Đa Ni Tạp thành, phủ thành chủ.
- Sứ giả, ngươi nói… gia tộc Tát Ma phái ngươi tới là muốn gặp mặt Đại Sư?
Từ lúc Đa Ni Tạp thành xảy ra hai đại kỳ án đến nay đã qua gần một năm, bây giờ lại đã là mùa xuân, trăm hoa đua nở, thời điểm này mọi năm cũng là lúc trời rất mau tối.
Những ngày mùa Đông giá rét ác liệt đã qua đi, số lượng lữ khách và thương buôn lui tới trong thành đã tăng lên gấp mấy lần. Lúc này cũng là lúc học viện Đa Ni Tạp thu nhận đệ tử mới, cho nên kể cả Ni Tư, tất cả quan viên trong thành đều phấn khởi tinh thần chào đón một mùa xuân đầy bận rộn.
Sáng nay, khi khi Ni Tư vào phủ để bắt đầu làm việc, liền nghe thành vệ báo lại, đội sứ giả đến từ thủ đô Kỳ Võ thành đang chờ ngoài phủ, nói là muốn gặp mặt hắn, lại xưng là người của gia tộc Tát Ma!
Gia tộc Tát Ma là một trong tứ đại gia tộc lâu đời của Kỳ Võ đế quốc, đời đời được đế quốc sắc phong bá tước, không phải là thứ mà loại tiểu quý tộc như hắn có thể đắc tội!
- Đúng vậy! Là bá tước Tát Ma đại nhân dặn dò ta đến đây, hy vọng thành chủ đại nhân có thể đứng ra làm trung gian, để cho ta có thể hoàn thành nhiệm vụ!
Một nam tử mặc lễ phục đẹp đẽ nghiêm chỉnh khách sáo đáp lời.
Ni Tư nhíu mày, cẩn thận nói:
- Bá tước đại nhân yêu cầu chuyện này quả thật là làm khó cho ta! Môn La Đại Sư tính tình cổ quái, không chịu gặp người khác một cách dễ dàng bao giờ, ngay cả ta cũng vậy….
- Chuyện liên quan đến Đại Sư, chúng ta đã nghe lan truyền không ít…
Sứ giả nhận ra Ni Tư có ý muốn từ chối, không đợi hắn nói xong đã cướp lời hắn:
-… Chúng ta cũng hiểu Đại Sư không thích lộ diện, mỗi tháng cũng chỉ phái người đưa một lượng binh khí cố định tới tay thành chủ mà thôi. Bá tước đại nhân hy vọng, lần sắp tới khi Đại Sư cho người đến giao binh khí, xin thành chủ hãy mời hắn ở lại, cho chúng ta có thể gặp mặt hắn là đủ!
- Tự tiện sắp xếp như vậy chắc chắn sẽ làm cho Môn La Đại Sư nổi giận, đây là chuyện mà bá tước muốn thấy hay sao?
Ni Tư nghe sứ giả nói như vậy, trong lòng đã có chút bất mãn.
Sứ giả làm như không thấy nét bất mãn của Ni Tư, sắc mặt bình thản nói tiếp:
- Xin thành chủ đại nhân yên tâm, chúng ta sẽ không làm gì bất lợi đến Đại Sư, chỉ là muốn giáp mặt nói chuyện với hắn, xem hắn có bằng lòng gia nhập gia tộc Tát Ma của chúng ta hay không, chuyện này đối với Đại Sư hẳn cũng là một chuyện quá tốt, không phải sao?
- Bá tước đại nhân muốn mời Đại Sư gia nhập gia tộc Tát Ma?
Đột nhiên Ni Tư đứng phắt dậy kinh hô, hắn cảm thấy không tin vào tai mình nữa.
Gia tộc Tát Ma là một trong tứ đại gia tộc có truyền thừa lâu đời nhất ở Kỳ Võ đế quốc, trong đế quốc có địa vị rất cao, người bình thường muốn vào gia tộc này có thể nói là một việc khó khăn muôn vàn. Nếu như Dịch Vân được gia tộc Tát Ma mời chào, thì cho dù vào đó chỉ làm một gia khách tầm thường thôi, thì địa vị của Dịch Vân có thể nói là đã được ngồi ngang hàng với một thành chủ như hắn!
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, chỉ cần trong đầu không phải là đậu hủ, người bình thường không ai có thể từ chối được! Text được lấy tại
- Chỉ cần những binh khí kia thật sự là do Đại Sư chế luyện ra, như vậy, gia tộc Tát Ma chúng ta rất hoan nghênh Đại Sư gia nhập. Dù sao, những binh khí này đã đạt tới phẩm chất ma pháp binh khí nhất giai đỉnh phong!
Sứ giả lại nêu lên một vấn đề nữa.
- Quả nhiên… Binh khí của Dịch Vân đúng là ma pháp binh khí trong truyền thuyết!
Toàn thân chấn động một trận, Ni Tư cảm thấy hết sức kinh hãi.
Bốn chữ "ma pháp binh khí" này, người bình thường hoặc là những võ giả hay ma pháp sư cấp thấp cũng chưa từng nghe qua, giống như Phổ Tu Tư và Ba Đức Lợi trước kia, mặc dù là cả đời làm nghề luyện khí, cũng là mới nghe lần đầu mà thôi!
Muốn tạo ra ma pháp binh khí, thợ rèn bình thường trừ phi là có được thiên tài địa bảo gì đó, giống như Hoả Phách Tinh Thạch vậy, còn không cho dù là nghiên cứu cả đời cũng không thể làm ra được một món nào, bởi vậy cho nên số lượng của nó trên thị trường cực kỳ ít ỏi.
Năm xưa sở dĩ Phổ Tu Tư có thể chế luyện ra được ba món ma pháp binh khí nhất phẩm cao giai, chỉ vì hắn tu luyện Luyện Khí Quyết cho nên mới có thể làm ra. Luyện Khí Quyết mà hắn tu luyện tuy rằng đã không còn nguyên vẹn, nhưng cuối cùng là nhờ vào đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm của gia tộc Tư Đạt Đặc, cộng thêm một phần cơ duyên may mắn, lúc ấy mới có thể luyện ra ba món ấy, nhưng cũng chỉ đến đó là cực hạn.
Tuy rằng Phổ Tu Tư chế luyện ra ba món ma pháp binh khí ấy, nhưng hắn lại chỉ xem chúng như là cực phẩm binh khí mà thôi, hoàn toàn không biết chỉ cần có thể thêm vào nguyên tố thuộc tính trên binh khí, lúc ấy sắt thường sẽ biến thành ma pháp binh khí!
Trên Khung Võ đại lục, vẫn có vài gia tộc luyện khí lâu đời dựa vào công pháp tổ truyền của bọn họ cùng với thủ pháp luyện khí đặc thù, có thể chế luyện ra được ma pháp binh khí, hơn nữa phẩm chất và trình độ lại cao hơn Phổ Tu Tư rất nhiều.
Ni Tư đã từng nghe nói: trong số những thế gia luyện khí ở Kỳ Võ đế quốc hiện tại, có một thiên tài luyện khí tông sư, thành tựu cao nhất của hắn là đã từng luyện ra một món ma pháp binh khí tam phẩm cao giai, đó cũng là ma pháp binh khí có phẩm chất cao nhất xuất hiện ở đế quốc trong vòng trăm năm trở lại.
Kỳ Võ đế quốc hiện tại chỉ có một thanh kiếm thuộc về ma pháp binh khí có phẩm chất cao nhất, nghe nói chính là Hổ Phách kiếm được chế luyện ra đã hơn chín trăm năm trước, là ma pháp binh khí tứ phẩm sơ giai. Hoàng gia đời đời truyền thừa bảo vật ấy, được tất cả mọi người gọi là thần khí.
Với thân phận địa vị như Ni Tư, đương nhiên cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua ma pháp binh khí, chỉ là trong những lần gặp gỡ với tầng lớp cao hơn, nghe thấy người ta nói tới ma pháp binh khí mà thôi.
Lần đầu tiên hắn thấy binh khí mà Dịch Vân chế luyện ra, hắn cũng chỉ thấy nó sắc bén vô cùng, hơn cả binh khí làm bằng sắt thường, chỉ là nghĩ nhờ vậy có thể kiếm thêm chút lời cho phường rèn của mình mà thôi, ngoài ra không suy nghĩ tới những chuyện khác.
Thế nhưng theo tiến bộ về tu vi đấu khí của Dịch Vân, thủ pháp luyện khí cũng tăng lên. Lúc nhìn thấy phẩm chất của binh khí mà Dịch Vân chế luyện tăng lên không ngừng, càng ngày càng vượt qua mong muốn của hắn, Ni Tư cũng không khỏi bắt đầu tự hỏi, vài năm trước đã từng nghe qua từ "ma pháp binh khí", không biết có phải….
Chẳng qua chỉ là ý niệm nhất thời nổi lên trong đầu, lại bị lý trí của hắn lập tức bác bỏ.
Luyện chế ra ma pháp binh khí thật là khó khăn, số lượng rất ít ỏi, từ trước tới nay chỉ có thế gia luyện khí mới có đủ khả năng chế luyện ra. Tuy rằng Dịch Vân đến từ gia tộc Tư Đạt Đặc nổi danh là thế gia luyện khí, nhưng gia tộc này ngoài một món thứ thần khí chế luyện được mấy năm trước, không còn món binh khí nào khác nổi tiếng trong giới luyện khí cả…
Tất cả những người biết chuyện đều có chung một nhận định: cái gọi là thứ thần khí kia bất quá chỉ là do may mắn luyện ra mà thôi, mà may mắn thường khó có thể đến hai lần, gia tộc Tư Đạt Đặc đã không có khả năng, đương nhiên Dịch Vân cũng không thể!
Trong lòng Ni Tư vốn đã có định kiến như vậy, lúc này đột nhiên lại nghe sứ giả của gia tộc Tát Ma chính miệng xác nhận, làm sao hắn không kinh ngạc cho được?
Chỉ nghe tên sứ giả kia nói thêm:
- Chỉ cần thành chủ đại nhân có thể vì gia tộc Tát Ma ta mà dẫn kiến với Đại Sư, không cần biết Đại Sư có chấp thuận hay không, chúng ta đều dâng tặng thành chủ ngươi một món ma pháp binh khí nhị phẩm trung giai coi như là lễ vật tỏ lòng cảm kích!
Ni Tư nghe vậy suýt nữa trái tim nhảy vọt khỏi lồng ngực ra ngoài!
Đối với một tên võ giả, có thể có được một món cực phẩm binh khí ưng ý, lập tức sẽ khiến cho thực lực của mình tăng lên một bậc! Thật ra trong số binh khí mà Dịch Vân đã chế luyện cho hắn, hắn đã sớm lựa ra hai món có phẩm chất tốt nhất trong đó, một món chính là bội kiếm tuỳ thân mà hắn đang dùng, còn một món hắn cho con gái La Lôi.
Lúc này hiểu được tất cả những binh khí đó đều là ma pháp binh khí, những nỗi vui mừng trong lòng hắn đã tắt lịm đi. Ma pháp binh khí không phải là thứ tiểu quý tộc như hắn có thể có được.
Lúc này vừa vui sướng lại vừa kinh ngạc nghe thấy hắn còn có thể được một món ma pháp binh khí nhị phẩm trung giai, so với ma pháp binh khí của Dịch Vân chế luyện ra còn cao hơn hai giai. Đây có thể nói là báu vật từ trên trời rơi xuống, rớt ngay vào đầu làm cho hắn choáng váng hôn mê, trong lòng cảm thấy vui mừng ấm áp, trong một khoảng thời gian không nói được một lời nào…
Tên sứ giả đứng lặng yên bên cạnh nhìn vẻ vui mừng kinh ngạc của Ni Tư, hiểu rằng hắn không thể nào chống nổi sự hấp dẫn như vậy. Cực phẩm binh khí đối với một gã võ giả cũng giống như đem một giai nhân tuyệt sắc tới cho một gã nam tử tinh thần và thể xác tầm thường, gục ngã là chuyện đương nhiên!
Tên sứ giả thầm nghĩ:
- Chỉ hy vọng tên luyện khí Đại Sư Môn La này thức thời một chút, nếu không phải tính nết hắn cổ quái như lời đồn,…. Ta đã dùng võ lực ép buộc hắn rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...