Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Hắn uy hiếp nàng, hắn lại uy hiếp nàng, tại sao nguyên một đám người cứ nắm lấy đầu của nàng không buông, rốt cuộc Mạc Đình Ca muốn làm gì?
Buổi tối Thúy Trúc trải ga giường, hầu hạ Tiêu Yên ngủ một lát, bỗng nhiên cau mày, nói: “Tiểu thư, ta thế nào cũng thấy công tử không giống người tốt, về sau hay là ít gặp hắn đi.”
“Hắn là một nam nhân mà ngày nào cũng đến khuê phòng tiểu thư, tuy là ngày trước hắn đã từng cứu tiểu thư, thế nhưng đem danh tiếng của tiểu thư hủy đi hoàn toàn như vậy, bọn nha hoàn trong Tiêu phủ lén lút nói những điều rất khó nghe.”
Tiêu Yên từ trên giường bật dậy, lập tức bắt được tay Thúy Trúc, nước mắt lưng tròng: “Tri kỉ a!”
…
**
Ra khỏi Tiêu phủ, thư đồng Mặc Nghiên của Mạc Đình Ca liền hỏi: “Thiếu gia, ngài đã đợi suốt mấy ngày ở Thanh Châu, chúng ta không phải là hồi kinh sao, tướng gia đã gửi thư thúc giục rất nhiều lần rồi.”
“Không vội, chờ ta làm rõ một việc rồi sẽ quay về.”
“Thiếu gia… có phải ngài đã vừa ý vị tiểu thư nào đó của Tiêu gia rồi phải không?”
Mặc Nghiên kì thật muốn trực tiếp hỏi xem có phải thiếu gia vừa ý đại tiểu thư nhà người ta hay không?
Mạc Đình Ca dùng quạt xếp gõ một cái vào gáy Mặc Nghiên: “Nói bậy bạ gì đó, các nàng còn chưa đủ tư cách.”
Vừa ý? Sao có thể? Đối với Mạc Đình Ca mà nói, ba tỷ muội Tiêu gia cũng chỉ là tiết mục giải trí ngẫu nhiên giết thời gian, hoàn toàn không có khả năng với đến được nơi thanh nhã.
Mạc Đình Ca cùng lắm chỉ là cảm thấy thú vị, muốn gỡ ra từng lớp từng lớp mặt nạ trên mặt Tiêu Yên, xem một chút rốt cuộc là sau mặt nạ là bộ dạng như thế nào.
Xem nàng rốt cuộc là Tiêu đại tiểu thư hay là …trụ cột Thiên Hương các Bích Lạc cô nương.
Hơn nữa Mạc Đình Ca còn có một chút tò mò, Tiêu lão gia kia chưa xứng làm cha, làm sao có thể nuôi dạy ra nhi nữ kì lạ như vậy?
Mạc Đình Ca quen được ngưỡng mộ, tán thưởng, được vô số nữ nhân đem lòng mến mộ, chỉ riêng Tiêu Yên mang ánh mắt thưởng thức cùng một chút yêu thích vẻ đẹp bên ngoài.
Có nhiều lúc nàng luôn thất thần khi nói chuyện với hắn, điều này làm cho lòng tự tôn và tự tin to lớn của hắn tổn thương sâu sắc.
Mặc Nghiên liếc mắt nhìn thiếu gia nhà mình, lén lút bĩu môi, hắn lại cảm thấy lời này không đáng tin, thời gian trước ở kinh thành, đến Lâu tiểu thư thiếu gia còn không để tâm tới.
“Thiếu gia, tướng gia lần trước gửi thư có nói, chờ sau khi ngài trở về sẽ định luôn hôn sự của ngài với Lâu tiểu thư.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...