ dàng chết đi.
Sau khi làm xong hết những cái này, mọi người trong nhà nhanh nhẹn tắm rửa sạch sẽ đi ngủ sớm.
Ngày hôm sau, Diệp Cẩm dậy sớm hơn thường ngày một chút, trước tiên giúp Lý thị gánh nước ở dòng sông nhỏ trước thôn về đổ đầy vại, sau đó lại giúp bà làm cơm sáng, đem canh gà tối qua chưa ăn hết còn thừa lại nấu cháo, hương vị thơm ngon nói không nên lời.
Đợi người một nhà ăn xong, Diệp Cẩm yêu cầu cần một người đi lên trấn trên cùng nàng bán cua bởi vì cua quá nhiều một mình nàng căn bản không thể xách hết.
Cái này liền trở thành vấn đề nan giải vì cả hai người Diệp Như và Diệp Qúy đều muốn đi.
Trước đây Diệp gia có tiếng nghèo khổ, đi lên trấn trên ngồi xe trâu phải trả tiền, đi rồi trở về liền tốn hết hai đồng tiền.
Trừ phi có chuyện quan trọng đặc biệt nhất định phải đi nếu không ngay cả Lý thị cũng rất ít khi đi lên trấn, Diệp Như và Diệp Qúy càng không phải nói, lớn như vậy chưa từng đi lên trấn, đều tỏ ánh mắt mong chờ.
Diệp Cẩm suy nghĩ một lúc nói với Lý thị:" Nương, không bằng để cả hai người bọn họ cùng đi lên trấn." Dù sao kiếm tiền thì cũng để tiêu xài, cũng chỉ tốn hơn bốn đồng tiền mà thôi.
Nếu như để bản thân một mình tự đi hoặc là chỉ mang theo một trong hai người bọn họ, trong lòng hai tiểu quỷ này sẽ có một người trong lòng khó tránh khỏi bất mãn, đến lúc đó phỏng chừng lại muốn cãi nhau.
Diệp Như và Diệp Qúy nghe vậy trong lòng một vạn lần cảm kích với Diệp Cẩm, mở to hai mắt chờ mong nhìn Lý thị.
Lý thị có chút mềm lòng còn đang do dự.
Muốn bà nghĩ thông suốt trong một lúc cũng không dễ dàng gì, dù sao trong nhà vẫn luôn nghèo khổ, thoáng cái dùng nhiều hơn bốn đồng tiền, bà thấy thật sự lãng phí.
Hơn nữa nếu như cả hai người Diệp Như và Diệp Qúy đều đi hết, hôm nay một mình bà lên núi thật bất tiện.
Sức lực của nữ nhân nhỏ, có rất nhiều việc phải có thêm một người giúp đỡ mới có thể làm được.
Nếu như thế thì lại chậm trễ thời gian thêm một ngày.
Diệp Cẩm cũng hiểu được suy nghĩ của Lý thị, thế là lại khuyên nhủ:" Nương, hôm nay người liền ở lại nhà thêm một này nghỉ ngơi đi.
Mấy ngày nay bận quá, quần áo bẩn ta đều chưa có giặt sạch, ngươi liền giúp giúp đem quần áo đi giặt nha.
Hơn nữa đất trồng rau ngày hôm qua vừa mới tưới phân còn chưa trồng, phỏng chừng chiều nay có thể trồng trọt được rồi, ngươi cũng không thể nhàn rỗi được phần nào đúng không?"
Diệp Như và Diệp Qúy đi theo phía sau, đôi mắt trông mong nhìn Lý thị gật đầu.
Lý thị bị bọn họ làm cho tức cười, bất đắc dĩ lắc đầu xem như là thỏa hiệp rồi:" Được rồi, để cho hai người các người cùng đi với đại tỷ." Nghĩ nghĩ hai đứa nhỏ này cũng thật đáng thương, sống ở thôn này, lớn như thế còn chưa từng đi lên trấn trên lần nào, trong lòng Lý thị cũng cảm thấy áy náy.
"Nương, thật vậy chăng?" Diệp Như và Diệp Qúy có chút không tin được vào lỗ tai mình, hưng phấn hoa tay múa chân thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Lý thị trừng mắt nhìn hai người bọn họ lại nhắc nhở:" Thật sự, bất quá cũng đừng vui mừng quá sớm, hai ngươi phải nghe lời đại tỷ, không được chạy loạn có nghe hay không.
Đặc biệt là Diệp Qúy ngươi, cả ngày hấp ta hấp tấp, đi theo không giúp ngược lại còn thêm phiền phức cho đại tỷ ngươi."
Lý thị còn muốn tiếp tục trách mắng, Diệp Như và Diệp Qúy cắt ngang, vội vã cam đoan:" Nương, ngươi yên tâm, bọn ta hiểu rồi, đảm bảo sẽ không đem thêm phiền phức cho đại tỷ."
Cứ như vậy, ba người Diệp Cẩm, Diệp Như và Diệp Qúy vào nhà thay đổi y phục, sau đó đem bỏ những con cua đã chết trong hai chậu gỗ đem số cua còn lại thành ba phần bỏ vào trong túi bố, mỗi người cầm một cái, ra cửa đi đến đầu thôn ngồi xe trâu đi.
Bạn đang đọc CẨM TÚ LƯƠNG DUYÊN: NÔNG MÔN KIỀU NỮ của TỰ KIM PHI TẠC
Trước
Tiếp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởiViTràPhiên bảnDịchThời gian15 ngày trướcLượt đọc24Ủng hộTặng Tử Linh Thạch
Báo Cáo Vấn Đề
Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
© 2012-2021 .
Nội Quy
Riêng Tư
Bản Quyền
Giới Thiệu
Liên Hệ
Facebook
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...