Cầm Đế (Thần Âm)

A-đức-lí-an tin tưởng sâu sắc, Huyết Sắc vệ đội trong tay hắn là những chiến sĩ vô địch. Trong mọi hoàn cảnh, không có bất cứ lực lượng của quốc gia nào có thể cầm cự nổi. Kẻ địch trước mắt hết sức kỳ quái nhưng cũng chỉ có mỗi ba trăm, với ba trăm người đó thì Huyết Sắc vệ đội sao có thể thất bại được?
Nhưng sự đắc ý kéo dài không lâu. Khi hai đội hình ập vào nhau, nụ cười trên môi A-đức-lí-an lập tức tắt ngấm.
Long Lang xanh sẫm dưới sự điều khiển của Tử thần chiến sĩ, khi đối phương triển khai bao vây đã bay vọt lên với tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tiếp cận được với Phong Long ở trên cao.
Tốc độ quyết định sức mạnh, điều này A-đức-lí-an hiểu quá rõ, lập tức gầm lên: "Rút nhanh!"
Muộn mất rồi, mệnh lệnh đã chậm một bước, hoặc giả tốc độ của Long Lang quá nhanh. Trong nháy mắt, trên mình mỗi kỳ binh Long Lang bao trùm một lớp sáng xanh sẫm, như đang thi hành một phép thuật thần bí.
"Không thể như thế được!" A-đức-lí-an lúc này đã thật sự kinh hoàng. Đây là Ma pháp! Là một Kim Tinh Long kỳ tướng, hắn rất hiểu tác dụng và hiệu quả của Ma pháp, bản thân cũng có thể thông qua Ma pháp làm tăng tốc độ và sức mạnh của mình công kích đối phương. Nhưng Ma pháp đâu có dễ thi triển!
Trước hết, Ma pháp có tính bài xích mạnh mẽ đối với kim thuộc. Bởi vậy, cho dù là Long kỳ tướng thì A-dức-lý-an cũng chỉ triển khai công kích theo kỵ long chứ không thể gia tăng khả năng duy trì Ma pháp của nó. Là một kỵ sĩ, chỉ khi không mặc giáp kim loại thì trên trận tuyến mới có thể thực hiện được ma pháp. Giáp kim loại chống lại Ma pháp nên việc hoà nhập hai thứ đó vào một thể là hầu như bất khả thi.
Những gì diễn ra trước mắt vượt ra ngoài nhận biết của A-đức-lí-an. Khả năng duy trì lưỡng hệ ma pháp của Long Lang dường như không hề bị bất cứ sự bài xích loại bỏ nào, hoà hợp một cách hoàn chỉnh với bản thân Long Lang, hình thành nên một chỉnh thể công kích mạnh mẽ. Đó chính là nguyên nhân để A-đức-lí-an phải gầm lên một cách hoang mang như vậy.
Lẽ nào áo giáp trên mình chúng là bạch kim đúc nên? Không thể như thế được! Bạch kim quá đắt, còn đắt hơn cả kim cương. Một bộ áo giáp tốn bao nhiêu bạch kim, e cả đại lục này làm một năm cũng không đủ rèn nên mấy bộ áo giáp. Những kỳ binh đáng sợ này đã dùng cách nào để hoà hợp ma pháp với giáp trụ?
A-đức-lí-an nhớ mông lung, dường như có lần nào đó hắn đã thấy, áp giáp trên mình những kỳ binh Long Lang này không phải đúc từ bạch kim mà trộn lẫn Ma ngân, bằng sự kết hợp Ma pháp trận đặc biệt của Oải tộc đại sư và Địa tinh công trình sư mà hoàn thành. Kết quả của sự kết hợp đó là độc nhất vô nhị, tuy áo giáp đa số không bằng bạch kim nhưng mọi công hiệu thể hiện ra trên đó thì khó lòng phân biệt. Diệp Âm Trúc là ngưòi độc nhất có thể kết hợp bạch kim và Ma ngân làm ra giáp trụ, tác dụng này có được là nhờ Xích Tinh Hồng Linh, hiện giờ lần đầu tiên được thể hiện ra làm kẻ địch khiếp vía.
Tử thần Long Lang kỵ binh là lực lượng chiến đấu trang bị ưu việt nhất của Cầm thành, trang bị trên mỗi binh sĩ họ không thể đo bằng tiền bạc được nữa. Khi Diệp Âm Trúc tiếp nhận Tử thần chiến sĩ vào Cầm thành, trang bị này đang được chế tạo. Binh khí của họ tập hợp tất cả ưu điểm, cứng, sắc bén, chống ma, thu quỷ. Đó là mơ ước của mọi quốc gia trên đại lục, nhưng không phải mỗi nước đều có thể trang bị.
Đúng khi A-đức-lí-an đang kinh hoàng, Long Lang kỳ binh bắt đầu đã giao đấu với Huyết sắc vệ đội. Thuộc hạ của A-đức-lí-an biên chế thành ba đại đội, kỳ thực cũng giống với Long kỳ binh của Đế quốc Mễ Lan, có điều Huyết Sắc vệ đội của Phật La được chọn lọc vô cùng kỹ lưỡng mà thôi. Từ màu sắc vũ khí trang bị mà gọi tên Huyết Sắc, ba đại đội đại đội hai cưỡi thiết long, hai đại đội một và ba cưỡi Rồng Ai-lí-khắc-mẫn.
Khi cuộc chiến bùng nổ, đại đội Huyết Sắc hai và ba được điều ra trận trở thành mũi nhọn sắc bén nhất của đại quân Phật La, đại đội một ở lại Hoàng thành bào vệ. Lực lượng này chỉ có mỗi Long kỳ binh, sức chiến đấu không được coi là rất mạnh.
Trong khoảnh khắc, Tử thần Long Lang kỳ binh thi triển ma pháp bao trùm, lòng ngập tràn thù hận lao về phía đối phương, trường thương giương thẳng, không hề có ý định phòng thủ.
Diệp Hồng Nhạn quả là mũi nhọn nhất trong những mũi nhọn, áo giáp toả sức mạnh Ma pháp cuồng bạo, khôi sắc quang mang cùng lưỡng hệ hào quang bùng nổ. Giây phút này Diệp Hồng Nhạn cảm giác rõ rệt, bản thân và Long Lang Thái tử đã hoà vào nhau làm một, không chỉ là sức mạnh và năng lượng mà cả sát khí hừng hực trong lòng.
Đối với kỳ binh tinh nhuệ mà nói, kẻ mạnh nhất là kẻ xung phong trước tiên. Lúc này, đại đội trưởng Đệ nhất đại đội Huyết Sắc Phật La A-đức-lí-an đang ở trên không, chỉ huy lực lượng dưới mặt đất là Đại đội phó. Đấu khí xanh sẫm biểu trưng cho đẳng cấp võ nghệ, sức lực dồn vào cây thương cầm tay.
Vấn đề muốn phát hiện thì đã phát hiện ra, nhưng lúc này nếu rút lui thì có nghĩa là thất bại thảm hại. A-đức-lí-an cắn chặt răng, dồn mọi sức mạnh ý chí vào Long thương, Rồng Ai-lí-khắc-mẫn to lớn trong nháy mắt vọt lên với tốc độ cực đại.
Đây là cuộc đối đầu giữa hai bên đều là đỉnh cao sắc bén tinh anh, Long Lang thương năm mét đọ cùng Long thương dài sáu mét. Hai cây thương giao nhau phát ra ánh sáng chói mắt, chỉ một chiêu đã chứng tỏ hết mọi gay cấn của trận đánh.
Cặp mắt của Diệp Hồng Nhạn đã đỏ ngầu, không hiểu vì màu sắc của đối thủ hay bởi lòng thù hận đang bùng lên dữ dội?

Màn ma pháp của bốn mươi ba Tử thần chiến sĩ đổi thành sự sống chết của đội ngũ, giây phút cam go, đấu khí mạnh mẽ cùng sát khí hoà vào nhau làm một, tạo nên một trạng thái đỉnh cao hiếm có trên đại lúc từ trưóc tới giờ.
Thù hận rất dễ khiến cho con người ta tuyệt vọng, nhưng cũng có lúc thù hận lại là thứ vũ khí phát huy được hết sức mạnh và tiềm lực của con người.
Long Lang trường thương đối đầu Long hình trường thương. Cuộc đọ sức quyết liệt, lửa toé lên soi rõ mặt người, trở nên tiêu điểm của trận đánh.
Ánh hào quang xanh sẫm, giống như một dòng sông lớn nhập vào cây Long Lang trường thương. Một tiếng "Choang", Long hình trường thương của đối phương bị bao bọc bởi thứ ánh sáng ma quái đó. Khoảnh khắc, đầu tay cầm thương của Diệp Hồng Nhạn ngỡ như đâm vào một cây gỗ mục, phá vỡ chiêu thế đối phương, xuyên cả vào trong thân cây Long thương đúc bằng sắt luyện. Lam sắc đấu khí tựa chẻ tre, mang theo lưỡng hệ ma pháp nguyên tố băng băng đâm thẳng về phía trước.
Nói ra như rất chậm, nhưng thực sự thì tốc độ quá nhanh, nhờ Long Lang toàn lực đủ sức đọ với Phong Long. Hai bên xông vào nhau, Diệp Hồng Nhạn và Đại đội phó Huyết Sắc, nháy mắt toàn thân đối thủ bị Diệp Hồng Nhạn gạt bật lên cao, cây Long hình trường thương gãy làm hai nửa, mũi thương Diệp Hồng Nhận đâm đúng vào tim đối thủ, máu tươi phun trào.
Hầm...
Sát khí của Long Lang Thái tử không thua kém Diệp Hồng Nhạn, bao năm bị giam giữa băng giá giờ được trở lại đại lục. Đối với bất kỳ một con rồng nào Long tộc cũng luôn ở trên cao, và họ đều vì giòng giống mà tự hào.
Nhưng Long Lang thì ngược lại, họ cảm thấy nhục nhã bởi huyết thống Long tộc. Bất kể một Ma thú nào mang giòng máu Long tộc đều là đối tượng căm ghét và thù hận của họ.
Khi cây thương trên tay Diệp Hồng Nhạn gạt bay thi thể đối thủ thì Long Lang Thái tử cũng đột ngột vọt lên, móng bên trái đột nhiên chìa ra biến thành màu xanh sẫm. Thân mình Long Lang dướn lên, những móng chân sắc bén kẹp chặt cổ Rồng Ai-lí-khắc-mẫn.
Một tiếng gãy rắc giòn tan vang lên. Mặc dù đẳng cấp của Mẫn Long này đã đạt đến ngũ cấp nhưng trước mặt Long Lang Thái tử, nó chẳng khác gì con hổ giấy.
Hành động của Diệp Hồng Nhạn như tiếng kèn xông trận, thôi thúc Tử thần Long Lang kỳ binh xông lên chém giết. Ba trăm kỳ binh giương cao trường thương không chút chần chừ lao vào đối thủ, ánh sáng xanh sẫm trong nháy mắt biến thành những lưỡi hái thần chết mờ ảo.
Xuyên phá! Cắt đứt!
Khi hai nguồn sát khí như hồng thuỷ va nhau, ưu thế thuộc về bên đông số lượng. Nhưng nếu thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, sự so sánh về số lượng không còn nữa.
Long thương của Huyết Sắc vệ đội đâm vào áo giáp Long Lang kỳ binh chỉ để lại một vết lõm nông, trường thương tràn ngập đấu khí của Long Lang kỳ binh đâm vào áo giáp đối phương lại như đâm vào hồ giấy. Thương dài của Tử thần chiến sĩ đúc bằng hợp kim, sức xuyên hơn hẳn bất cứ loại binh khí nào hiện có. Hơn thế nữa, đây lại là kiệt tác của các Oải nhân đại sư.
Ba trăm đánh năm trăm, màu xanh sẫm với màu máu đỏ, chỉ chừng nửa khắc đã phân thắng bại. Khi nguồn sáng xanh sẫm ào qua như hồng thuỷ, phía Huyết Sắc vệ đội năm trăm người chỉ còn lại chưa tới một phần ba, còn đối thủ của họ, những kỳ binh Long Lang tràn trề dũng khí lại không hề suy suyễn, thậm chí áo giáp cũng không có mấy vết đâm.
Tử thần Long Lang kỳ binh không trực tiếp tấn công đội lương thảo. Khi luồng sáng như hồng thuỷ xanh sẫm lướt qua để lại những thi thể, Long Lang vẫn không giảm tốc độ vạch ra một đường vòng cung trên bình nguyên mênh mông, chẳng khác hình lưỡi hái thần chết nhằm phần còn lại của Huyết Sắc vệ đội lao đến.
A-đức-lí-an đã về đến đội ngũ, lúc này lực lượng trong tay hắn chỉ còn lại chừng sáu trăm. A-đức-lí-an không thể ngờ, Huyết Sắc vệ đội lừng danh lại không chịu nổi đến một đòn tấn công của đối phương. Dưới sức công phá mạnh mẽ của Long Lang kỳ binh, phía Phật La tổn thất quá nặng nề, trong khi đối phương hầu như không suy xuyển, một sự thực khiến A-đức-lí-an khó lòng chấp nhận nổi.
Lẽ nào đối phương không thuộc thế giới này mà đến từ địa ngục?
---------***--------

Cách nghĩ của A-đức-lí-an không hoàn toàn sai, chí ít thì đối với Huyết Sắc vệ đội mà nói, Tử thần Long Lang kỵ binh đúng là cơn ác mộng, những ma quỷ đến từ địa ngục chăm chăm câu hồn hết thảy bọn chúng.
Thù hận!
Hai chữ này rất ít khi nổi lên trong lòng binh sĩ Long Lang. Họ nguyên chỉ là những cỗ máy chiến tranh, quen chấp hành mệnh lệnh hơn suy nghĩ. Chỉ có Phật La và Huyết Sắc vệ đội của Phật La là ngoại lệ, không một Tử thần chiến sĩ nào quên được trận quyết đấu Thất quốc Thất Long!
Huyết chiến sôi sùng sục nhuốm đỏ lưỡi hái tử thần, mỗi lúc một quyết liệt. Ba trăm chiến binh bừng bừng căm hận, như ba trăm hồn ma xanh sẫm lao nhanh trên thảo nguyên rộng lớn, không thể kháng cự, không thể ngăn chặn nổi. Ba trăm hồn ma nhất tề xông lên dưới sự chỉ huy của Diệp Hồng Nhạn.
Phía đối diện, A-đức-lí-an cũng gầm vang tức giận. Không! Tuyệt đối không thể để cho chúng dễ dàng đánh bại công sức nửa đời của hắn! Những chiến binh Huyết Sắc đều là thuộc hạ chính tay A-đức-lí-an khổ công bồi dưỡng, là lực lượng trung kiên của Vương quốc Phật La. Hắn không thể cam tâm đứng nhìn những chiến binh của mình chết trong tay kẻ thù!
Phong Long vẫy cánh, với tư thế hùng dũng lao về mũi tiến công sắc nhọn nhất của Diệp Hồng Nhạn. Phía sau lưng A-đức-lí-an, hơn sáu trăm chiến binh Huyết Sắc lại nhiệt huyết xông pha lần nữa. Không thể nghi ngờ, Huyết Sắc vệ đội đều gồm những chiến binh chân chính, không hề lùi bước trước bất cứ cường địch nào. Tất cả họ đều đã kinh qua nhưng tôi luyện gian khó nhất, đứng vững trước những thử thách lớn nhất. Tiếc một điều họ không bằng được Diệp Âm Trúc, có một nhà cũng cấp vũ khí kiệt xuất.
Lúc này không có ai đúng, cũng chẳng kẻ nào sai, chỉ là những con người lao vào chiến đầu vì lợi ích và lòng tin của chính mình. Khoảnh khắc ngắn ngủi, ánh sáng thù hận bao trùm lấy cả hai bên, chiếu rõ từng cặp mắt chiến binh.
Một luồng gió mạnh tựa tia sét bổ vào đầu Diệp Hồng Nhạn, liền theo đó cây thương dài hơn sáu mét đâm tới. Cây kỳ thương không kém gì cây thương của Diệp Hồng Nhạn chĩa thẳng vào đối thủ. Kim Tinh kỳ tướng, sở hữu Đại Long cao cường nhất Phật La, A-đức-lí-an có đầy đủ lý do để tin vào chính mình.
Đối mặt với kẻ thù đột nhiên mạnh mẽ trở lại, Diệp Hồng Nhạn vẫn không có gì thay đổi. Với cách nghĩ của gã mọi đối thủ chỉ có thể dùng hai từ, đáng chết! Nếu đối thủ không đáng chết thì chính gã sẽ đáng chết!
Long Lang thái tử mở to mắt nhìn găm vào con Đại long trước mặt. Trong nháy mắt dáng vẻ Diệp Hồng Nhạn thay đổi, trở nên vô cùng điên cuồng. Cặp mắt vốn đỏ ngầu giờ chực như vỡ tung, vẩy trên mình dựng ngược, quang mang xanh sẫm càng tỏa rộng. Một chùm ánh sáng chói lòa phun ra từ miệng Diệp Hồng Nhạn, vạch nên một vòng cung rực rỡ tạo thành chiếc khiên bảo vệ trưóc ngực gã.
Trong giờ khắc đó, Diệp Hồng Nhạn và Long Lang Thái tử đã gắn chặt làm một, trở thành một khối tinh thể màu xanh sẫm khổng lồ. Đại địa rung mạnh, không gian như ngưng đọng. Thân mình Long Lang ngóc lên như một quả đạn pháo, đôi cánh trên lưng giương rộng. Long Lang không thể bay nhưng có thể lượn. Mượn đôi cánh rồng đặc biệt, tốc độ của Long Lang Thái tử cộng với tác dụng của khí thế thù hận đã trở nên vượt cả đối thủ, con Đại long phía kia!
A-đức-lí-an không thể tưởng tượng nổi, một con sói quái dị lại có thể bay được? Dẫu sao hắn cũng nhanh chóng có phản ứng, cây thương trên tay vung mạnh biến thành một đạo hào quang lao về phía Diệp Hồng Nhạn và Long Lang Thái tử. Hào quang vàng chói và ánh sáng xanh sẫm đâm vào nhau, hai đối thủ đã dốc hết ý quyết tử.
"Giết!"
Một tiếng gầm vang ra từ miệng Diệp Hồng Nhạn, ý chí chiến đầu của A-đức-lí-an như ngừng hẳn lại. Quả cầu thuỷ tinh trước ngực gã xoay tròn, toả ra nguồn năng lượng khó gì sánh nổi, lập tức hoà nhập vào cơ thể. Đúng lúc này đấu khí của Diệp Hồng Nhạn biến thành màu xanh tím, lẫn cả quang mang màu đen chết chóc.
Vù...
Cây thương trên tay Diệp Hồng Nhạn bay đi, tựa như một tia chớp tím lao về phía A-đức-lí-an.
Để vũ khí tuột tay là điều tối kỵ trong chiến đấu, nhưng một chiêu đó của Diệp Hồng Nhạn đang khiến cho A-đức-lí-an hết đỗi bất ngờ.

Nhìn thấy ánh hào quang khủng bố lao nhanh đến, A-đức-lí-an dậy lên một cảm giác không thể nào cản nổi. Vốn từng dày dạn chinh chiến, hắn vội thúc Phong Long dạt sang bên, lộn một vòng tránh đòn công kích. Chỉ cần tránh được một chiêu thì người không thể là đối thủ của ta nữa rồi! Mất vũ khí, chẳng mấy chốc ngươi sẽ phải bại dưới tay ta!
Lúc này đây, sức chiến đấu của A-đức-lí-an đã giảm sút thê thảm, thậm chí muốn điều cả năm ngàn Trọng kỳ binh đến chi viện cho mình. Sự tổn thất của Huyết Sắc vệ đội là đả kích quá lớn, khiến cho con tim hắn không ngừng rỉ máu.
A-đức-lí-an đã tính đúng, chỉ sai duy nhất có một điều. Toàn bộ đấu khí của Diệp Hồng Nhạn dồn lại, có thể dễ dàng tránh né chăng? Khi nhìn thấy cặp mắt Diệp Hồng Nhạn đằng đằng sát khí, A-đức-lí-an biết rõ mình đã mắc sai lầm. Như thể người hắn có nam châm, trường thương Long Lang bay theo một đường cung khúc khuỷu, không ngừng truy theo địch thủ đang lẩn tránh.
A-đức-lí-an phản ứng nhanh, kéo Phong Long dịch mạnh sang bên, nhưng đã muộn. Long Lang trường thương cắm vào giữa cánh trái Phong Long, xuyên qua lưng cắm luôn vào đùi A-đức-lí-an, biến thành một tia lửa điện lạnh buốt.
A-đức-lí-an cùng Phong Long kêu thét lên đau đớn. Thân thể to lớn của Phong Long rơi nhào xuống đất, thương tích khiến cho cánh bay của nó không khác gì cánh quạ gãy.
Thân mình Long Lang Thái tử lướt nhẹ, đôi cánh tuy không rộng bằng cánh Phong Long đồ sộ, nhưng toàn bộ vẩy và cơ bắp dậy lên năng lượng mạnh mẽ, nháy mắt đưa sức chiến đầu đạt đến đỉnh cao. Tấm gương hộ tim trên ngực Diệp Hồng Nhạn bay trở về thân Long Lang Thái tử, in vào vị trí cuối tim. Ánh sáng xang sẫm phút chốc thu vào dưới đôi cánh, cùng lúc Diệp Hồng Nhạn sau khi phóng thương rảnh tay ấn vào hai bờ vai Long Lang, đấu khí cơ thể nhập cả vào cơ thể Long Lang Thái tử.
Người và sói hoà làm một, kết quả khổ luyện của những Tử thần Long Lang kỳ binh. Chỉ khi vật cưỡi và kỵ sĩ hoà vào nhau làm một, mới có thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu. Đòn công kích trước nhất là của Diệp Hồng Nhạn, lúc này là của Long Lang bên dưới.
Long Lang Thái tử được sự hỗ trợ của Diệp Hồng Nhạn, đột ngột tăng tốc, thân mình lập tức biến thành mũi đao sắc bén. Ánh sáng xanh sẫm rực rỡ như lửa ngọn, uyển chuyển lao theo truy kích đối thủ.
Phong Long bay dưới không còn khả năng lẩn tránh, đấu chí trong lòng cũng không mạnh mẽ như Long Lang Thái tử nữa. Trong lòng Phong Long chỉ còn một ý nghĩ, đánh không lại thì chạy! Vốn tốc độ bay thì cả Long tộc khó có ai nhanh hơn Phong Long, tiếc một nỗi, đôi cánh nó đã không còn toàn vẹn.
Mắt thấy con ngươi màu máu của Long Lang giãn rộng to dần lên, ánh sáng xanh sẫm hạ dần độ cao, Phong Long phát hiện mình không còn đủ sức nữa. Nhát thương đâm xuyên cơ thể làm dội lên những cơn đau dữ dội, một bên hông đờ đẫn không còn cảm giác. Nguồn hắc sắc năng lượng đang gặm nhấm tất cả yếu huyệt toàn thân, lúc này Phong Long đã mất hết sức chiến đấu.
"Không!" A-đức-lí-an kinh hoàng kêu lớn. Nhìn thấy Long Lang đang ập tới trước mặt, hắn biết đối thủ đang định làm gì. Phong Long là con ái mã của A-đức-lí-an, mất không biết bao nỗ lực mới có được. Trong lòng A-đức-lí-an, Phong Long còn giá trị hơn cả thê nhi.
Trong nỗi kinh hoàng, sức mạnh của A-đức-lí-an trỗi lên. Nén chịu những cơn đau dữ dội, hắn nghiến răng cắn nát đầu lưỡi, tàn lực bùng phát tạo thành sức mạnh đỉnh cao, trường thương trên tay nhằm thẳng Long Lang Thái tử đâm tới.
"Địch thủ của ngươi là ta!" Giọng nói lạnh lùng của Diệp Hồng Nhạn vang bên tai A-đức-lí-an. Một cú nhảy, thân mình gã nhào xuống, thanh trọng kiếm sau lưng không rõ vào tay lúc nào, chém mạnh vào trường thương của A-đức-lí-an.
Ầm!
Đấu khí tương đương, cơn va mạnh không phân cao thấp. Cố gắng cuối cùng của A-đức-lí-an dốc ra tựa cánh cung kéo căng hết cỡ, phán đoán sai lầm khiến hắn bị trọng thương. Giờ đây Diệp Hồng Nhạn có dịp thi triển sức lực còn nguyên vẹn của mình, quan trọng nhất là bên gã còn có Long Lang Thái tử với lưỡng hệ Ma pháp.
Trong tiếng va ầm vang, toàn thân A-đức-lí-an giật nẩy lên, máu tươi phun trào. Diệp Hồng Nhạn cũng bật mạnh trở lại, mặt tái nhợt.
Hào quang xanh sẫm của Long Lang lướt ngang qua thân hình đồ sộ của Long Long đang rơi xuống đất, tạo nên một dòng suối máu không ngừng nhỏ xuống.
Vũ khí Long Lang có rất nhiều, móng vuốt, răng sắc, Ma pháp, toàn là những tuyệt kỹ sinh tồn, nhưng nếu như nói chỗ công kích sắc bén nhất thì lại là đầu cánh. Tuy Long Lang Thái tử còn chưa tiến hoá đến cấp chín như cha mình, cặp cánh tuy có ngắn một chút, nhưng nếu đem so sánh thì không có bất cứ cặp cánh nào khác có thể sánh bằng. Đấu chí dâng cao đã khiến cho lòng Long Lang Thái tử dậy lên cơn hám máu điên cuồng, Phong Long loài yếu nhất trong Long tộc không còn một chút sức phòng ngự, yếu hầu nhanh chóng bị đôi cánh chém đứt.
Từng dòng máu đổ xuống mặt đất như trút nước. Con ngươi giãn to, Phong Long cố ngóc đầu dậy. Dường như cùng lúc nó nhìn thấy thanh trọng kiếm chém xuống. Thanh kiếm màu đen như luỡi hái thần chết, xuyên thẳng vào tim A-đức-lí-an.
Diệp Hồng Nhạn rút thanh kiếm cắm trên ngực A-đức-lí-an, ngạo nghễ giơ lên quá đầu. Dưới chân gã là xác một Kim Tinh Long tướng, cũng là một Đại đội trưởng Huyết Sắc vệ đội. Huyết thù phải được tẩy bằng huyết, Diệp Hồng Nhạn nhớ rõ lời Diệp Âm Trúc. Những gì Huyết Sắc vệ đội đem tới cho chúng ta, chúng ta hãy lấy lại mười lần, trăm lần...
Thời gian giao chiến trên không chỉ mất vài chớp mắt, A-đức-lí-an đã biến khỏi thế giới này. Diệp Hồng Nhạn bay lên cao, dẫn theo những Tử thần chiến binh vưỡi Long Lang rời khỏi mặt đất. Ba trăm đọ sáu trăm, chênh lệch gấp đôi nhưng đã biến thành cuộc giết chóc một chiều. Huyết Sắc vệ đội không có cách nào ngăn chặn bước tiến của Tử thần Long Lang kỳ binh điên cuồng tấn công. Chỉ một trận đánh, Huyết Sắc vệ đội của A-đức-lí-an đã tan tác.
Tay trái cầm kiếm, tay phải cầm thương, Long Lang bay lượn trên không, đó là thế chiến đấu hiếm khi thấy Tử thần Long Lang kỳ binh thể hiện. Khi dòng lũ màu xanh sẫm lướt qua, Phong Long rơi từ trên cao xuống đất thì mọi chuyện đã kết thúc. Một ngàn chiến sĩ Huyết Sắc mất đi mạng sống, vĩnh viễn biến khỏi mặt đất, đổi lại đối thủ của họ chỉ nhận những vết xước ngoài cơ thể. Duy nhất một Long Lang bị thương, nhưng chỉ là tróc mấy cái vẩy.

Khi Diệp Hồng Nhạn tìm lại được trường thương, đội ngũ Tử thần chiến binh đã đứng nghiêm chỉnh phía sau, hơi thở người nào người nấy vẫn hồng hộc. Tuy không chịu thương tích nhưng cuộc giao chiến dốc sức khiến ai nấy chịu áp lực nặng nề, bởi đối phương cũng là những tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Diệp Hồng Nhạn không nhúc nhích, tay cầm thương dài nhìn về chốn xa xăm. Đồng thời với việc tiêu diệt Huyết Sắc vệ đội, cuộc chiến cướp lương thảo bắt đầu.
Trận tập kích của Long Lang kỳ binh diễn ra quá ư chóng vánh, khi phía chủ lực bảo vệ lương thảo của Phật La phát hiện ra cuộc toàn bộ Huyết Sắc vệ đội đã coi như kết liễu.
A-đức-lí-an có thể coi là tổng chỉ huy, nhưng không phải là thống lĩnh duy nhất. Ngoài A-đức-lí-an còn có thống soái năm ngàn quân Cấm vệ. Thống soái nhìn tình hình, tuy không thể tin vào mắt mình nhưng vẫn phải đưa ra phản ứng.
Năm ngàn cấm vệ quân Phật La đều trang bị vũ khí nặng, không thể chủ động xung phong về phía ba trăm Kỳ binh tử thần. Vị thống soái rất am hiểu tình hình, nếu dốc sức trả thù cho A-đức-lí-an, có thắng lợi thì cũng chẳng khác gì thảm bại. Đối thủ chỉ vẻn vẹn có ba trăm, thế mà cả một đại đội Huyết Sắc thất bại chỉ trong mấy nháy mắt. Trong tình hình đó, năm ngàn kỳ binh của thống soái có xông ra liệu có tránh nổi đòn thất bại hay không?
Không nói những gì khác, chỉ bàn về tốc độ thì Cấm vệ quân đã kém xa. Hơn thế nữa, mục đích lần này của đoàn quân là áp tải lương thảo ra chiến trường. Tuy ba trăm kỳ binh đối phương trước mắt rất mạnh, nhưng dẫu sao cũng chỉ là con người. Bản thân thống soái còn nắm giữ trong tay hai vạn năm ngàn chiến binh, không việc gì phải chủ động xuất kích. Nếu đối phương dám liều mình tấn công vào đội hình thì mặc cho từng cá nhân đối thủ thực lực mạnh đến đâu, rơi vào biển người nhất định phải thất bại.
Vị thống soái rất hiểu, lệnh cho hai vạn binh sĩ thường vây quanh đoàn lương thảo, đích thân mình dẫn năm ngàn tinh binh giương giáo bên ngoài đợi địch, sẵn sàng ứng phó với Tử thần Long Lang kỳ binh.
Chính lúc này mặt đất bỗng nhiên sôi sục, con ngươi nhưng Trọng kỳ binh của Phật La thu nhỏ con lại bởi một con địa long to lớn xông từ phía xa tới trận địa của Thống soái Phật La.
Xét về tốc độ, binh sĩ Phật La không nhanh được như đối phương, cũng không có dòng đấu khí huyền diệu màu xanh sẫm bảo vệ. Khi cánh kỳ binh này xuất hiện trước mặt đoàn trọng binh của Phật La, binh lính phía Phật La bất giác rợn tóc gáy.
Cự thú Cách-lạp-tây-tư một mình đứng trước, con địa long đó chính là cơ thể đồ sộ của y. Với thân mình dài cả trên trăm mét, khí thế khiến khó ai không kinh hoàng.
Ba Hoàng Kim Bỉ mông chỉ huy hai cách quân đứng sát Cách-lạp-tây-tư, sẵn sàng xung phong cùng vị Chiến tranh cự thú này. Quả là một quang cảnh kỳ diệu, điạ long như là một ngọn núi cản phía trước, sẵn sàng đổ ập xuống đối phương. Móng vuốt sắc bén dài trăm tấc xoè ra, các Bỉ Mông đã hiểu, điều họ cần làm sắp tới là chém giết!
Bỉ Mông quân đoàn có biệt hiệu là "Đại lục vô địch". Trên đường từ Phật La tới đây, Địch Tư và các Bỉ Mông huynh đệ đã ngấm ngầm so tài với Long Lang kỳ binh. Họ phát hiện ra một điều kinh hoàng, khi cưỡi trên lưng Long Lang tổng lực tấn công thì Trọng kỳ binh phía Phật La hay Bỉ Mông cự thú cũng khó lòng ngăn nổi các Tử thần chiến sĩ, may ra chỉ Hoàng kim Bỉ Mông là có thể giao đấu ngang ngửa. Với trang bị do Oải tộc đại sư đúc ra, Tử thần chiến binh tựa như những lô cốt dịch chuyển. Dựa vào tốc độ di động nhanh như gió, dù chưa chính thức đọ sức với nhau nhưng Địch Tư rất hiểu, Bỉ Mông quân đoàn mình chỉ huy khó có nổi ưu thế như ba trăm Tử thần Long lang kỳ binh kia.
Đương nhiên, tốc độ của Bỉ Mông cự thú có kém một chút, nhưng sức mạnh thì kỳ binh Long Lang làm sao đọ nổi được! Danh hiệu vô địch lục địa làm sao có ai hơn, nhất là khi có một Thần thú siêu đẳng dẫn đầu.
Phải làm thế nào đây? Nhìn thấy lớp lớp Bỉ Mông cự thú xông thẳng đến phía mình, Thống soái quân cấm vệ Phật La giật mình, vội đưa ra một quyết định chính xác.
Căn cứ vào tốc độ xung phong của đại thú Cách-lạp-tây-tư, nếu để đối phương xông vào giữa trận địa thì kết cục tiếp theo không cần phải bàn nữa. Năm ngàn Trọng kỳ binh co cụm thành một khối, khó lòng mà cản được bước tiến công của đối phương. Chờ đợi Bỉ Mông quân đoàn để phản kích, hẳn là rất mạo hiểm.
Nghĩ tới đây, từng chuỗi mệnh lệnh được ban xuống. Vị Thống soái Cấm vệ Phật La lập tức cầm đầu đoàn quân hơn năm ngàn kỳ binh, chống lại đợt xung phong của đối phương.
Chỉ có chặn những Bỉ Mông cự thú lại giữa đường, khi đấu khí chưa dâng lên cao nhất, như thế thì phía Phật La mới có cơ hội. Đó chính là cách tính toán của vị Thống soái.
Đúng lúc này, hơn hai vạn binh sĩ bảo vệ lương thảo phía Phật La cũng sôi động, những cặp cánh như cánh én giương ra bày trận thế hình vòng cung phía sau đội ngũ Trọng kỳ binh, đương đầu với hơn một trăm Bỉ Mông cự thú đang xông đến.
Cứ như thế, những xe lương thảo lộ hẳn ra trước mặt Long Lang kỳ binh phía xa. Giờ đây, bài toán hay canh bạc của vị Thống soái Phật La là, phải xử lý những Bỉ Mông cự thú trước khi Long Lang kỳ binh chưa kịp ra tay phá hủy lương thảo, sau đó tập trung về bảo vệ quân lương. Chỉ như thế mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ.
--------------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui