Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Tiêu Yên nào có công phu mà suy đoán Lệnh Hồ Cẩm Y nghĩ cái gì, nàng rất muốn biết tiểu Hồng có thật sự hung hãn không, nếu thật… thì so với bề ngoài của nó khác xa quá.
“Tiểu hồng…..tiểu Hồng…. lợi hại vậy?” Độc như vậy? Quả nhiên màu sắc càng chói lóa, càng xinh đẹp, đều….. không thể đụng vào.
“Đương nhiên lợi hại,…… hay là để tiểu Hồng thử cho ngươi xem.”
Hoài nghi của Tiêu Yên làm thương tổn tâm hồn của tiểu Hồng sâu sắc, hình như nó có thể cảm giác được thái độ của nàng.
Lắc đầu không ngừng phun ra cái lưỡi hồng hồng tinh tế, phát ra âm thanh tê tê, chuẩn bị nghe theo hiệu lệnh của Lệnh Hồ Cẩm Y, làm mẫu một chút cho Tiêu Yên xem rốt cuộc nó có lợi hại hay không.
Làm mẫu? Thật thâm, mặt hàng này có biết hắn đang nói cái gì hay không?
Ánh mắt Tiêu Yên quét qua Lệnh Hồ Cẩm Y, lại từ từ chuyển đến trên người hai tiện muội đang mê ngủ.
Nàng với hắn đương nhiên không phải đối tượng thí nghiệm của tiểu Hồng, vậy còn dư lại…..khụ khụ, kỳ thật nàng cũng không bài xích chuyện để hai muội muội làm đối tượng thí nghiệm cho tiểu Hồng.
Nhưng bây giờ…. sợ là không được.
Cùng nhau ra ngoài du hồ, kết quả….mất đi một Mạc Đình Ca cũng được, nhưng hai người này cũng mất, trở về nàng biết ăn nói thế nào.
“Ta tin, đương nhiên là tin, từ ngày đầu tiên thấy tiểu Hồng, ta đã biết nó không phải là rắn bình thường…..” Em gái ngươi, rắn bình thường có thể giống như nó sao, mới tí tuổi liền đối với mỹ nữ mãnh liệt sỗ sàng.
Rắn bình thường có thể như nó sao, một chút nước miếng có thể giết người đến không còn thân xác.
Mặt hàng loại hai này không phải là rắn, cái gì, nàng là Bá Vương của rắn á!
Lệnh Hồ Cẩm Y nghĩ rằng Tiêu Yên thật sự tin, cầm lấy tay nàng cao hứng nói: “Tiểu Hồng có một muội muội gọi là tiểu Lục, nuôi ở nhà, đáng tiếc không mang theo nó đến đây, lần sau ta nhất định mang cả ổ đến cho ngươi xem, nó cũng thật đáng yêu…….”
Tiêu Yên………..=.=!!!
Nàng cúi đầu liếc mắt nhìn tiểu Hồng đang cọ đến cọ đi trên tay nàng, không khỏi nghĩ, nếu tiểu Lục tới, vậy…. cái tay còn lại của nàng có phải cũng phải cống hiến mà đưa ra?
Lúc này Tiêu Yên không biết làm gì cho phải, bổng thấy Tiêu Uyển khẽ nhúc nhích, nàng vội vàng đẩy đẩy Lệnh Hồ Cẩm Y.
“Ngươi đi trước đi…….các nàng sắp tỉnh, nếu thấy ngươi ở đây, nhất định sẽ gây rắc rối cho ta, ngoan…Ngươi không hi vọng sau khi trở về ta sẽ bị phạt quỳ, bị đánh, giam trong nhà chứ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...