Cầm Đế

Thánh Quang thành và Pháo Đài Lôi Thần Chùy cách xa nhau trăm dặm, dưới tình huống không có bất cứ phương tiện chiếu sáng nào, phía trước cho dù có không quân trinh sát, không tiếp cận cũng không thể nào thấy được tình hình cụ thể của bên này như vậy.

... Một đội Kỵ Binh ước chừng vạn người nọ, sau khi ra khỏi Thánh Quang thành, bọn họ cũng không có nóng lòng hành quân, mà là ngừng lại, một cái chiến trận tam giác ngay ngắn chỉnh tề rất nhanh xếp thành... đội phong nhuệ nhất xếp phía trước, đúng là do ba trăm tên kỵ sĩ cao lớn khác thường tạo thành, bọn họ khải giáp trên người cùng tọa kỵ khóa hạ, đều hiện lộ ra màu lam sậm.

Đêm đen yên tĩnh, Kỵ Binh đông đảo như thế xuất hiện tại trên bình nguyên, vậy mà không có phát ra tiếng ồn bao nhiêu, chỉ có tiếng hít thở của tọa kỵ cùng khải giáp cọ sát nhau phát ra âm thanh rất nhỏ.

Phía sau ba trăm người chính là đại đội kỵ binh, một loạt như nhau đều là khải giáp nhẹ màu đen, bọn họ hoàn toàn là Khinh Kỵ Binh, tọa kỵ bọn kỵ binh này cưỡi cũng không tốt gì mấy, chẳng qua là giác mã bình thường mà thôi. Sức chịu đựng của bọn giác mã này cũng khá tốt, nhưng tốc độ thì quá tầm thường.

Diệp Âm Trúc đứng ở đội ngũ phía trước, tọa kỵ của hắn Mã Kỳ Nặc Thiết long từ ban ngày đã đổi lấy một con Ai Lý Khắc Mẫn Long vương tốc độ cực nhanh, một đầu ma thú lục giai.

Bây giờ Diệp Âm Trúc đã có chút hối hận, nếu như đem Cự long Kỵ sĩ đoàn cùng tọa kỵ của bọn Kỵ Binh này thực sự mang đến, Kỵ Binh đoàn trên phương diện chiến đấu lực tất nhiên có tăng lên rất nhiều.

Vì không để cho Tử gặp phiền toái, lần này Cầm Thành Chiến Sĩ đi tới Cực Bắc hoang nguyên chiến đấu trong biên chế không có bóng dáng một cự long nào, nhưng bây giờ kế hoạch đã thay đổi, Tử và Bỉ Mông Chiến Sĩ cùng với các Chiến Sĩ nhân loại của Cầm Thành bên này đã chia làm hai nhóm riêng lẻ.

Hai bên không ảnh hưởng với nhau. Như vậy sắp tới, Long tộc xuất hiện hay không, đối với việc Tử thống nhất Thú nhân tộc mà nói cũng không có bất cứ biến hóa gì.

Diệp Âm Trúc thầm hạ định quyết tâm, sau trận chiến chiều nay, lập tức quay về Cầm Thành đem cự long Kỵ sĩ đoàn và tuần long tọa kỵ của Kỵ Binh điều động tới. Mặc dù không phải mỗi một tên Kỵ Binh đều có tuần long, nhưng dù cho là phong lang, cũng so với giác mã bây giờ mạnh hơn nhiều.

"Hồng Nhạn! Các ngươi chuẩn bị xong chưa?" Diệp Âm Trúc hướng về phía Diệp Hồng Nhạn đang ngồi trên lưng Long Lang thái tử hỏi.

Ánh mắt của Diệp Hồng Nhạn như trước vẫn lạnh như băng như vậy, không nói gì, chỉ là hướng Diệp Âm Trúc giơ ngón ngón tay cái của bàn tay phải mình lên.

Tử Thần Long Lang kỵ binh, có thể nói là đội quân chính quy của Diệp Âm Trúc, cũng là tinh nhuệ mạnh mẽ chủ yếu nhất trong Cầm Thành. Có thể, khi bọn họ vừa mới được thành lập, Tử Thần Long Lang kỵ binh này hãy còn không cách nào so sánh cùng Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn, nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ của bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh phát triển lên lại muốn vượt qua xa Bỉ Mông cự thú.

Dựa theo chiến đấu không ngừng, Tử Thần chiến sĩ cùng tọa kỵ Long Lang của họ càng ngày càng phối hợp hoàn mỹ hơn. Không lâu trước đây, Diệp Hồng Nhạn từng bí mật nói với Diệp Âm Trúc, Long Lang chiến sĩ đều có dấu hiệu tiến hóa, mà còn dựa vào thực lực sẳn có của bản thân Long Lang, tu vi của bọn Tử Thần chiến sĩ tốc độ tăng lên cũng cực nhanh.

Cơ hồ đấu khí của tất cả Tử Thần chiến sĩ đều đã tiếp cận hoặc là đạt tới lam cấp. Bản thân Diệp Hồng Nhạn lại tiến vào cảnh giới Tử Cấp.

Nếu như tính đến tên Diệp Âm Trúc quá biến thái, Diệp Hồng Nhạn tuyệt đối có thể xưng là thiên tài trong lứa tuổi thanh niên hiện tại.

Gã thanh niên cường giả này do Tây Đa Phu Nguyên Soái một tay bồi dưỡng nên, trong tương lai thành tựu khẳng định sẽ vượt trên Tây Đa Phu Nguyên Soái. Tuy nhiên bởi vì hắn từ khi xuất đạo tới nay cứ mãi đi theo Diệp Âm Trúc quá dị thường, vầng hào quang anh tài xuất chúng trên người hắn cũng không được nhiều người chú ý cho lắm.

Chiến trường, đúng là nơi rèn luyện tốt nhất. Diệp Âm Trúc đối với Tử Thần Long Lang kỵ binh lại là tuyệt đối xem trọng, bất luận loại trang bị tốt nào, khẳng định đầu tiên nghĩ đến là Tử Thần Long Lang kỵ binh. Cho dù bọn họ đang ở trên chiến trường ngay cả đối mặt với địch nhân cường đại nhất, nhưng chỉ cần có mặt Diệp Âm Trúc. Mỗi lần thi triển Cầm Ma Pháp trợ giúp đều sẽ trước hết rơi vào trên thân thể bọn họ.

"Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc", bọn họ được nghe so với Bỉ Mông Chiến Sĩ còn muốn nhiều hơn. Khoảng thời gian vài ngày trước tại Cầm Thành... Cầm Đế mười hai nhạc phường luyện tập đối tượng được Thần Âm Ma Pháp phụ trợ cũng chính là bọn hắn.

Dưới điều kiện tiên quyết bản thân tố chất rất mạnh, dưới tình huống nhận được sự trợ giúp rất nhiều, vậy quân số đầu tiên của Cầm Thành chỉ có ba trăm tên này đã trở nên càng ngày càng biến thái hơn. Từ điểm này xem ra bọn họ toàn lực cùng lúc xuất một kích giết hơn mười cự long là có thể được.

Việc đó thì ngay cả Diệp Âm Trúc cùng tứ đại thần thú cũng không có khả năng làm làm được.

"Áo Lợi Duy Lạp đại ca." Diệp Âm Trúc lần nữa phát ra tiếng gọi.

Áo Lợi Duy Lạp đang ở bên kia, ngồi nghiêm chỉnh trên lưng một con Giác Ưng to lớn, hướng Diệp Âm Trúc gật gật đầu.

Thấy hai người đều đã chuẩn bị xong rồi, Diệp Âm Trúc mỉm cười, nói:

"Chúng ta bắt đầu ngay đi."

Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn và Diệp Âm Trúc cưỡi Ai Lý Khắc Mẫn Long lặng lẽ xuất phát, bọn họ cũng không có dùng hết tốc độ, chỉ là giữ tốc độ chạy chầm chậm hướng về Pháo Đài Lôi Thần Chùy tiếp cận dần dần. Thể lực và bạo phát lực đều cần phải giữ lại để sử dụng vào thời khắc mấu chốt nhất, bảo tồn thực lực đúng là một trong những điều cơ bản mà mỗi một gã Tử Thần Long Lang kỵ binh đều cực kỳ hiểu rõ.

Lúc Diệp Âm Trúc cùng ba trăm Tử Thần xuất phát, Áo Lợi Duy Lạp bên này đồng thời cũng hành động ngay, Kỵ Binh đoàn tạm thời do hắn chỉ huy, dưới mệnh lệnh của Áo Lợi Duy Lạp, Kỵ Binh đoàn gần vạn người rất nhanh chia làm mười chi bộ đội, mỗi một chi chừng ngàn người, chậm rãi tiến lên chiến tuyến.

Nhưng bọn hắn cũng không có cách nhau quá xa, dựa vào trang bị trên người hoàn toàn là màu đen và cố tình chọn lựa giác mã cũng màu đen, một vạn tên Kỵ Binh này rất nhanh đã hòa mình vào trong bóng đêm.


Áo Lợi Duy Lạp sau khi đã xếp đặt đâu đó xong xuôi, đang cưỡi trên lưng Giác Ưng nhẹ nhàng vỗ một cái, Giác Ưng triển khai hai cánh bay lên trời, hướng về phía Thánh Quang thành nội bay đi.

Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn đái lĩnh Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn vẫn trực chỉ đi tới Pháo Đài Lôi Thần Chùy còn cách khoảng ba mươi dặm mới ngừng lại.

Mặc dù có bóng đêm che dấu hành tung, nhưng bọn hắn biết, tiếp tục tiến tới nữa, Lôi điểu và Sư thứu trên không trung với ánh mắt sắc bén nhất định sẽ phát hiện tung tích của bọn họ.

Diệp Âm Trúc trên tay quang mang chợt lóe, Xuân Lôi Cầm lặng yên xuất hiện ở trước mặt hắn, một vòng quang mang thâm tử sắc gần như màu đen dưới tám ngón tay của hắn đạn tấu... bồng bềnh phát ra, bao phủ trọn bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh ở phía sau.

Ở bên ngoài quầng sáng, bất luận kẻ nào cũng không nghe được một chút thanh âm, nhưng tại bên trong quầng sáng, mỗi một vị Tử Thần chiến sĩ cùng tọa kỵ Long Lang của bọn chúng lại đều nghe được tiếng đàn cổ súy một loại như tư thế hào hùng.

Tử vong khí tức trên người bọn Tử Thần chiến sĩ từ trong cầm khúc dần dần trở nên cường thịnh bùng lên, tọa kỵ Long Lang của bọn hắn cũng bắt đầu phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp.

Diệp Âm Trúc đạn tấu chính là một khúc chiến ca rất đơn giản, nhưng do tinh thần lực cường đại của hắn làm hậu thuẫn, cầm khúc dù đơn giản đi nữa cũng sẽ cảm hóa mọi tư tưởng hủ bại biến thành điều kỳ diệu... tác dụng đầu tiên của chiến ca này làm bùng lên cũng không giống các cầm khúc khác trực tiếp tác dụng rõ ràng nổi bậc như vậy, nhưng có nhiều thuộc tính gia tăng cố định.

Sĩ khí tăng cao, tính ham muốn chiến đấu tăng lên, đấu khí mức độ tăng trưởng, tốc độ tăng thêm. Mặc dù mỗi một loại tăng trưởng cũng chỉ có mười phần trăm hiệu quả, nhưng tác dụng trên người Tử Thần Long Lang kỵ binh vốn đã cường đại,... vậy sẽ đạt đến mức quá kinh khủng rồi.

Diệp Hồng Nhạn ở trong phạm vi cầm khúc, mãnh liệt rút trường kiếm sau lưng mình ra, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, cao giọng nói:

"Vầng hào quang của Cầm Đế luôn luôn soi sáng chúng ta. Tử Thần Long Lang, sát -"

Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn khởi động rồi... khoảnh khắc đó, cho dù là phong vân biến ảo (mây gió biến đổi bất ngờ) cũng không thể hình dung được tốc độ kinh khủng của bọn họ.

Diệp Âm Trúc cũng đang ở trong hàng ngũ Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn,đây là lần đầu tiên từ trước đến nay hắn quan sát bọn họ khởi động với khoảng cách gần như thế.

Chỉ trong nháy mắt, Ai Lý Khắc Mẫn Long vương Diệp Âm Trúc đang cưỡi toàn thân cũng đã xụi lơngay lúc đối mặt với sát khí khổng lồ của bọn Tử Thần Long Lang kỵ sĩ, miệng mũi phún huyết mà chết. Bạn đang đọc truyện được tại

Long Lang mới vừa đồng loạt triển khai xung kích, hai cánh trên lưng bọn chúng đã hơi mở ra, hoàn toàn duy trì mối quan hệ mật thiết cùng với không khí... Khoảnh khắc đó, Diệp Âm Trúc phảng phất thấy được ba trăm tia chớp u lam sắc tán phát ra ngoài, bạo phát lực trong nháy mắt khiến tốc độ của Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn tăng lên tới một mức độ cực kỳ khủng bố.

Tốc hành, quả thật là quá nhanh. Thông qua cảm ứng Thiên Nhân Hợp Nhất, Diệp Âm Trúc rõ ràng phát hiện được, Vào lúc khởi động, đấu khí trong cơ thể bọn Tử Thần chiến sĩ trực tiếp trút vào trong cơ thể Long Lang ở dưới, kết hợp đấu khí của bọn họ cùng với thực lực bản thân Long Lang, bọn... Long Lang này vốn chỉ là thất giai, khi tốc độ tăng lên nhất thời đạt tới đủ để sánh ngang với tốc độ của loại ma thú cửu cấp ở tình trạng tốt nhất.

Nguyên lai là như thế, Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu rõ ràng, tại sao Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn thực lực tốc độ tăng lên lại nhanh như vậy.

Đó là sự tín nhiệm tuyệt đối, tín nhiệm đối với đồng bọn.

Khi đang chạy nhanh, Tử Thần chiến sĩ đem lực lượng chính mình trút vào trong cơ thể Long Lang, không hề giữ lại, bọn họ đem sự an toàn của chính mình cùng mọi điều khác ném ra khỏi đầu óc, hoàn toàn do Long Lang duy trì bảo hộ.

Rồi đến lúc chiến đấu, bọn Long Lang lại đem lực lượng chuyển ngược trở về trong cơ thể Tử Thần chiến sĩ, để cho bọn họ phát huy được chiến đấu lực cường đại nhất.

Thảo nào vào một lần khi đối mặt với Long tộc bọn hắn có thể sử dụng được năng lực Tài Quyết Thần Lực kinh khủng như vậy. Đó là Tử Thần chiến sĩ cùng tọa kỵ Long Lang bọn họ sau khi lực lượng kết hợp hảo a!

Lực lượng của người cùng tọa kỵ thường xuyên thông qua truyền dẫn trong cơ thể lẫn nhau như dòng nước chảy, như thế nào có thể không lập nên một sự ăn ý cực mạnh mẽ, năng lượng to lớn đánh sâu vào kinh mạch, càng tăng thêm sự rèn luyện ý chí kiên cường, thực lực của bọn họ thần tốc tăng lên đúng là tuyệt đối chính đáng.

Đây chính là điều bí mật của Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn. Nhưng, cho dù thật sự có người biết cái... điều bí mật này, lại có bao nhiêu người có thể có được tố chất như Tử Thần chiến sĩ như vậy đây? Bọn họ đúng là độc độc nhất vô nhị.

Nương theo Tử Thần Long Lang kỵ binh triển khai công kích, Diệp Âm Trúc cổ cầm trên tay cũng trong nháy mắt biến hóa, thân cầm chanh sắc, giai điệu u oán, mang theo âm thanh đinh đông thanh thúy bồng bềnh bùng phát lên, giống như Diệp Hồng Nhạn lúc trước phát khởi xung phong đã thét lên như vậy, một vầng sáng thâm tử sắc lần nữa chiếu rọi vào thân mình bọn Tử Thần Long Lang kỵ sĩ.

Lúc này đây, thực lực cường đại tăng trưởng hiệu quả cùng với chiến ca lúc trước cộng dồn cùng một chỗ, đột nhiên làm cho tốc độ bọn họ lại tăng lên ba thành.

Cổ cầm chanh sắc Diệp Âm Trúc chỉ có một cổ, đó chính là "Phi Bộc Liên Châu" cấp thần khí.

Cũng không phải hắn không nghĩ đến sử dụng siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm.


Nhưng... siêu thần khí này quá mức bá đạo, thích hợp với tấn công hơn, mà lúc này Diệp Âm Trúc muốn làm, là phụ trợ cho các Tử Thần Long Lang kỵ binh. Phi Bộc Liên Châu cầm không thể nghi ngờ là vừa vặn đạt yêu cầu rồi.

Giữa cầm khúc và cổ cầm, có mối quan hệ vi diệu, cùng một bài cầm khúc, dùng cổ cầm không giống nhau để diễn tấu, hiệu quả cũng có khác biệt.

Giống như Diệp Âm Trúc vừa mới tấu lên khúc "Cao Sơn Lưu Thủy", nếu như dùng siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm phẩm chất cao hơn Phi Bộc Liên Châu để diễn tấu, tính công kích khẳng định sẽ càng mạnh, nói cách khác hiệu quả làm suy giảm thực lực của địch nhân càng tốt hơn.

Nhưng hiệu quả làm tăng lên thực lực của bên mình ngược lại không bằng Phi Bộc Liên Châu. Phi Bộc Liên Châu, mới đúng là cổ cầm thích hợp với bài cầm khúc này nhất...

Hai tay tám ngón lúc cuộn tròn lúc nhẹ nhàng lướt qua, đã đạt đến cầm nghệ đỉnh phong bảy mươi hai thế cổn phất như nước chảy mây trôi từ trên hai tay tám ngón của Diệp Âm Trúc diễn dịch ra, cho dù là Tần Thương có mặt tại đây cũng phải tự than thở không theo kịp.

Dưới sự khống chế tận lực của hắn, hiệu quả tăng trưởng của "Cao Sơn Lưu Thủy" đã đạt đến cực hạn, mắt của bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh càng ngày càng sáng lên, sát khí trên người cũng càng ngày càng nồng đậm, khoảng cách ba mươi dặm vốn là không gần, nhưng do bọn họ đang toàn lực lao về phía trước, lại tựa như một đám mây màu lam u ám, trong khoảng hơn mười lần hô hấp, cũng đã tới trước Pháo Đài Lôi Thần Chùy cách chưa đầy ba dặm.

Âm thanh của kim khí cọ sát nhau hầu như không có bất cứ tạp âm nào vang lên, ba trăm thanh trường kiếm cùng lúc tuốt ra khỏi vỏ.

"Chiến!" Diệp Hồng Nhạn ngửa mặt lên trời gào to, giơ cao trọng kiếm trong tay. Mỗi một tên Tử Thần Long Lang kỵ binh cũng cùng một động tác như vậy, đấu khí trong nháy mắt ngưng tụ, còn trên mình Long Lang vật cưỡi của bọn họ tức thì bùng lên quang mang ám lam sắc mãnh liệt dũng mãnh điên cuồng nhập vào trong cơ thể bọn họ.

Năng lượng bắt đầu chuyển đổi, vốn chính là đấu khí thuộc về Tử Thần chiến sĩ cùng năng lượng trong cơ thể Long Lang đổi hướng truyền vào trong cơ thể Tử Thần chiến sĩ.

Bốn chân bọn Long Lang chạy hơi chậm lại, nhưng lúc này bọn chúng lại lợi dụng tốc độ lao tới điên cuồng trước đó mở rộng hai cánh lướt về phía trước, so với lúc trước chạy như điên như cuồng thì cũng không chậm đi chút nào.

Tử Thần Long Lang kỵ binh, đã từ lâu cùng tọa kỵ của bọn họ kết hợp làm một thể, giờ khắc này, bọn họ không còn là một người riêng biệt, mà là sự kết hợp giữa người cùng với Long Lang. Quang mang thâm lam sắc, xuất hiện tại trên ba trăm thanh trường kiếm do các đại sư ải Nhân tộc chế tạo, ở phía trước ấy dẫn theo một đạo tử quang trong nháy mắt bùng lên.

"Sát!" Tiếng gào to phẫn nộ biến thành tràn ngập vô tận sát cơ. Trong phút chốc, sát khí ngập trời, nơi vùng trời Tử Thần Long Lang kỵ binh, mảng mây đen kia lại xuất hiện.

So với lần trước, hiện nay Tử Thần Long Lang kỵ binh dẫn động Tài Quyết Thần Lực trở nên càng thêm dễ dàng. Ở dưới tình huống sát khí không như trước đây đối mặt với cự long, đám mây đen vẫn như cũ xuất hiện.

Cái này đúng phải cảm tạ Cầm Đế thập nhị nhạc phường và cầm Ma Pháp của Diệp Âm Trúc, lần trước khi thi triển Tài Quyết Thần Lực, thân thể của Tử Thần chiến sĩ cùng Long Lang đều đã bị năng lượng kịch liệt chấn động mà sinh ra tổn hại nhất định. Nhưng là, sự dũng mãnh của Tài Quyết Thần Lực cũng hoàn toàn nới rộng kinh mạch của bọn họ. Nhưng cũng vì Tài Quyết Thần Lực vô cùng bá đạo phần lớn kinh mạch đã xuất hiện tình trạng tổn hại.

Diệp Âm Trúc và Cầm Đế thập nhị nhạc phường dùng "Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc" trợ giúp bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh chữa trị thân thể. Chẳng những khôi phục lại lực lượng sẵn có của bọn họ, cũng đem bình cảnh của bọn họ lúc ấy hoàn toàn phá tan, Tài Quyết Thần Lực còn sót lại trong cơ thể Tử Thần chiến sĩ và tọa kỵ Long Lang trong những ngày này vẫn một mực cải tạo thân thể của bọn họ. Mãi đến lúc này, Tử Thần Long Lang kỵ binh mới trưởng thành thực sự, trở thành đội Kỵ Binh kinh khủng nhất trên đại lục.

Sát khí tụ lại thành mây, Tử Thần Long Lang kỵ binh, khí thế ấy tung hoành ngang dọc trên chiến trường thẳng tiến không lùi bước, trong nháy mắt đưa lực chiến đấu của bọn họ vốn có khả năng đạt tới tăng lên tới cực hạn.

Mảng mây đen kinh khủng này, kết hợp tất cả năng lượng của kỵ sĩ cùng Long Lang, vô số đạo điện quang màu đen, xoay quanh ba trăm đạo tử quang to lớn bùng lên sau đó ngưng tụ lại cùng một chỗ mạnh mẽ phủ xuống. Tất cả năng lượng tại thời điểm này hoàn toàn chuyển biến thành màu đen cùng phù hợp với bóng đêm.

Sắc mặt Diệp Hồng Nhạn lúc này trở nên vô cùng lạnh nhạt. hắn cảm giác được rõ ràng bên trong thân thể mình lại một lần nữa tràn ngập cái lực lượng kỳ dị kia, tất cả Tử Thần chiến sĩ, vào lúc này đều đem năng lượng ngưng tụ tại phía trên đỉnh đầu trong vòng điện quang của mảng màu đen ấy. Còn hắn chính là tự tay khống chế mảng năng lượng màu đen này.

Sự tăng trưởng của khúc "Cao Sơn Lưu Thủy" làm cho Tài Quyết Thần Lực của ba trăm Tử Thần Chiến Sĩ ngưng tụ mà còn trở nên càng thêm tinh khiết, đen nhánh như mực, thậm chí bao phủ lại che giấu thân thể của bọn họ.

Lúc này, bọn Thú nhân trên Pháo Đài Lôi Thần Chùy đã phản ứng lại, chính vào lúc Sư Thứu và Lôi Điểu phát hiện tung tích địch nhân đồng thời truyền tin tức vào Cứ điểm, bọn họ lại kinh ngạc phát hiện, địch nhân phía trước đột nhiên không còn nhìn thấy, trước Cứ điểm chỉ là một mảnh đen nhánh.

Nhưng mà, cũng vừa lúc đó, bất luận là thủ vệ trên Pháo Đài Lôi Thần Chùy, hay bộ đội Sư Thứu và Lôi Điểu trên không trung, đều cảm giác được một cổ áp lực khổng lồ trước nay chưa từng có, cánh của Sư Thứu cùng Lôi Điểu cho dù là vỗ đập một chút cũng trở nên vô cùng khó khăn, bọn Chiến Sĩ Thú nhân dường như trong lòng mỗi người đều có cảm giác bị đặt một khối đá tảng lớn lên đầu, hô hấp tựa hồ đã ngưng trệ.

Làm sao vậy? Đây là vì sao vậy? Không thể nào là Ma Pháp, không có người nào có thể tại trong phạm vi Pháo Đài Lôi Thần Chùy thi triển Ma Pháp a!

Binh sĩ Thú nhân bắt đầu khủng hoảng, nhưng là, sự khủng hoảng của bọn họ cũng không có kéo dài.

"Tài Quyết." Diệp Hồng Nhạn hai tay nắm chắc trọng kiếm, dưới sự dẫn động của hắn, tất cả Tử Thần chiến sĩ vung lên trường kiếm trong tay mình.

""Soạt""! Một loạt thanh âm kỳ dị theo hắc quang lan ra, quang mang màu đen kia cũng không có dẫn theo chấn động nổ vang, nhưng là, khi mảng hắc quang kia xuất hiện tại trên Pháo Đài Lôi Thần Chùy được xưng là thành lũy không có gì có thể phá thì một màn quỷ dị xuất hiện.


Thành lũy Cứ điểm từ đá hoa cương, thiết quáng thạch cùng với niêm thổ (đất dính) kiến tạo giống như là băng tuyết gặp than lửa bình thường mau chóng tan ra, luồng hắc quang chói mắt ấy, cứ ở trong thanh âm quỷ dị kia cắt vào bên trong thành tường cao trăm thước rắn chắc.

Cũng không phải ăn mòn, ăn mòn thuộc một loại Ám ma hệ kịch độc công kích, ăn mòn tác dụng đối với sinh vật rõ ràng, nhưng tác dụng đối với vật thể lại nhỏ hơn rất nhiều, nhất là thành tường của Cứ điểm rắn chắc như thế. Mà đó chính là thôn phệ, thực sự đúng là thôn phệ, thần lực thiết yếu của Tài Quyết.

Ở trước Tài Quyết Thần Lực này, bất luận là đá hoa cương, thiết quáng hay là niêm thổ, kết cấu của chúng đều bị phá hoại mạnh mẽ, một cái lổ hổng đã bắt đầu xuất hiện trên đầu thành, mấy mươi tên chiến sĩ Thú nhân xui xẻo đang thủ hộ trên đầu thành đã giống như cự long lần trước tại Cầm Thành cứ như vậy biến thành xác khô.

Quang mang màu đen theo lổ hổng không ngừng kéo dài xuống phía dưới đồng thời còn hướng ra hai bên bành trướng. Khi bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh một kiếm chém ra, Long Lang quay ngược thân mình lại chuyển về hướng Thánh Quang thành chạy đi, quang mang màu đen kia cũng không có biến mất, mà ở lại trên tường thành Pháo Đài Lôi Thần Chùy rất nhanh lan tràn ra.

Mỗi một thước lan ra, hắc quang sẽ tiêu tán đi vài phần, nhưng mặc dù như thế, cái lổ hổng kia vẫn như trước đang không ngừng mở rộng đã từ từ trở nên kinh khủng.

Biến đổi khác thường đột ngột làm cho binh sĩ Thú nhân kinh hoàng thất sắc, bọn họ rốt cục dưới ánh đuốc chiếu rọi xuống đã nhìn thấy rõ tồn tại của màu đen này, có binh sĩ cố gắng đi ngăn chận sự lan tràn của màu đen kia, nhưng mà, bất luận là thân thể hay là vũ khí một khi đụng tới Tài Quyết lực màu đen đó, cứ như vậy, thân thể của hắn cũng sẽ giống như bị Tài Quyết Thần Lực đụng tới như vậy trong nháy mắt biến thành xác khô.

Không biết là ai kinh hoàng la lên:

"Trớ chú, đây là trớ chú của ma quỷ." Trong lúc nhất thời, Thú nhân tộc trên đầu thành đã là một đám hỗn loạn, nguyên là chiến sĩ Thú nhân bắt đầu nghỉ ngơi, từ trong quân doanh hàng loạt giật mình tỉnh giấc, cả Pháo Đài Lôi Thần Chùy cũng trở nên hỗn loạn bùng lên.

Chỗ Diệp Âm Trúc dừng chân cách Pháo Đài Lôi Thần Chùy khoảng hơn ba mươi dặm, lẳng lặng cảm nhận được bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh giống như gió cuốn mây tan nhanh chóng quay về.

Hắn biết, việc bố trí phía sau của mình hẳn là không có tác dụng gì rồi. Phản ứng của Pháo Đài Lôi Thần Chùy so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn hỗn loạn hơn, thậm chí không có điều phái quân ra truy đuổi.

Đương nhiên, đây cũng có thể nói đúng là do lực công kích của Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn quá kinh khủng, Tài Quyết Thần Lực để lại cho Thú nhân tộc ấn tượng u tối quá lớn, khiến bọn hắn không còn dũng khí truy kích.

Từ xa, Diệp Âm Trúc đã cảm nhận được sự suy yếu của Diệp Hồng Nhạn cùng Tử Thần chiến sĩ, trong tay cầm âm biến đổi, khúc tăng trưởng "Cao Sơn Lưu Thủy" đã biến thành bản bồi nguyên "Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc" kích phát khả năng tiềm tàng sẳn có, vầng sáng đón nhận bao phủ bọn Tử Thần chiến sĩ, đồng thời Diệp Âm Trúc phóng người lên, rơi trên lưng Long Lang thái tử của Diệp Hồng Nhạn cưỡi, đương nhiên, từ đầu đến cuối, sau lưng Diệp Âm Trúc đều dẫn theo cái bóng mờ màu đen ấy.

Nàng giống như là cùng với Diệp Âm Trúc kết hợp lại làm một thể, ở trong đêm tối, cho dù là bọn Tử Thần chiến sĩ cũng rất khó chú ý tới sự tồn tại của nàng.

Nhưng, nàng cũng là lực công kích cực mạnh bên mình Diệp Âm Trúc, tổ hợp Vĩnh Hằng Thế Thân Khôi Lỗi cộng thêm Thần Chi Thán Tức, Tô Lạp sớm đã trở thành là thích khách kinh khủng nhất trên đại lục, cũng là cái bóng dáng người yêu dấu của Diệp Âm Trúc.

Không có nói thêm cái gì, Diệp Âm Trúc và Diệp Hồng Nhạn dẫn theo Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn rất nhanh rút lui trở về Thánh Quang thành, cùng lúc với bọn họ quay về, Cầm Thành Giác Ưng Kỵ Sĩ đoàn đã lặng lẽ trên không cùng với mười đội Kỵ Binh tản mát bên ngoài tất cả cũng lặng yên thu về, tựa hồ như không có việc gì xảy ra, lẳng lặng quay về trong Thánh Quang thành.

"Tình hình như thế nào?" Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái người thứ nhất đón tiếp, ông từ đầu đến cuối ở trên đầu thành quan sát hành động của các chiến sĩ Cầm Thành. Nhưng là sắc trời thật sự quá u tối. Thánh Quang thành cách Pháo Đài Lôi Thần Chùy lại có tới khoảng trăm dặm, ông có thể nhìn thấy, cũng chỉ là thấy mười đội Kỵ Binh phân tán ra, thấy cảnh Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn biến mất trong bóng đen mà thôi.

Diệp Âm Trúc từ trên lưng Long Lang thái tử nhảy xuống, bóng mờ sau lưng một lần nữa hóa thành người, nắm chặt bàn tay to của hắn:

"Tình hình cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ đợi đến ngày mai ban ngày nhìn lại xem sao."

Mã Nhĩ Đế Ni gật gật đầu, Diệp Âm Trúc cùng Cầm Thành Kỵ Binh trọn vẹn an toàn trở về ông đã hết sức vui lòng rồi, còn như đối với Pháo Đài Lôi Thần Chùy có tạo thành uy hiếp hay không, với ông xem ra cũng không quan trọng. Chính mới vừa rồi, ông đã viết một phong thân thư cho thủ hạ đưa về Mễ Lan Thành, trong thư đem tình hình ngày hôm nay chính mình cùng Diệp Âm Trúc nói chuyện làm việc với nhau kể lại chi tiết tỉ mỉ một lần.

Sau khi Diệp Âm Trúc dẫn người đi, Mã Nhĩ Đế Ni suy nghĩ cẩn thận một hồi lâu, ông nghĩ đến, nếu như Diệp Âm Trúc và Tử thật sự thành công. Như vậy, Cực Bắc hoang nguyên sau này chỉ có thể trở nên càng thêm khó đối phó, dưới sự lãnh đạo của Tử Tinh Bỉ Mông, một khi Thú nhân tộc muôn người quy về một mối, như vậy, Cực Bắc hoang nguyên sẽ trở thành một cái quốc gia có thực lực chiến đấu kinh khủng nhất trên đại lục. Với tình huống như vậy quả thực là Mễ Lan mong muốn nhìn thấy sao? Mãi đến lúc suy nghĩ tường tận những điều này, ông mới hoàn toàn hiểu rõ vì sao Diệp Âm Trúc cần thiết trước khi ra quân đã nói với ông những lời đó. Ông đang tự nói một mình, Thú nhân tộc cho dù trở nên cường đại, cũng sẽ không thực sự uy hiếp tới Mễ Lan. Thậm chí song phương còn có thể tiến vào quan hệ hợp tác.

Lam Địch Á Tư hợp tác cùng Thú Nhân tộc đúng là thành lập trên quan hệ lợi ích, đối với Lam Địch Á Tư mà nói, Thú nhân tộc là lực lượng kiềm chế Mễ Lan đế quốc. nhưng là, nếu như Mễ Lan đế quốc cùng Cực Bắc hoang nguyên giáp giới cùng Thú nhân tộc kết thành liên minh, như vậy, chỉ sợ trên cả đại lục này quả thực là không có cái lực lượng nào có thể cùng Mễ Lan chống lại được.

Lúc này đủ loại khả năng phức tạp đan xen nhau trong đó, Mã Nhĩ Đế Ni rất nhanh đã cảm thấy hết sức nhức đầu, tình hình quan trọng như vậy hắn cũng không dám chậm trễ chút nào, vội vàng đem mọi chuyện viết rõ ràng chuyển về Mễ Lan Thành, tùy Tây Nhĩ Duy Áo đại đế quyết định lấy.

Mễ Lan, cũng chỉ có Tây Nhĩ Duy Áo đại đế có thể quyết định quan hệ cùng Thú nhân tộc sau này sẽ như thế nào. Đương nhiên, Mã Nhĩ Đế Ni cũng nghĩ tới, nếu như Thú nhân tộc thống nhất tại trong tay Tử Tinh Bỉ Mông, như vậy, Cầm Thành sẽ có một cái chỗ dựa thật to lớn vững chắc, giống như tưởng tượng của mình như vậy. Có lẽ, không đến bao nhiêu năm, Cầm Thành dựa lưng vào Cực Bắc hoang nguyên, rất có thể trở thành một cái Pháp Lam khác, ít nhất là địa phương mà Pháp Lam cũng không cách nào hủy diệt được.

"Âm Trúc, đã rất khuya rồi, ngươi và các chiến sĩ của ngươi đều mệt nhọc suốt một ngày, mau mau đi nghỉ ngơi đi." Mã Nhĩ Đế Ni ôn hòa nói. bất luận tình huống sau này phát sinh biến hóa gì, Mã Nhĩ Đế Ni cũng quyết định muốn cùng Diệp Âm Trúc và Cầm Thành thiết lập quan hệ tốt với nhau.

Diệp Âm Trúc từ biệt Mã Nhĩ Đế Ni, nhưng hắn cũng không có trực tiếp trở lại phủ đệ của mình trung nghỉ ngơi mà là kêu Diệp Hồng Nhạn tới, dẫn bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh đi tới quân doanh tu chỉnh bộ binh. Lúc này, các cô nương Cầm Đế thập nhị nhạc phường vẫn như trước đang diễn tấu cầm khúc tuyệt vời.

Sau khi Diệp Âm Trúc để cho bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh đều trở thành từng thành viên lắng nghe cầm khúc, cùng Diệp Hồng Nhạn vào trong một góc vắng vẻ ngồi xuống. Một tay đặt lên lưng nơi tim của Diệp Hồng Nhạn, đem đấu khí ôn hòa tinh thuần của mình đưa vào trong cơ thể hắn, trợ giúp hắn hồi phục lại năng lượng cơ hồ không còn gì.

Thực lực của Diệp Hồng Nhạn mặc dù trong Tử Thần Long Lang kỵ binh là cường đại nhất, nhưng là người chỉ huy, vào lúc phát động Tài Quyết Thần Lực, mức tiêu hao của hắn không thể nghi ngờ cũng là lớn nhất. Dưới sự trợ giúp của Diệp Âm Trúc, sắc mặt tái nhợt của hắn mới từ từ trở nên hồng nhuận lại, khí tức cũng dần dần ổn định.

"Âm Trúc, ta khỏe rồi."

Diệp Âm Trúc thu hồi đấu khí, truyền âm nói:

"Hồng nhạn, đây đã là lần thứ hai ngươi lĩnh hội uy lực của Tài Quyết Thần Lực, cảm giác so với lần trước có cái gì không giống nhau không?"

Diệp Hồng Nhạn cũng truyền âm nói:


"Đại khái có điểm không giống nhau. Lần đầu tiên sử dụng năng lực như thế. Tất cả đều là gặp may đúng lúc kích phát ra, do sát khí, chiến ý tăng lên tới trạng thái tột đỉnh mà bộc phát, khi đó, ta cảm giác được đấu khí trong cơ thể dường như hoàn toàn bị thiêu đốt, thiêu đốt thành khí thể màu đen đó... năng lượng màu đen đó thật sự quá khủng khiếp, cắn trả lại hết sức nghiêm trọng, nếu không phải sau này ngươi và thập nhị nhạc phường kịp thời trị liệu cho chúng ta, sợ là Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn chúng ta đã không còn tồn tại rồi."

Diệp Âm Trúc tự nhiên cũng biết mức độ khẩn cấp trong tình hình lúc ấy, đương nhiên, cái bí mật này bọn họ cũng không có nói với người khác, ngay cả trong Cầm Thành cũng không có mấy người biết.

Diệp Hồng Nhạn tiếp tục nói:

"Sau khi trải qua lần đó, chúng ta hồi phục lại, sau này, ta phát hiện ra, ta cùng các Chiến Sĩ khác kinh mạch trong cơ thể nới rộng ra một chút, quan trọng hơn là, kinh mạch chúng ta có thêm một tầng màu đen nhàn nhạt, đó là những Tài Quyết Thần Lực còn sót lại trong cơ thể tựa hồ cùng thân thể chúng ta kết hợp làm một thể. Lần trước ta đã nói với ngươi, từ khi xảy ra tình huống như thế, tốc độ tu luyện chúng ta so với trước đây có lẽ tăng lên nhanh hơn chút đỉnh. Mặc dù cũng không phải rõ ràng mười mươi, nhưng ta có thể cảm giác được, đấu khí trở nên càng thêm ngưng kết, mỗi một lần tăng lên, đều có thể cảm nhận được rõ ràng. đồng thời, đối với việc sử dụng đấu khí cũng có thể làm được chính xác hơn." Diệp Âm Trúc nói:

"Vậy hôm nay đây? So với lần trước có cái gì không giống nhau."

Diệp Hồng Nhạn nói:

"Lần trước, sau khi chúng ta dưới tác dụng chiến ý đang cường đại trong lúc vô ý sử dụng ra Tài Quyết Thần Lực, ta lập tức đã cảm giác được thân thể của mình đã hoàn toàn không còn gì, nếu như không phải có ý chí chống đỡ, sợ là chúng ta lúc ấy cũng đã ngã xuống. Khi đó trong lòng ta thậm chí cho là chính mình sắp gặp mặt thần chết. Lần này đây, tình hình cùng với lần trước giống nhau, giống là đấu khí trong cơ thể trong nháy mắt thiêu đốt, và sau khi phát động công kích bị hoàn toàn rỗng không không còn gì. Nhưng so với lần trước đúng là tốt hơn nhiều, tình trạng kinh mạch tổn hại nhẹ hơn nhiều, ta thậm chí có niềm tin tự mình làm là có thể hồi phục. lần này ta cố ý giữ lại trong cơ thể một ít Tài Quyết Thần Lực, khống chế chúng rất khó khăn, nhưng những Tài Quyết Thần Lực này lại phải tự hành rót vào trong cơ thể ta, cùng kinh mạch ta kết hợp. Ta tin tưởng, sau này khi tiếp tục sử dụng Tài Quyết Thần Lực lần nữa, hẳn là so với lần này sẽ càng dễ dàng hơn một chút, thậm chí ngay cả kinh mạch cũng sẽ không có tổn hại nữa."

Diệp Âm Trúc nói:

"Tình trạng các Tử Thần Chiến Sĩ kia và ngươi so ra như thế nào?"

Diệp Hồng Nhạn nói:

"Lẽ tất nhiên là không sai biệt lắm đâu. Tài Quyết Thần Lực rất kỳ quái, mặc dù là sau khi ta cùng bọn chiến sĩ tất cả lực lượng dung hợp mới có thể dẫn phát biến chất, nhưng tình huống mỗi một tên chiến sĩ lại đều là dựa theo thực lực bản thân mình mà xác định, thực lực kiên cường mạnh mẽ, chịu đựng nỗi thống khổ từ Tài Quyết Thần Lực mang đến cũng sẽ mạnh lên phần nào, ngược lại cũng thế, ta đã hỏi qua từng người, tình trạng của mọi người đại để là giống nhau."

Diệp Âm Trúc gật gật đầu, nói:

"Ta hiểu rồi... về Tài Quyết Thần Lực này cảm giác có hơi quỷ dị, mặc dù bây giờ các ngươi vẫn không thể nắm giữ trọn vẹn phương pháp sử dụng loại lực lượng này, nhưng chúng ta có thể khẳng định chính là, lực công kích của Tài Quyết Thần Lực kinh khủng phi thường. Có điều là, một loại lực lượng như thế nhất định phải hạn chế sử dụng. Dù sao, mỗi một lần sử dụng, các ngươi đều sẽ lập tức mất đi lực chiến đấu. Là Quân Đoàn nòng cốt của Cầm Thành, ta cũng không muốn nhìn thấy các ngươi có một chút tổn thương nào."

Diệp Hồng Nhạn vuốt cằm nói:

"Ta cũng muốn nói với ngươi chuyện này: Ta cho rằng, Tài Quyết Thần Lực mặc dù sẽ tận dụng hết sức lực của chúng ta, nhưng cũng không thể không sử dụng. Vào thời điểm mấu chốt, lực lượng kinh khủng như thế thường thường có thể tạo được hiệu quả quyết định thắng bại, ta cho rằng, điều kiện trước tiên là chỉ cần có được Quân Đoàn khác đủ sức để duy trì là có thể tiếp tục sử dụng lại, cũng không phải là chuyện lớn gì lắm. Hơn nữa, Tài Quyết Thần Lực này nếu muốn tăng lên tất nhiên cùng với thực lực đấu khí của thân thể chúng ta có liên quan, cùng sát khí, ý chí lực, chiến ý đều có liên quan. Nhưng là, nếu muốn khống chế được tốt hơn cái Tài Quyết Thần Lực này, sợ rằng cũng chỉ có thông qua sử dụng nhiều lần mới có hiệu quả. Càng huống chi, tình huống màng lưới sục sôi Tài Quyết Thần Lực cải tạo thân thể chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, ta không cách nào tưởng tượng được nếu như vẫn liên tục cải tạo tiếp nữa, Tử Thần Long Lang kỵ binh chúng ta sẽ biến thành cái hình dáng gì nữa. A! Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, loại tình trạng cải tạo này không phải chỉ xuất hiện ở trên người chúng ta, mà đồng thời cũng xuất hiện trên người Long Lang. Sau khi cải tạo, cấp bậc ma thú tựa hồ không hề bị hạn chế của bình cảnh, đây cũng là lý do vì sao đa số tọa kỵ Long Lang đều xuất hiện dấu hiệu có tiến hóa."

Nghe xong Diệp Hồng Nhạn giải thích, Diệp Âm Trúc rốt cục thông suốt rõ ràng về Tài Quyết Thần Lực, trên mặt hắn chợt toát ra vẻ tươi cười:

"Hồng Nhạn, ngươi nói, nếu như các ngươi mỗi ngày đều có thể dưới sự yểm trợ của đại quân tiếp tục giáng cho Pháo Đài Lôi Thần Chùy một cái Tài Quyết Thần Lực, qua một thời gian ngắn, chẳng phải là Cứ điểm này sẽ biến thành hư hỏng hoàn toàn sao?"

Diệp Hồng Nhạn sau khi suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói:

"Rất có khả năng. Cứ điểm dù kiên cố đi nữa cũng có giới hạn, nếu như để cho chúng ta không ngừng dùng Tài Quyết Thần Lực công kích, có lẽ có thể phá vỡ được lực phòng ngự kiên cường vững chắc của thành lũy Cứ điểm."

Diệp Âm Trúc bật cười nói:

"Không, ta sẽ không để cho các ngươi dễ dàng làm như vậy nữa."

"Tại sao?" Diệp Hồng Nhạn hơi tò mò hỏi.

Diệp Âm Trúc nói:

"Một là, sau một lần bị thua thiệt, Pháo Đài Lôi Thần Chùy đối với việc phòng ngự thành tường nhất định có tăng cường, mà các ngươi sau mỗi lần ra tay, thực lực bản thân sẽ mất đi không còn gì, một khi gặp phải bộ đội thần tốc hoặc là không quân của đối phương công kích, cũng rất có thể sinh ra tổn hại. Đây dứt khoát không phải là điều ta muốn nhìn thấy, tánh mạng của mỗi người các ngươi ở trong lòng ta nếu như so với tên Sư vương Cổ Đế kia còn trọng yếu hơn. Hai là, nếu như Tử quay về nhìn thấy đệ nhất Cứ điểm của Thú nhân tộc bị chúng ta làm cho hư hỏng hoàn toàn, ngươi nói xem, hắn có tức giận hay không đây?"

Diệp Hồng Nhạn đầu tiên là thoáng sửng sốt một chút, ngay sau đó, trên gương mặt tĩnh mịch lạnh như băng của hắn, lộ ra một nụ cười hiếm thấy, có lẽ là đang nghĩ đến bộ dáng của Tử khi nhìn thấy cảnh tượng hư hỏng của Pháo Đài Lôi Thần Chùy thì phải.

-o-o-o-

Cổ Đế đái lĩnh mười vạn đại quân hành quân hết tốc lực, đây là lần đầu, hắn tự mình xuất chinh, chính là để có thể đem tất cả bọn Bỉ Mông cự thú phản bội đó một mẻ hốt hết.

Năm vạn Hoàng kim Quân Đoàn, năm vạn Bạch hổ Quân Đoàn, mặc dù Thú nhân binh sĩ đi theo hắn chỉ có mười vạn người, nhưng chính là bộ phận kết hợp tinh duệ nhất của cả bộ lạc Lôi Thần và Chiến Thần bộ lạc.

Sau khi bàn bạc, Hổ Vương Kiều Khoa Nhĩ cũng không có đi cùng hắn, mà là ở lại trấn thủ Cứ điểm, trong hai Tù trưởng Đại bộ lạc nhất định phải có một người ở lại Pháo Đài Lôi Thần Chùy. Cổ Đế cũng không biết lần này truy đuổi phải mất thời gian bao lâu, đối với công cuộc phòng ngự Cứ điểm đó tuyệt đối không thể hời hợt được.

Nhưng mà, hết thảy lại không thuận lợi như dự tính của Cổ Đế. Khi hắn đái lĩnh mười vạn quân tinh duệ rời khỏi Cứ điểm, truy tìm theo dấu chân Bỉ Mông cự thú lưu lại, mãi cho tới bây giờ, vẫn như trước chưa nhìn thấy bóng dáng một đầu Bỉ Mông cự thú nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui