Cảm Ơn Em Vì Đã Ở Bên Anh

Đã 1 ngày trôi qua rồi mà mọi việc vẫn chưa tiến triển được tới đâu . Nhật Phong đã chạy đi khắp nơi tìm kiếm nó mà quên ăn quên ngủ . Hắn cứ sợ rằng bản thân mình sẽ bỏ lỡ mất 1 thông tin nào đó liên quan tới Hân Hân . Hắn đang ngồi nghỉ ngơi trong phòng thì bỗng điện thoại rung lên , vội vàng bắt máy .
- Trần tổng , giờ chắc hẳn ngài đang rất lo lắng cô người yêu bé nhỏ của ngài đúng chứ ? - Người đầu dây bên kia lên tiếng
- Nói cho tôi biết , các người bắt Ngọc Hân đi đâu rồi ? - Hắn lạnh lùng nói .
- Hahaha , ngài cứ bình tĩnh , cô người yêu ngài vẫn ổn nhưng sẽ không ổn nếu như ngài không làm theo yêu cầu của tôi .
- Nói đi .
- Chỉ 1 việc đơn giản đó chính là 1 mình ngài phải đi tới đây và không có bất kì ai đi theo . Địa điểm là ngôi nhà hoang gần bến cảng vào lúc 5h chiều . Nếu như không đúng hẹn thì hãy chờ nhận xác đi .
Nghe xong hắn cúp máy , tức giận ném hết đồ đạt trên bàn xuống . Hắn biết thời gian này đã khiến cho Hân Hân có quá nhiều đau khổ . Đã từng hứa là sẽ khiến cho nó hạnh phúc nhưng cuối cùng lại không làm được . Tự trách bản thân mình qua vô dụng phải khiến cho Hân Hân rơi vào tình trạng này . Đi chuẩn bị 1 chút rồi vội gọi cho Minh Nhật nói về những việc lúc nãy .
5h00 chiều tại điểm hẹn ...
Nhật Phong vừa lái xe đến nơi , khoác lên mình bộ đồ đen mang theo 1 vẻ huyền bí . Ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía ngôi nhà nơi đang giam giữ người con gái mà hắn yêu . Đang tính đi vào thì bỗng có 1 đám người từ trong căn nhà bước ra , trên tay là những cây gậy .

- Trần tổng , đúng giờ quá nhỉ ? - 1 tên to con đứng đầu lên tiếng .
- Nói , các người nhốt Ngọc Hân ở đâu ? -Hắn lạnh lùng nói .
- Bình tĩnh nào , sẽ sớm được gặp ngay thôi nhưng giờ chúng ta hãy chơi 1 trò chơi được chứ ? Chỉ cần ngài đánh thắng người của tôi thì sẽ được gặp cô người yêu bé nhỏ của ngài .
Vừa dứt lời thì 1 đám người bắt đầu xông lên và bao vây lấy hắn . Lạnh lùng nhìn quanh 1 lượt rồi cuộc chiến bắt đầu . Từng người lao vào hắn , khi thì dùng gậy khi thì đá , hắn nhanh chân né tránh nhưng vẫn không tránh khỏi những vết thương đang dần xuất hiện trên người . Rồi từng tên gục xuống và bất tỉnh nhân sự . Hắn còn đang thở dốc sau cuộc đấu vừa rồi thì 1 tràng pháo tay vang lên .
- Đúng là không hổ danh Trần Nhật Phong , cực kì lạnh lùng và tàn bạo . Thật vinh hạnh cho tôi . - Người đàn ông đó lên tiếng .
- Nói mau , ngươi giấu Ngọc Hân ở đâu ?
- Há há , tôi cũng không nhớ đã giấu cô ấy ở đâu nữa . - Người đàn ông đó cười 1 cách nham hiểm và nói .
- Chết tiệt .

Nói rồi hắn động thủ với với tên đàn ông đó và chạy vào trong tìm nó . Gọi tên nó nhiều lần nhưng lại không có tiếng trả lời , trong lòng đã lo lắng nay lại càng lo lắng hưn . Cố gắng tìm nó nhanh nhất có thể nhưng lại không thấy , Mãi 1 lúc sau , Nhật Phong đến trước 1 căn phòng , mở cửa ra thì thấy nó đang nằm ở đó , chân tay thì bị trói chặt , khuôn mặt trắng bệt .
- Nhóc con !
Hắn dịu dàng gọi nó nhưng lại không thấy nó trả lời . Lo lắng đi lại gần nó thì bỗng có 1 giọng nói vang lên .
- Nhật Phong , cuối cùng anh cũng đến !
- Ngọc Nhi , sao cô lại ... Ha , thì ra là thế ! - Hắn hơi bất ngờ khi thấy cô nhưng rồi suy nghĩ 1 chút thì hắn đã hiểu ra mọi chuyện . Phải , Ngọc Nhi là người đứng sau tất cả những chuyện này .
- Tại sao cô lại làm vậy với Hân Hân ? Cô ấy gây ra chuyện gì mà cô phải làm như vậy ? - Hắn nhìn cô và lạnh lùng nói . Cảm giác như nhiệt độ đang ngày càng giảm xuống .
- Vì chính Ngọc Hân đã cướp mất anh từ tay em .
End chap 40
~ Chewry
~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận