Cảm Nắng! FULL


-Xin chào !! Lời nói đầu tiên cho Nấm gửi lời XIN LỖI đến tất cả mọi người đặc biệt là các readers thân yêu của Nấm ! Vì một vài lí do không đáng nên Nấm đã trì hoãn việc viết truyện trong một khoảng thời gian khá lâu.

Như Nấm đã nói ban đầu , Nấm sẽ không cho phép ai có hành vi đổi đá thành bạc trong list của Nấm , sau vài ngày tra hỏi thì Nấm đã biết được một người cộng tác viên của Nấm đã có một vài hành vi không đúng nên Nấm đã trục xuất bạn ấy ra khỏi list của mình.

Các bạn yên tâm , từ bây giờ sẽ không có bất kì sự trùng lặp nào hết.

Xin chân thành cảm ơn các bạn !!
--------------------????????????????--------------------
-Xong rồi, đi nhanh thôi.

Sau vài phút ở trong đó cuối cùng Vân Du cũng chịu quay trở lại với một xấp tài liệu cùng giáo án trên tay.

-Để em cầm giúp cô.

Hoài Ngọc "lịch thiệp" giành lấy những thứ trên tay Vân Du về phía mình, lúc đầu Vân Du từ chối nhưng Hoài Ngọc đã nhanh tay hơn.

Vân Du đành bất lực đưa xấp tài liệu cho Hoài Ngọc cầm giúp.

Thật ra thì chúng cũng không nặng lắm đâu mà tại vì Hoài Ngọc làm quá lên thôi.

Hình dáng của hai người con gái một cao một thấp đang sải những bước chân dài về phía trước.

Vừa đi họ vừa cười nói rất vui vẻ.

Có lẽ một trong hai người bọn họ đã lờ mờ nhận ra tình cảm của mình dành cho đối phương.
~Lớp học~
-Cả lớp.

Tiếng hô khẩu hiệu quen thuộc khi có giáo viên bước vào lớp được phát ra từ cô nàng lớp trưởng có dáng người nhỏ nhắn nhưng tông giọng thì chẳng nhỏ nhắn tí nào.

-Chúng em chào cô ạ ! Cả lớp đồng thanh.

Lần này, không chỉ có một mình Vân Du đi vào lớp nhưng thường xuyên nữa mà bên cạnh nàng lại bất ngờ xuất hiện thêm một "cái đuôi nhỏ" ngoan ngoãn phía sau nữa a~
Mọi người vì sự xuất hiện "thêm" của Hoài Ngọc mà không tránh khỏi sự ngạc nhiên cùng tò mò.

Trong đầu họ chắc chắn chỉ lanh quanh vài câu hỏi như thế này "Tại sao họ lại đi cùng với nhau nhỉ ? " "Hai người bọn họ đi chung với nhau ắt là có điềm , mau tránh mau tránh a~" Vân vân và mây mây.

Sở dĩ, mọi người có những luồng suy nghĩ ấy là bởi vì hai người Vân Du và Hoài Ngọc hoàn toàn xung khắc với nhau , à mà nói đúng hơn là chỉ có bản thân Vân Du là không ưa thích Hoài Ngọc thôi , còn cái con người kia thì say mê con người ta đến ngây dại.


Dù bị nàng ấy phũ với mình bao nhiêu lần nhưng không lần nào mà Hoài Ngọc để trong lòng hết.

Bởi, mê mỹ nhân nhiều quá cũng không tốt ~
Còn về phần Hoài An, chị của Hoài Ngọc thì bị một màn được gọi là "Đi chung" của đứa em cùng Vân Du hù đến mức kinh sợ.

Miệng há hốc nãy đến giờ không tài nào khép lại được.

*Hoài An pov*
"Oh my gosh , chuyện quái gì đang xảy ra đây ? Hoài Ngọc cùng Vân Du ...đi...đi chung á ?! Unbelievable , thật không thể tin được.

Thế quái nào mà ....ashizz , chút tra hỏi nó là biết chứ gì "
-Được rồi, các em ngồi xuống ! Vân Du bản tính nhạy bén nên nàng có thể nhìn thoáng qua những khuôn mặt với những nét mặt thập phần kinh ngạc của đám học sinh thì cũng đủ để biết bọn họ là đang nghĩ cái gì.

Nàng gật nhẹ đầu hài lòng rồi ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.

Sau đó, nàng quay sang Hoài Ngọc nhướng nhướng mày nói.

Em cũng về chỗ ổn định đi.

Không đợi bất cứ tiếng động hay âm thanh gì đáp lại , Vân Du một mạch đi thẳng đến bàn giáo viên và quý phái ngồi xuống.

-Vậy...!Em nên để cái tháp giáo án này ở đâu đây cô ? Hoài Ngọc cố tình giả ngốc để nấn ná thêm vài giây được nói chuyện với cô giáo xinh đẹp.

-Thì để ở trên bàn tôi chứ ở đâu ? Bộ em định đem chúng quẳng xuống đất à ? Vân Du biết tất tần tật tút tùn tụt ý đồ của Hoài Ngọc a~ Định giở trò câu nệ thời gian à ? Còn lâu nhé.!
-No no , em có ăn gan hùm cũng không dám a~ Keke.

Chà, chọc giận mỹ nhân cũng là một hình thức xả stress hiệu quả đấy nhỉ.

-Trần Hoài Ngọc , em mau đem chỗ giáo án đó đặt ở đây rồi lên đây tôi kiểm tra bài cũ.

Vân Du rất ít khi mất bình tĩnh trước người lạ , đặc biệt là trước mặt những cô cậu học trò của mình.

Đây là trường hợp ngoại lệ đầu tiên.

*Vân Du pov*
"Trần Hoài Ngọc , em được lắm.

Good , để xem tôi trị em như thế nào !!"

Hoài Ngọc nghe đến bốn từ "Kiểm tra bài cũ" thì hồn vía đã bay đi phương nào rồi.

Có thể nói sắc mặt của Hoài Ngọc lúc này là xanh hơn lá cây , tím hơn cà.

Biết là mình đã vô tình chọc trúng ổ kiến lửa nên vội sám hối nhưng chợt nhận ra đã quá muộn rồi.

Mặc kệ, dù sao cũng sẽ lên dĩa thôi.

Chơi luôn !!!
-Lại là chiêu kiểm tra bài cũ nữa.

Cô không có trò nào hay hơn hay sao ?  Hoài Ngọc ôm đống giáo án đặt lên bàn giáo viên rồi chống hai tay lên mặt nhìn chăm chăm vào Vân Du.

-Được, nếu em thấy việc này nhàm chán thì mời em ra ngoài.

-Này này , em chỉ là đùa giỡn một chút thôi mà ~ Được rồi , kiểm tra bài cũ thì kiểm tra bài cũ.

Dù sao em không cần học cũng đã biết !
Mọi người đừng tỏ ra quá ngạc nhiên vì tính tự cao đó của Hoài Ngọc nha~ Sở dĩ cô ấy nói như vậy là vì tất cả các kiến thức từ tiểu học , trung học , thậm chí luôn cả những kiến thức căn bản và nâng cao của đại học thì papa cô cũng đã cho cô học qua hết cả rồi.

Cũng vì là một phần vì cô cùng Hoài An sẽ là người thừa kế sáng giá trong tương lai của tập đoàn gia đình mình nên việc học nhảy như vậy thực không có gì phải quá ngạc nhiên ! Vả lại lực học của cô phải nói là rất siêu phàm nha~ Thông minh vốn sẵn tính trời nên cô chỉ cần nghe giảng sơ qua thôi là cô đã có thể tự mình giải hết tất cả các bài khó còn lại mà không cần phải nhờ đến bất kì sự trợ giúp nào từ vị giáo sư dạy riêng cho cô cả.
-WOW.

Mọi người có mặt trong lớp đều bị một phen chấn động khi nghe lời nói tràn ngập sự tự tin của Hoài Ngọc.

-Tự tin như thế à ? Được thôi , nếu là em thông minh đến như vậy thì hãy đại diện lớp tham gia cuộc thi Olympic Toán học toàn thành đi.

Nếu em lọt vào top 3 thì tôi sẽ công nhận em thực sự thông minh hơn người.

Còn không thì chép phạt 500 lần tất cả các bài học xuyên suốt từ đầu học kì đến bây giờ.

Thoả thuận không ?
-OHH .  Cả lớp một lần nữa bị chấn động.

-Cô ơi , như vậy có khó quá không cô ? Một bạn nam lên tiếng.

-Như vậy thì làm khó cậu ấy quá rồi.


Lần này là tiếng của một bạn nữ vang lên.

Vân vân và mây mây.

Cả lớp hầu như nhốn nháo hết cả lên vì thoả thuận mà Vân Du đưa ra cho Hoài Ngọc.

Bởi, mọi người đều biết cuộc thi Toán học toàn thành này thì rất là khó ăn , cuộc thi tuy khó nhưng hầu như năm nào tổ chức cũng được đông đảo thí sinh từ các trường danh giá đăng kí tham gia , nhưng số lượng thí sinh bị trượt không đếm xuể.

Những thí sinh được lọt vào trong phạm vi top 3 thì xác định tương lai rạng ngời.

Cuộc thi được chắt lọc rất kĩ càng , tuyệt đối không có bất kì sự gian dối nào qua mặt được các ban giám thị.

Nên cuộc thi này rất chất lượng a~
-Hừm, hơi khó.

Nhưng ok em sẽ chấp nhận thoả thuận của cô.

Nhưng với một điều kiện nho nhỏ
*Vân Du pov*
"Lại điều kiện nữa à ?! Hừ, để xem em bày trò gì !"
-Điều kiện gì , em cứ nói.

-Đó là , cô phải đến dạy kèm cho em.

Được chứ ?!
-Chỉ bao nhiêu đó thôi sao ?
-Đúng như vậy ạ.

-Hừm, được thôi.

Từ mai tôi sẽ đến nhà dạy kèm cho em.

Còn bây giờ thì mau về ổn định đi.

Hôm nay, không kiểm tra bài cũ em nữa.

-Hehe , cảm ơn cô, em xin phép về chỗ.

Sau đó, Vân Du tiếp tục bài giảng hôm nay của nàng.

Còn về phần chị em Hoài An và Hoài Ngọc thì khỏi nói , đang buôn dưa xuyên lục địa ở dưới góc lớp kia kìa.

-Này, em định bày trò gì nữa vậy ? Chị không rảnh mà đi dọn dẹp tàn cuộc cho em đâu nha.


Hoài An cốc lên đầu Hoài Ngọc một cái rõ đau.

-Ouch.

Chị này, đau em mà.

Hoài Ngọc kêu một tiếng thống khổ , tay xoa xoa lấy cái đầu của mình , cô trưng khuôn mặt vô cùng uỷ khuất nhìn Hoài An.

-Được rồi, em mau nói cho chị biết em định làm gì đi.

Hoài An thấy mình ra tay cũng hơi quá nên đã thay Hoài Ngọc xoa đều lên chỗ mình mới cốc khi nãy.

-Hehe, em sẽ từng bước biến mỹ nhân thành sủng vật ngoan ngoãn ở cạnh em.

-.....Ahahaha, em đùa sao ? Cái gì mà sủng vật Haha
Hoài An nghe Hoài Ngọc hùng hồn tuyên bố mà không khắc chế được giọng cười.

-E hèm, hai em giữ trật tự.

Vân Du nghe được giọng nói quá lớn của Hoài An mà quay xuống hắng giọng cảnh báo hai chị em nhà kia.

-Em xin lỗi.

Hoài Ngọc hướng Vân Du nói xin lỗi rồi quay sang bịt cái miệng đang cười của Hoài An lại.

Cái chị này, khẽ xíu đi.

-Haha, chị xin lỗi.

Nhưng em nói nghe thật buồn cười a~
-Hứ, cứ cười đi, rồi chị sẽ thấy em chị là thật tâm không đùa giỡn.

-Haha, được rồi Nhị tiểu thư.

Bổn tiểu thư sẽ chờ đợi cái "thật tâm" cùng "sủng vật ngoan ngoãn" của Nhị tiểu thư đây.

-Hứ, không thèm nói với chị nữa.

!!
TBC
END CHAP 9
1873 từ.
Author : NẤM ????


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui