Hai ngày sau, cuộc thi giữa sáu tuyển thủ chọn ra hai người mạnh nhất rốt cục bắt đầu.
Dịch Vân hai ngày này vẫn tu luyện ở ma trận trong rừng rậm, khi vào hội trường mới biết kết quả từ hạng bảy đến hạng mười hai.
Tam hoàng tử Cổ Lan từng cùng hắn tranh đấu xếp hạng tám, người thắng xếp hạng bảy chính là đệ tử của Kỳ Vũ học viện, xuất thân từ Mã Đinh gia tộc, một trong tứ đại gia tộc của đế quốc..
Dịch Vân không có xem trận đấu, khi biết tin này liền hỏi " Huyết kế đệ tử của tứ đại gia tộc thực lực bất phàm, ta đã tự mình cảm nhận qua thực lực mạnh mẽ của Cổ Lan, hắn sao lại bị đánh bại?"
Ca Đức nói: "cuộc tranh tài đó thực lực song phương gần như ngang nhau, cũng là một trận chiến ác liệt, tam hoàng tử do sơ suất một chút mới bị thua, đáng chú ý là hắn thuỷ chung vẫn chưa dùng đến Vương tộc kiếm kỹ ngày đó khi đấu với ngươi."
"Đây là vì sao?"
Chuyện này phải hỏi hắn thôi, trận đấu ấy ta cũng rất chờ mong hắn sử dụng Vương tộc kiếm kỹ, dù sao cơ hội nhìn thấy nó cũng không nhiều, chỉ tiếc hắn thà rằng thua dưới tay đối thủ của Mã Đinh gia tộc chứ không thi triển ra kiếm kỹ đó." Ca đức tiếc nuối nói.
Trong Thiên Phong học viện, mọi người đồng dạng đều tin rằng, trên Khung Vũ đại lục hơn ngàn loại đấu khí tuyệt học, có thể nói kiếm kỹ chính là một trong những đấu khí tuyệt học hàng đầu, bình thường khó mà có cơ hội quan sát, mà võ học vương tộc Đằng Long Kinh Thiên Quyết chính là một trong số đó.
Cổ Lan dù bại cũng không muốn sử dụng kiếm kỹ chiến đấu với Dịch Vân ngày đó khiến mọi người thất vọng, nhiều người cho rằng nếu hắn thi triển nó ra, kết quả trận đấu hẳn sẽ không như bây giờ.
Xếp thứ bảy cùng thứ tám đều là của Kỳ Vũ vương gia học viện, xếp thứ chín cùng thứ mười là đệ tử của Thiên Phong học viện, Lai Nhân học viên đứng thứ hai trong đế quốc ngược lại lại chỉ xếp hạng mười một và mười hai.
Nói tóm lại, đệ tử chiếm cứ 12 danh đầu đều là của ba học viện lớn nhất trong đế quốc, trước mắt đang dẫn đầu là Kỳ Vũ học viện, biểu hiện của Thiên Phong học viện so với năm trước tốt hơn, còn Lai Nhân học viện nguyên bản đứng thứ hai lại bị đẩy xuống phía dưới.
Kết quả xếp hạng như vậy cũng khiến mọi người hiểu được, ba học viện hàng đầu của Kỳ Vũ đế quốc: Kỳ Vũ, Thiên Phong cùng Lai Nhân quả danh bất hư truyền, xếp hạng từ thứ bảy đến mười hai đều là do ba học viện này độc chiếm, mà sáu đệ tử đang sắp tham gia quyết đấu đều là từ ba học viện này ra.
Theo thứ tự là:
Kỳ Vũ học viện chọn ra từ trong tứ đại gia tộc: Ma Đa - Lam Duy Nhĩ gia tộc cùng Lôi Mã Khắc - Tát Ma gia tộc.
Lai Nhân học viện chọn Mễ Mễ Lộ cùng Vưu Na
Thiên Phong học viện chọn An na cùng Dịch Vân.
"Tất cả đều là ba đệ tử hàng đầu của đế quốc" Dịch Vân có chút kinh ngạc, trong đế quốc, cao cấp học viện cũng chừng mấy ngàn, tính ra cũng hơn ba vạn lục tinh học viên tham gia đại hội, thế mà 12 danh đầu lại chỉ do ba học viện chiếm lĩnh.
"Không có gì quá kỳ lạ." một cao cấp giáo sư cười nói: " Trước kia mỗi lần diễn ra đại hội tình hình cũng không khác gì bây giờ, tốp 10 cơ hồ đều do ba học viện này chiếm lĩnh, có học viện khác xuất hiện mới là hiếm thấy."
Dịch Vân hơi giật mình, hắn thật không ngờ mỗi học viện mặc cho trang bị đầy đủ hay thầy giáo tốt hơn thế nào, quan trọng nhất vẫn là tố chất của bản thân đệ tử.
Ba học viện lớn nhất đế quốc chia nhau danh tiếng, hằng năm…mỗi một đệ tử được dự báo có tiềm năng gặp được thầy giáo giỏi, đương nhiên sẽ đào tạo nên một cường giả.
Lấy Dịch Vân mà nói, hắn có được thiên phú tuyệt luân so với người bình thường, lại thêm được những cường giả như môn La, Bối Lợi Mỗ cùng Mễ Nặc làm sư phụ, cho nên mới có thể trong học viện chưa đến hai năm mà đạt được thành tựu kỳ tích như vậy, mà hắn lại không hề để ý đến mình chính là ví dụ điển hình nhất.
Nghi thức rút thăm chọn ba người đầu thi đấu như cũ do Áo Nhĩ Ba đế vương tiến hành.
Tình hình trận đầu khiến cho Thiên Phong học viện cùng Lai Nhân học viện cười toét miệng, còn với Kỳ Vũ vương gia học viện lại là ác mộng, cùng một học viện, Ma Đa của Lam Duy Nhĩ gia tộc cùng Lôi Mã Khắc của Tát Ma gia tộc được an bài trận đầu.
Mễ Nặc nhịn không được ôm bụng cười to, hai mắt híp lại thành một đường, ác ý cười nói: "Ta đã sớm nói ngươi bình thường phải chăm làm việc tốt một chút, tỷ như giúp trẻ thất học nhặt ve chai.v.v.. mà ngươi không nghe, bây giờ nhìn xem báo ứng đến rồi."
An Kiệt La sắc mặt xanh mét" Đây rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ngay lúc bắt đầu đã có hai đệ tử cùng học viện chiến đấu với nhau, lão đầu hỗn trướng ngươi, ngươi nghĩ dùng cách này để hãm hại Kỳ Vũ học viện của ta là rất hay sao? Đây quả là thắng mà đẹpmà!"
"Lời oán hận này của ngươi hãy nói với Áo Nhĩ Ba đế vương đi, thăm là do hắn rút mà."
"Lão hỗn trướng ngươi…" Lão hỗn trướng ngươi có phải già rồi nên lú lẫn? Ngươi quên rằng hai mươi năm trước tại Lưỡng Tấn ma đấu đại hội, Thiên Phong học viện ta cũng gặp phải tình cảnh như thế này, 12 người tranh nhau 6 vị trí, trận đầu tiên đều là đệ tử từ học viện của ta gặp nhau, thiếu chút nữa là rớt khỏi bài danh ba học viện đứng đầu đế quốc, thời điểm ấy ngươi có nói với ta "Vận khí cũng quan trọng như thực lực (DG: hay không bằng hên ^^)", bây giờ ngươi còn trách móc gì…những lời ngươi nói trước kia giờ ta liền trả hết cho ngươi."
An Kiệt La giận muốn tắt thở mà không phản bác được, đúng là trước kia hắn từng nói "Hay không bằng hên" như vậy.
Cuộc chiến kéo dài chừng nửa canh giờ, cuối cùng Ma Đa là người chiến thắng.
Trong quá trình chiến đấu, hai bên đều vẻn vẹn dùng đấu khí chiêu thức so tài, không có bất kỳ cái gì khác, với những người chú ý tới huyết kế đệ tử của tứ đại gia tộc mà nói, trận đấu như vậy không được xem là hấp dẫn.
Mễ Nặc cười nói "Thế nào? Đồng học gặp nhau cũng chỉ có thể cho chiến đấu lấy lệ như vậy là phương châm dạy học của Kỳ Vũ học viện ngươi?"
An Kiệt La hừ một tiếng nói "Ngươi làm sao hiểu được? Hai người họ khi tỉ thí tại học viện thì Ma Đa mười trận thắng cả mười, Lôi Mã Khắc mười trận thua cả mười, thực lực hắn so với Ma Đa thua một mảng lớn, dưới tình huống như vậy mà ngươi mong bọn họ xuất ra tất cả thực lực cùng tuyệt chiêu quyết đấu sao?"
Lại thêm huyết kế đệ tử không thể quyết đấu sinh tử, nếu như một người trọng thương gần chết, có thể vì tình nghĩa đồng học mà cho qua, nhưng nếu vạn nhất xảy ra chuyện, lập tức hai đại gia tộc trở mặt thành thù, ngươi mong gặp loại sự tình này sao?"
Mễ Nặc sờ sờ mũi hối lỗi nói "Ngươi nói rất có đạo lý, lời vừa nãy ta xin rút lại."
Trận đấu thứ hai chính là do Điển Na công chúa tiến hành rút thăm, trùng hợp thay liên tiếp hai lần nàng đều bốc trúng thăm có tên Dịch Vân.
Thiên Phong học viện đấu Lai Nhân học viện: Dịch Vân gặp Mễ Mễ Lộ.
Mễ Mễ Lộ là Pháp cuồng Hắc ám hệ, khiến hắn liên tưởng đến Khiết Tây Lạp từng không tiếc cùng hắn đồng quy vu tận.
Khi biết kết quả như vậy, Ca Đức sung sướng nói "Đây là kết quả không thể tốt hơn! Không phải gặp huyết kế đệ tử của Kỳ Vũ học viện, lại không đối đầu cùng An na, theo biểu hiện của Dịch Vân mấy trận gần đây, thực lực đối thủ của ngươi không kém tam hoàng tử Cổ Lan, ngươi có cơ hội thắng rất cao, nhất định phải tận dụng thật tốt."
An na cũng cười nói "Phó viện trưởng nói không sai, đây là kết quả không thể tốt hơn, ngươi gặp Mễ Mễ Lộ của Lai Nhân học viện, mà đối thủ của ta cũng đồng dạng là Vưu na của Lai Nhân học viện, chuyện ta lo lắng nhất cuối cùng cũng không xảy ra, có thể tránh chiến đấu với ngươi."
"Ngươi không muốn đấu với ta sao?" Dịch Vân ngạc nhiên.
An na liếc nhìn Dịch Vân một cái thật sâu: "Không chỉ vì chúng ta là đồng học, việc có thể đề cao xếp hạng của Thiên Phong học viện với ta là vô cùng có lợi, mà ta tình nguyện thà đấu với người được xem là giỏi nhất đại hội lần này - Ma Đa của Lam Duy Nhĩ gia tộc còn hơn phải đấu với ngươi."
"Vì sao?" Dịch Vân không nhịn được gãi đầu.
An na trầm tư một hồi rồi cười nói: "Bởi vì ngươi không cách nào đoán trước được! Nếu gặp đối thủ là Ma Đa thì ta 100% thất bại! Mà nếu gặp ngươi, nói thật là ta căn bản không có cách nào đoán được kết quả, nói thắng thì ta như có cơ hội rồi không nắm chắc được, nếu nói bại thì không toàn lực thử sẽ không biết, ngươi biết không? Loại cảm giác hoàn toàn không nắm chắc được này rất khó chịu!
"Cảm giác vô lực thắng bại không phải quyết định ở mình tung ra bao nhiêu thực lực mà là do ngươi có thể mang lại biểu hiện gì ngoài dự đoán của mọi người, quyền quyết định cũng không phải ở ta, chúng ta từ đầu đến giờ vẫn luôn xem nhẹ thực lực của ngươi, ngươi lần lượt thắng lợi bất ngờ khiến chúng ta dần đề cao đánh giá về ngươi, nhưng vẫn là một đánh giá sai. Kỳ thật ta rất may mắn ở cùng phe Thiên Phong học viện với ngươi, không giấu gì ngươi, dự thi lần đại hội này. Trong những đối thủ sắp tới, ta không mong gặp ngươi nhất, ngươi với ta mà nói còn khó đối phó hơn Ma Đa nữa, không cho ta hy vọng thắng lợi, lại còn lo sợ thất bại không hiểu lý do, không cách nào đoán trước, không cách nào điều khiển là điều kinh khủng nhất!"
Phó viện trưởng Ca Đức của học viện cùng giáo sư mấy người nghe vậy cũng đều không tự chủ gật gật đầu. Dịch Vân đúng là điểm sáng lớn nhất đại hội, cũng là đối thủ không mong muốn nhất, gặp đối thủ bí hiểm như vậy khiến ai cũng đau đầu.
Mỗi khi tưởng hắn bại thì hắn lại nhiều lần từ trong nguy hiểm chiến thắng, đầu tiên là Phụ Á, tiếp theo là Cổ Lan, ai có thể ngờ rằng hắn đánh một đường lên tới hạng tranh đoạt tam cường?
Thủy hỏa song hệ, Cấm ma pháp tắc, Chân không đoạn tầng, không có cái nào không là bí pháp huyền ảo vạn năm chưa từng thấy trên Khung Vũ đại lục? hắn đến tột cùng là còn gì che giấu chưa thể hiện ra nữa?
Nan đề không ai biết cũng là điều mà mọi người chờ mong.
Có người hưng phấn, có người sợ hãi.
Khán giả bởi vì hành tung thần bí của hắn mà mong đợi, An na cũng là sợ hãi thay cho đối thủ của hắn, Pháp cuồng Hắc ám hệ Mễ Mễ Lộ của Lai Nhân học viện.
Một nữ tử sáng lạn khoảng hai mươi mấy tuổi đi lên lôi đài, đầu tóc màu vàng kim, thân hình uyển chuyển, mắt to như chim phượng, nghiêm chỉnh đứng đợi.
Trung giai đấu với đỉnh phong, chênh lệch thực lực khiến nàng không quá lo lắng, nhưng ánh mắt nàng nhìn Dịch Vân cũng không có một tia coi thường nào, không tự ti cũng không tự tin, chỉ có tinh thần thật căng thẳng, vạn phần coi trọng trận đấu. Nàng từ trước đến nay tâm tình chưa bao giờ rối loạn như vậy. nguồn TruyenFull.vn
Mễ Mễ Lộ nhìn thiếu niên tuấn tú đang mỉm cười lễ phép trước mặt như nhìn đại địch thủ, lẩm bẩm nói: "Vẫn phải gặp kẻ khó dò đáng sợ nhất đại hội này rồi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...