Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Tiêu Yên: d(╯﹏╰)b … hoàn thành Trục Lôi, phía sau vẫn còn “Con tin
đào tẩu*” sao vẫn chưa xong, ta chạy từ núi Ngọc Bàn tới tận đây, chẳng
lẽ vẫn chưa đủ? [thật sự ko nhớ cái nhiệm vụ này tên gì nữa sr mn:D]
[Hệ thống]: Nhắc nhở người chơi, cho tới lúc này ngài vẫn là “con tin” của Duệ vương.
Tiêu Yên ngẩn người, chợt hiểu ra, đúng là đến lúc này, nàng vẫn chưa an toàn, thậm chí nguy hiểm so với lúc ở trên núi còn cao hơn.
Nhìn xem, còn không biết Duệ vương bày ra thiên la địa võng gì để tróc nã nàng đây.
Để giải phóng hai chữ “con tin” này, phải chờ Duệ vương buông tha, lúc đó mới được xem là thoát.
Tiêu Yên buồn bực tát mình một cái, biết trước như vậy, nàng cũng không cần tốn công lấy lòng Duệ vương, xong lại bỏ trốn.
Trần gia vốn khó khăn, giờ lại thêm một miệng ăn là nàng, cuộc sống vốn căng thẳng lại càng khốn khổ.
Tiêu Yên ở nhà người ta ăn không ở không cũng ngại, vì vậy gỡ đôi hoa tai bảo thạch xuống, để Trần gia mang vào trong thành cầm cố, đổi chút
bạc.
Khuyên tai này là đồ trang sức của riêng nàng, không phải trong cung chế tác, cho nên không sợ phiền toái.
Thật ra nàng cũng có ý để cho người Trần gia vào trong thành tìm chút tin tức, biết đâu Phượng Húc soát núi không được, tiếp theo lại lập
trạm kiểm soát trước cửa thành, ôm cây đợi thỏ chờ nàng dâng lên miệng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Trần Đại lúc vào thành bị dọa không
nhẹ, ở cửa thành lập trạm kiểm tra, có rất nhiều quan binh hung ác đứng
gác, đối với người và đồ đạc đều toàn bộ kiểm tra, mặc kệ ngươi là nam
hay nữ.
Trên tường thành dán hình Tiêu Yên, không biết là người nào vẽ nhưng thật là giống.
Trần Đại nhìn tình hình này, càng chắc chắn những lời Tiêu Yên nói là thật, vì vậy nhanh chóng vào thành cầm hoa tai đổi bạc, sau khi vào
thành hắn lại càng kinh ngạc, khắp con đường đều đán bức họa về Tiêu
Yên.
Trần Đại là người cực kỳ thành thật, vừa nhìn cảnh này đâu còn dám
nấn ná, mua chút gạo mì cùng đồ dùng hằng ngày, vội vã rời thành về nhà.
Về đến nhà, Trần Đại thuật lại tình hình hôm nay cho Tiêu Yên.
Sau khi nghe xong trán nàng toát đầy mồ hôi, ni mã, Duệ vương đúng
thật là nể mặt nàng, truy nã toàn thành, xem ra lần này nàng nổi danh
nhất kinh thành đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...