"Trong đám bọn họ thì có hai người mạnh hơn ta, vừa vặn một ma một võ, bù trừ cho nhau vô cùng tuyệt hảo. Đối thủ cũng chỉ là Tứ giai ma thú mà thôi, vậy sao phía ma thú lại nhỉnh hơn một chút nhỉ? ".
Ngồi nhìn một lúc hắn liền hiểu được.
Ám Dực Ngột Ưng sở hữu tốc độ cực nhanh, lại có thêm bản lĩnh lăng không tránh né cùng tấn công. Chỉ cần tình huống hơi có chút bất lợi, chúng nó liền lập tức bay lên cao. Sau đó lợi dụng sơ hở tấn công chớp nhoáng. Các dong binh chỉ có thể lợi dụng ưu thế về nhân số bao vây kích sát. Với loại phi hành ma thú lại có tốc độ cực nhanh như thế này quả thật là vô kế khả thi.
Mà gã Lục Tinh Võ Cuồng kia lại đang bị ba đầu Ám Dực Ngột Ưng vây công. Tuy rằng hắn có thể ứng phó sự liên thủ của ba đầu Ám DựcNgột Ưng nhưng khổ nỗi lại không thể chặn đánh bất kì đầu nào. Chúng nó phi thường giảo hoạt, một kích không trúng lập tức bay ra xa, điều này khiến cho tình hình chiến đấu lâm vào trạng thái giằng co. Hắn có thừa khả năng tự bảo vệ, nhưng đối với đồng bọn tử thương lại vô pháp tương trợ.
"Đáng lý ra tình hình cũng không có tiến triển thành ra thế này. Thế nhưng thuộc tính của Ngũ Giai Pháp Đồ kia vừa vặn lại là Hắc Ám, tương đồng với Ám Dực Ngột Ưng. Thế nên uy lực Hắc Ám ma pháp của hắn đều bị hạ xuống mức thấp nhất. Tuy rằng tất cả các đạo ma pháp của hắn đều kích trúng Ám Dực Ngột Ưng nhưng hầu như không tạo được thương tổn quá lớn nào đối với chúng nó, đây chính là nguyên nhân chính khiến cho cuộc chiến thành ra cái tình trạng này". Môn La phân tích.
Nhìn về phía tên Ngũ Tinh Pháp Đồ kia, chỉ thấy hắn có một mái tóc dài, hiển nhiên là một nữ nhân. Dưới sự bảo hộ của tám gã võ giả không ngừng phát ra Hắc Ám ma pháp, chỉ là đại bộ phận đều bị Ám Dực Ngột Ưng né tránh, mà có trúng thì cũng chỉ khiến cho Ám Dực Ngột Ưng bị đánh bay vào không trung, một lúc sau lại tiếp tục lao vào tấn công tiếp. Hầu như không hề gây cho bọn chúng bất kì thương tổn thực chất nào cả.
"Nguyên lai đối thủ là ma thú cùng thuộc tính thì tạo thành kết quả như thế này. Giả sử ta dùng Hỏa hệ ma pháp oanh kích Lang Lang thì cũng chẳng tạo cho nó bao nhiêu thương tích cả". Dịch Vân nhìn tình hình chiến đầu trước mặt, thầm nghĩ trong lòng.
"Cũng không hoàn toàn như vậy". Môn La lắc đầu nói tiếp: "Tuy rằng đối thủ có cùng thuộc tính thì có thể đem thương tổn do ma pháp đem lại giảm xuống mức thấp nhất. Thế nhưng cũng chỉ là yếu đi rất nhiều mà thôi. Lấy ví dụ, chúng ta tu luyện Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí sẽ có đặc tính kháng hỏa rất mạnh, nhưng cũng chỉ trong một giới hạn nào đó mà thôi. Nếu nhiệt độ hỏa diễm vượt qua giới hạn của chúng ta thì vẫn bị thiêu thành tro như thường".
"Ma pháp của gã Ngũ Tinh Pháp Đồ kia sở dĩ không thể gây bất kì thương tổn nào cho Ám Dực Ngột Ưng kia bởi vì uy lực ma pháp của nàng ta thấp hơn kháng lực của Ám Dực Ngột Ưng. Nếu như uy lực ma pháp của nàng ta có thể mạnh hơn vài phần tương đương với Ám Dực Ngột Ưng thì khả năng nhất kích tất sát cũng không phải là không thể".
Môn La vừa nói xong thì chiến sự đã xảy ra biến hóa.
Một đội hơn mười võ giả đã vây khốn được một đầu Ám Dực Ngột Ưng vừa mới phi xuống. Lập tức hơn mười lưỡi binh khí bén nhọn từ bốn phương tám hướng xả lên thân thể nó. Chỉ thấy đầu Ám Dực Ngột Ưng kia rú lên một tiếng thê thảm, thanh âm ngắn ngủi mà sắc bén. Chu vi xung quanh thân thể đột nhiên xuất hiện từng đạo hắc mang. "Oanh!". Một tiếng nổ vang. Một đạo sóng xung kích như thủy triều cấp tốc tràn ra bốn phương tám hướng. Chấn cho tất cả võ giả trong phạm vi mười thước xung quanh thành tương thịt, khắp bầu trời là mảnh tay chân cùng thịt vụn.
Mưa máu đầy trời. Cả một đội hơn mười danh võ giả đã đồng quy vu tận cùng đầu Ám Dực Ngột Ưng. Tình huống thảm không thể tả!
Dịch Vân chứng kiến chuyển biến to lớn đó thì toàn thân chấn động, sững sờ đứng im một chỗ!
Môn La lúc này cũng hít một ngùm lương khí: "Hắc Ám hệ ma thú thường chủng loại không nhiều lắm, số lượng cũng rất thưa thớt, mà sở hữu kĩ năng tự bạo như vậy thì đã ít lại càng thêm ít. Ám Dực Ngột Ưng là một loại như vậy, khi chúng nó biết sắp chết sẽ dùng tự bạo để đồng quy vu tận cùng địch nhân. Tương đối khá khó chịu. Thế nên một khi đối đầu với loại ma thú như thế này thì cách an toàn nhất là phải thuấn sát trước khi chúng kịp phản ứng".
Dịch Vân hướng ánh mắt nhìn về phía những mảnh vụn thi thể phía trước. Hít sâu một hơi nhượng chính mình bĩnh tĩnh trở lại. Loài ma thú có kĩ năng tự bạo đích thực khiến kẻ khác khó đề phòng, uy lực cũng là cực đại. Quả thật tương đối đáng sợ!
Trên chiến trường lúc này đã thiếu đi một đầu ma thú nhưng cũng mất đi mười danh võ giả. Ngũ Tinh Pháp Đồ kia bi phẫn gầm rú, tựu phóng xuất một đạo ma pháp đánh lên một đầu Ám Dực Ngột Ưng gần đó. Nàng ta sốt ruột hướng gã Lục Tinh cường giả hô lớn: "Ba Khắc, bên ngươi thế nào rồi? Ma lực của ta đã cạn kiệt rồi. Nếu cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị giết sạch!".
Ba Khắc một mặt ứng phó ba đầu Ám Dực Ngột Ưng, một mặt quát: "Khiết Tây Tạp, ngươi nhất định phải kiên trì! Ba đầu Ám Dực Ngột Ưng này không ngừng cùng ta du đấu, khiến ta chỉ có thể tìm cách thuấn sát mà không thể giết chết. Trong khoảng thời gian ngắn ta vô pháp kết thúc chiến sự bên này, kĩ năng tự bạo quả thật đáng sợ!".
Lời vừa nói xong lại một tiếng nổ vang lên. Lại thêm một đội dong binh đồng quy vu tận cùng một đầu Ám Dực Ngột Ưng. Người bên cạnh thấy ma thú sắp bạo tạc đã biết cơ về phía sau lui nhanh, rất may mắn tìm được đường sống. Chỉ là hai tay của hắn từ vai trở xuống đã bị chấn nát bấy. Lăn lộn trên mặt đất kêu khóc thảm thiết, tạo thành một vết máu đỏ sẫm loạn lên trên mặt đất. Mặc dù không chết nhưng so với cái chết còn muốn thảm hơn.
"Hiện tại chỉ còn bảy đầu Ám Dực Ngột Ưng, dong binh cũng còn khoảng trăm người. Giả sử đánh tới cuối cùng thì hẳn là nhân loại sẽ thắng. Chỉ là tử thương sẽ rất thảm trọng. Ngoại trừ gã Lục Tinh Võ Cuồng kia ra thì người của hắn mười thành chết tới chín thành". Quan sát tình huống chiến trường, Dịch Vân trong nháy mắt đưa ra một cái phán đoán.
Đúng lúc này, lại một tiếng nổ truyền từ phía một đầu Ám Dực Ngột Ưng. Lại có thêm mười danh dong binh tử trận. Tình hình chiến đấu đã phát triển tới mức này thì cho dù đám dong binh có muốn chạy trốn thì đám Ám Dực Ngột Ưng há có thể tha cho họ?
Thế nên dong binh đoàn chỉ có thể kiên trì ngạnh kháng. Dùng phương pháp mạng đổi mạng tìm tới thắng lợi cuối cùng. Chỉ không biết tới lúc đó bọn họ còn lại mấy người.
Dịch Vân thấy thế thì trầm ngâm một lúc rồi nhảy khỏi người Lang Lang, nhẹ giọng nói: "Lát nữa ta sẽ ra tay tương trợ bọn họ. Lang Lang, ngươi tìm địa phương nào đó tránh đi. Không nên để bọn họ phát hiện, nếu không có chỉ thị của ta thì tuyệt đối không được xuất hiện. Ma thú cùng nhân loại vốn là ở hai phía đối lập, như vậy sẽ tránh khỏi nhiều phiền phức".
"Còn Cầu Cầu, ngươi cứ đợi ở đây, không nên xuất thủ bộc lộ thực lực của ngươi. Trừ phi ta gặp phải nguy nan thì hãy ra tay tương trợ. Hiện tại nhân loại đang chiếm ưu thế, ta chỉ cần xuất ra chút lực là được. Nếu sự tình chuyển biến xấu, ta cũng sẽ không liều mạng cùng Ám Dực Ngột Ưng, nhanh chóng thoát ly chiến trường, các ngươi không cần lo lắng".
Dứt lời, Dịch Vân nắm lấy ma binh tiến về phía chiến trường tùy thời mà động.
"Dịch Vân, ngươi dự định giúp đỡ họ? ". Môn La hỏi.
Dịch Vân gật đầu: "Có thể giúp đỡ một ít. Ít ra thì ra cũng tự tin là có thể bình yên thối lui. Bọn họ sở dĩ rơi vào cục diện bế tắc thế này là do vũ khí của bọn họ căn bản không thể thương tổn thân thể cứng rắn của Ám Dực Ngột Ưng. Thanh Nhị phẩm đỉnh giai ma binh này hẳn là có thể làm được". Lúc này trên chiến trường truyền đến một tiếng kinh hô tuyệt vọng, chính là từ Ngũ Tinh Pháp Đồ Khiết Tây Tạp kia.
Chỉ thấy hai đầu Ám Dực Ngột Ưng đột ngột lao xuống đánh chết năm tên võ giả bảo hộ bên người nàng. Một kích đắc thủ vẫn không lui bước, ngay sau đó lập tức hướng nàng giết tới. Tốc độ cực nhanh. Nàng ta căn bản không thể né tránh.
Hai mắt Dịch Vân hiện lên một đạo tử diễm, nắm chặt chuôi kiếm. Dụng lực lên hai chân, thân thể phóng nhanh về phía trước.
Một đạo hồng mang xẹt qua cự ly hơn mười thước băng qua chiến trường. Lao vọt tới bên cạnh hai đầu Ám Dực Ngột Ưng đang định cắn xé Khiết Tây Tạp. Một thanh hỏa hồng cự kiếm chém xuống, nhanh như cắt đơn giản xẹt qua hai đầu Ngột ưng, chết ngay tại chỗ.
"Bính ~ ~!".
Thân thể Ám Dực Ngột Ưng bỗng nhiên bị kiềm hãm giữa không trung. Lập tức vết kiếm ở cổ dần mở rộng. Lưỡng đạo vết máu rõ ràng xuất hiện ở chỗ đó. Sau đó, đại lượng máu tươi từ trên người chúng song song phun ra, rơi xuống mặt đất. nguồn TruyenFull.vn
"A!". Bị chuyển biến đột ngột cấp kinh ngạc từ nãy giờ, mãi tới khi đại lượng tiên huyết tanh hôi phun lên người thì Khiết Tây Tạp mới giật mình tỉnh lại.
Lúc này Dịch Vân đã xoay người đối phó với ba đầu Ám Dực Ngột Ưng nãy giờ vẫn dây dưa với gã Lục Tinh cường giả kia. Thừa dịp gã Lục Tinh cường giả kia thu hút sự chú ý của chúng, Dịch Vân từ phía sau đột ngột chém tới một con ở gần nhất. Hai con còn lại thấy thế thì kinh hãi, đồng thời hướng bầu trời bay đi.
Dịch Vân ngay từ đầu đã dự liệu chúng sẽ có phản ứng như vậy nên ngay lập tức xoay người, kiếm trong tay chém xuống một đầu Ám Dực Ngột Ưng chưa kịp bay lên cao, chém nó thành hai mảnh.
Người gọi là Ba Khắc kia cũng phản ứng không hề chậm. Tại thời khắc Dịch Vân chém xuống đầu Ám Dực Ngột Ưng thứ nhất, hắn chỉ là cả kinh rồi lập tức minh bạch đây là một cơ hội tốt. Phi thân đuổi theo hai con đang muốn chạy trốn. Khi con Ám Dực Ngột Ưng bị Dịch Vân trảm sát, hắn lập tức phi theo con đã chạy xa nhất. Đấu khí toàn thân cuồng mãnh phóng ra, không một tia bảo lưu, một kiếm đã đem đầu của nó chém xuống.
Ba Khắc là Lục Tinh cường giả, thực lực so với Dịch Vân mạnh hơn nhiều. Sở dĩ rơi vào trạng thái giằng co với Ám Dực Ngột Ưng vì bọn chúng luôn đồng thời tấn công từ ba hướng. Hắn rất sợ nếu chỉ là khảm thương mà không thuấn sát chúng nó thì chúng sẽ tự bạo. Thế nên mới có tình cảnh tả hữu thiếu hụt như vừa rồi.
Ngoài ra, nguyên nhân tối trọng yếu chính là binh khí, nó không sắc bén bằng của Dịch Vân. Chém giết Ám Dực Ngột Ưng như chém bùn. Đây là ưu thế của ma pháp binh khí, là điều kiện phụ trợ cần thiếtgiúp Dịch Vân trong khoảng thời gian ngắn đạt được kết quả to lớn. Trong mắt người khác, Dịch Vân so với Ba Khắc còn cường đại hơn một bậc.
Ba đầu Ám Dực Ngột Ưng song song bị trảm sát. Ba Khắc kinh dị liếc mắt nhìn Dịch Vân. Lập tức ánh mắt rơi trên thanh hỏa hồng sắc trường kiếm trên tay Dịch Vân. Hắn chỉ thoáng nhìn là đã há hốc mồm: "Ma binh? Đúng là Nhị phẩm ma binh!".
Dịch Vân thấy người nọ mới nhìn đã có thể xác định phẩm giai của ma binh là biết đây là một hành gia(người trong nghề). Hắn xoay đầu nhìn sang một hướng khác, chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, nói: "Hiện tại chỉ còn hai đầu Ám Dực Ngột Ưng. Với thực lực Lục Tinh Võ Cuồng của ngươi hẳn là đủ để kết thúc trận chiến này rồi".
Ba Khắc ngẩn người. Chợt gật đầu. Chỉ là ánh mắt vẫn đặt trên bả ma binh trong tay Dịch Vân, sau đó lập tức nhằm về phía hai đầu Ám Dực Ngột Ưng còn lại.
Có sự trợ lực của hắn. Kết quả có thể nói là đã định. Một lúc sau, trận chiến tựu hoàn toàn kết thúc.
Sau khi Ba Khắc kiểm tra chiến trường, có một trăm ba mươi người tử trận. Số còn lại, kể cả Ba Khắc thì chỉ còn lại một trăm lẻ năm người. Dong binh đoàn bọn họ tuy thắng, nhưng là thảm thắng. Một nửa thành viên đã chết trong tràng chiến đấu thảm thiết này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...