Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Lâu Tâm Nguyệt này cũng có tâm cơ, lại còn biết ẩn nhẫn, giảm bất lợi của mình xuống, nhanh chóng tìm kiếm điều kiện có lợi nhất.

Sau khi Lâu Tâm Nguyệt nhìn thấy Tiêu Yên, liền biết rõ bản thân thua xa về y phục và trang sức, nếu là người khác, nhất định sẽ chọn chỗ ngồi cách xa Tiêu Yên, nhưng nàng ta lại rất thong minh, vậy mà chọn chỗ gần nhất.

Lâu Tâm Nguyệt ngồi gần Tiêu Yên như vậy, lúc người khác chú ý tiêu Yên, đương nhiên cũng sẽ thấy nàng ta.

Thật vậy sao, đúng là người đọc nhiều sách a, cổ nhân đào tường nhờ đọc sách, hôm nay vì tranh vương phi, ngược lại Lâu Tâm Nguyệt sử dụng điển cố này rất thành thạo.

Hừ, tưởng muốn mượn là mượn được sao, cách nàng càng gần, lại càng dễ sinh ra đối lập.

Không sợ không phân biệt tốt xấu, chỉ sợ so hàng với hàng, hôm nay, Tiêu Yên nàng sẽ đè Lâu Tâm Nguyệt về mọi mặt, nữ thì thì thế nào, có tác giả bàn tay vàng chống lưng thì đã sao, ta còn có hệ thống tỷ biến thái đây.


Yến hội còn chưa bắt đầu, vậy mà đã hướng nàng ra chiêu, chắc hẳn đợi đến lúc cao trào, sẽ còn đặc sắc nữa.

Tiêu Yên sửa sang tốt tâm tình, ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt càng hoàn mỹ vô khuyết*. [không khuyết điểm]

Vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, chính là Mạc Đình Ca ngày đó đi theo Tiêu Yên một ngày trên đường về kinh.

Mạc Đình Ca tự nhiên nở nụ cười ôn nhuận vui vẻ, khiến không ít tiểu cô nương mặt hồng tim rộn ràng.

Tiêu Yên quay đầu liếc mắt nhìn Lâu Tâm Nguyệt, nàng ta đang cúi đầu không biết suy nghĩ điều gì, lại nhìn ánh mắt Mạc Đình Ca, đúng thật là đang nhìn nàng ta.


Tiêu Yên bưng giơ ly rượu trên bàn hướng về Mạc Đình Ca, xem như cùng hắn chào hỏi.

Lúc vừa để ly xuống, liền nghe tiểu nữ chủ bạch liên* hỏi: “Không biết quý tính đại danh cô nương là gì? Trước giờ chưa từng gặp qua.” [trong trắng thuần khiết như sen trắng.]

Khóe miệng Tiêu Yên giật giật, câu hỏi này, ừ? Rất có học vấn.

Ngoài mặt thì Lâu Tâm Nguyệt hỏi nàng là ai, nhưng thật ra, dịch lại, thì phải như thế này: Thường ngày ta gặp đều là khuê tú danh môn, tiểu thư thế gia, chưa từng gặp ngươi, ngươi từ nơi hoang dã nào đi ra.

Tiêu Yên nghiến răng, hừ, muốn cười người, phải xem có tư cách hay không.

Tiêu Yên quay đầu, mỉm cười, cực kỳ nhỏ nhẹ: “Cô nương chưa gặp ta là phải, ta tiến cung chưa được nửa tháng.”

Tiêu Yên cũng rất học vấn trả lời, tỷ đây không nói tỷ tên gì, cũng không nói ở đâu ra, tỷ chỉ nói ngươi biết, hậu trường của tỷ là nương nương trong hậu cung, là vị nào? Tự ngươi đoán đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui