"Phượng Chỉ U, ta khuyên ngươi, tốt nhất mau thả chúng ta, nếu không, ngươi sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!"
Hắn ta lạnh giọng uy hiếp, nhưng Phượng Chỉ U lại thờ ơ, thấy hai người đều bị trói chặt, nàng thả lỏng chân, ánh mắt chuyển đến trên người tỳ nữ của Trịnh Kim Linh.
Nàng nhếch môi hỏi: "Một màn này, thấy rõ chưa?"
Tỳ nữ cắn răng: "Ngươi mau thả di nương và thiếu gia nhà ta, nếu không lão gia biết được, sẽ cho ngươi đẹp mặt!"
Giọng nói của nàng ta mang theo mấy phần uy hiếp yếu ớt, mà Phượng Chỉ U lại như cười như không hỏi ngược lại nàng ta: "Biết vì sao không trói ngươi không?"
Tỳ nữ nhíu mày, nhưng không lên tiếng, hiện tại trong lòng nàng ta là rất hoảng loạn, thậm chí theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng chủ tử còn ở chỗ này, nếu là nàng ta bỏ đi, về sau nhất định là sẽ không sống nổi, chỉ có thể kiên trì đứng ở nơi đó.
Phượng Chỉ U nhàn nhạt nói: "Cho ngươi xem một màn như vậy, chính là vì để cho ngươi biết toàn bộ quá trình, tốt nhất ngươi nên trở về một năm một mười kể chuyện này cho người Ngô gia biết, nếu như muốn tam thiếu gia Ngô gia và vị di nương này đều bình yên vô sự trở về, tốt nhất cầm năm mươi lượng bạc đến đổi, nếu không..."
Câu tiếp theo, nàng không nói tiếp, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Tỳ nữ kia mặt cắt không còn giọt máu, sợ tới mức hai chân cũng run rẩy theo, nàng ta cắn răng, vội vàng nói với đôi chủ tử: "Thiếu gia, di nương, nô tỳ trở về tìm lão gia, để cho ngài ấy tới cứu hai người."
Dứt lời, nàng ta liền co chân chạy thẳng, thậm chí cũng không chờ hai người kia đáp lại, sắc mặt Trịnh Kim Linh khó coi đến cực hạn: "Phượng Chỉ U, có phải ngươi điên rồi không, dám giam giữ chúng ta, đến lúc đó lão gia nhà ta đến, ngươi xong đời rồi!"
Phượng Chỉ U không mảy may bị ảnh hưởng, chỉ nhàn nhạt liếc mắt Trịnh Kim Linh một cái: "Bây giờ tốt nhất ngươi nên câm miệng lại, bằng không chọc giận ta, ta không chắc có thể để cho ngươi toàn thân nguyên vẹn nữa không, ngươi xem, vị công tử này chính là một ví dụ đó."
"Ngươi......!"
Trịnh Kim Linh nghiến răng nghiến lợi, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt sắc bén của Phượng Chỉ U, nàng ta không dám nói tiếp nữa, thậm chí trong lòng cũng trở nên hơi sợ hãi.
Còn Ngô Thanh Tùng, lúc này vẫn nằm trên mặt đất, thân thể còn đang mơ hồ đau đớn, chẳng qua đã đỡ hơn một chút, khuôn mặt âm trầm kia, muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi.
Mọi người trong phòng đều rất kinh ngạc, thật không ngờ lá gan của Phượng Chỉ U lại lớn như vậy.
Phượng Chỉ U đảo mắt nhìn thoáng qua mọi người một cái, khí tức lạnh lẽo kia cũng dần dần tan biến, nở một nụ cười tiêu chuẩn mà nói: "Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, thật sự là tôi không đúng, nhưng mà phòng trong vẫn rất sạch sẽ, ngoài này bây giờ tôi còn chưa thể thu dọn, ít nhất cũng phải để cho người Ngô gia nhìn thấy được hành vi của vị di nương này, cho nên các vị phu nhân mời vào phòng trong ngồi?"
Mấy phụ nhân đương nhiên là không nói gì, ai cũng phối hợp gật đầu: "Không có gì, nhà ai mà không xảy ra chút chuyện chứ."
"Đúng vậy, chúng ta thỉnh thoảng cũng vậy à."
Mọi người xem như không có chuyện gì mà vừa đi vào phòng trong vừa nói chuyện, hiển nhiên không có ai nói giúp cho Trịnh Kim Linh và Ngô Thanh Tùng, trong suy nghĩ của người bình thường, tất cả mọi người cho rằng chỗ dựa của Phượng Chỉ U lợi hại hơn Ngô gia kia, cho nên không ai ngốc đến mức vì Ngô gia mà đắc tội với Phượng Chỉ U.
Huống hồ ở đây còn rất nhiều người chướng mắt với tác phong làm việc của Ngô gia đã lâu, bây giờ có người thu thập Ngô gia, xem như đúng lúc trút giận thay bọn họ.
Phượng Chỉ U tiếp tục công việc chăm sóc mặt cho mấy vị phụ nhân, Tôn phu nhân kéo tay Phượng Chỉ U, thân thiết nói: "Phượng muội muội, muội xem giúp ta một chút, làn da này của ta bị làm sao thế, vì sao đã đắp hai cái mặt nạ rồi mà còn khô như vậy? Muội xem, nơi này hơi bong vẩy rồi."
Khóe miệng Phượng Chỉ U cong lên: "Không có gì đáng ngại, làn da của phu nhân rất khô, bình thường có phải rất ít uống nước không?"
Tôn phu nhân gật gật đầu: "Đúng vậy, ta chính là không thích uống nước, ta thấy lão gia nhà chúng ta bình thường không có việc gì thì thích uống trà, hắn mặc dù là nam nhân, nhưng làn da kia cũng làm cho ta hâm mộ không thôi, lại nhìn ta này...... Ài? Vậy ý của muội là ta uống niều nước hơn là được phải không?"
Phượng Chỉ U cười khẽ gật đầu: "Uống nước tự nhiên là có hiệu quả, nhưng phu nhân cũng cần dùng mỹ phẩm của tôi để cải thiện thêm, mặt nạ dưỡng da này, ngài dùng trước, sau đó lại thoa thêm lọ mỹ phẩm này, nhớ rõ, chỉ thoa sau khi đã rửa sạch mặt nhé."
Tôn phu nhân kích động gật đầu: "Ta nghe lời, vì làn da này, ta tất nhiên làm theo cách muội bảo rồi."
Phượng Chỉ U cười gật đầu: "Những món mỹ phẩm tôi lấy cho phu nhân đều là bổ sung nước, phu nhân yên tâm dùng tốt, nhớ uống nhiều nước một chút, nếu thật sự không thích uống nước bình thường, vậy uống trà dưỡng sinh cũng tốt, như vậy làn da của phu nhân có thể cải thiện nhanh hơn một chút."
Tôn phu nhân cười gật đầu: "Vậy ta thử xem."
Khóe miệng Phượng Chỉ U khẽ nhếch lên: "Tôn phu nhân......"
Lời còn chưa kịp nói xong, Tôn phu nhân đã thân thiết kéo tay Phượng Chỉ U lên tiếng ngắt lời: "Muội xem nha đầu muội, gọi là Tôn phu nhân gì nữa, chúng ta quen biết cũng đã một thời gian rồi, ta lớn tuổi hơn muội, sau này muội cứ gọi ta là tỷ tỷ đi."
Phượng Chỉ U cũng không câu nệ, thoải mái gật đầu: "Được, vậy phu nhân là thê tử Tôn lão gia, vậy tôi sẽ gọi là Tôn tỷ nhé."
Tôn phu nhân cười gật đầu: "Được, Tôn tỷ cũng không thành vấn đề."
Phượng Chỉ U tiếp tục nói: "Thật ra số mỹ phẩm tôi đưa cho tỷ, có thể giúp da tỷ bớt khô hơn đây. Nhưng tôi cũng hiểu một ít y thuật, tỷ không uống nước, đối với thân thể cũng không tốt, uống nhiều nước, có thể thúc đẩy quá trình trao đổi chất, tức là sẽ đẩy nhanh quá trình chuyển hóa, cái này rất tốt cho sức khỏe có tỷ đó, mà tôi nói không chỉ với Tôn tỷ, tất cả mọi người cũng nên uống nhiều nước, như vậy có thể giúp làn da của mọi người càng ngày càng tốt hơn, tốc độ thay đổi mặc dù bằng mắt thường chưa chắc có thể nhìn ra, nhưng kiên trì nhất định sẽ có hiệu quả tốt."
Những người khác vừa nghe, cũng lên tiếng tiếp lời: "Nghe ngươi nói như vậy, ta mới để ý, gần đây không biết làm sao, ta thường xuyên khát nước, so với trước kia cũng uống nhiều hơn không ít, tuy rằng ta không nói rõ được đó là cảm giác gì, nhưng tóm lại là cũng cảm giác thân thể khỏe lên không ít."
Phượng Chỉ U cười gật gật đầu: "Không sai, uống nước rất tốt, chẳng qua mọi người không thể một hơi uống hết một chén nước lớn, mà phải uống từ từ từng ngụm từng ngụm, nếu không uống nhiều quá, cơ thể còn chưa hấp thụ, đã phải đi nhà xí xả ra ngoài mất rồi."
Nàng giải thích cặn kẽ tác dụng của nước cho các vị phu nhân, ai nghe xong cũng đặc biệt ghi nhớ, bọn họ tới nơi này đều là vì để ý khuôn mặt này, có thể từ Phượng Chỉ U biết được một ít kỹ xảo chăm sóc da hàng ngày, cũng tốt.
"Thì ra là như vậy a, ta trở về cần phải uống nhiều nước một chút mới được, trước giờ ta cũng không thích uống nước, nếu sớm biết nó có nhiều tác dụng như vậy, ta đã sớm uống rồi."
Mà trong khi các nàng nói chuyện phiếm, thời gian cũng chậm rãi trôi qua, rốt cục bên ngoài cũng xuất hiện động tĩnh.
Nhưng mà...... Chuyện không phải đơn giản như mọi người nghĩ!
Chỉ nghe thấy....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...