Cạm Bẫy


Ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào , làm cho Mạn Thanh mơ màng tỉnh dậy , cô ngồi dậy , đầu đau như búa bổ , hai tay xoa xoa thái dương cố gắng nhớ lại chuyện tối hôm qua.

Cô chỉ nhớ là hôm qua bị một đám người kéo vào trong một căn phòng , sau đó có một người đàn ông đạp cửa xông vào mang cô đi , ngoài ra không nhớ gì khác.

Không để cô suy nghĩ quá lâu , cơn đau từ hạ thân truyền lên , làm cho cô nhíu mày , mặt nhăn lại , cô nhìn xuống bên dưới , toàn thân trần truồng không một mảnh vải che thân , cô hoảng sợ , tái mặt ngó nghiêng xung quanh.

Trước mắt cô là khuôn mặt điển trai của một người đàn ông , chạc tuổi 30 , đường cong mê người , khuôn mặt cực phẩm trong cực phẩm , đối với một người mê trai ăn sâu vào máu như cô thì làm sao cô có thể chịu được , tại sao cô lại ở đây , tại sao cô lại như thế này , còn anh ta là ai , tại sao lại ở cùng cô.

Đang miên man trong dòng suy nghĩ của mình , ngắm nhìn khuôn mặt ấy , bất ngờ ánh mắt của anh ta chầm chậm mở ra , cô giật thót mình , hoảng sợ không nói nên lời.

Trái với khuôn mặt thất thần của cô , là khuôn mặt khẽ cười , anh nói bằng giọng nhẹ nhàng:
“ Thỏ con , dậy rồi sao? “
Thỏ con là ai? , ai là thỏ con , anh là ai , tại sao lại ở đây ? , trong đầu Mạn Thanh có vô vàn những câu hỏi đang chờ được giải đáp , cô chìm vào suy nghĩ , yên lặng hồi lâu.

Thấy cô không đáp mà thất thần ngồi im , Lãnh Hoàng không chịu được mà xoay người đè cô dưới hạ thân , tay khoá chặt cô lên quá đầu , nói:
“ Nghĩ gì ? “
Bị đè xuống bất ngờ , cô vùng vẫy để cố gắng thoát ra , miệng không ngừng hét:
“ Anh là ai?, tại sao anh lại ở đây , tránh xa tôi ra , nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đấy “
Anh nhìn cô vẻ mặt thích thú , lại nổi hứng trêu trọc cô:
“ Em nhìn xem , thế này còn làm gì được nữa? “
Cô vung vẩy , chống cự quyết liệt , nhưng cánh tay như sắt đá khoá chặt không cho cô có cơ hội cựa quậy cánh tay , cô tức giận , đỏ mắt nhìn , mắt đã rơm rớm nước mắt:
“ Đồ xấu xa! tôi sẽ không tha cho anh đâu “
Thấy mắt cô lại ướt nhẹp , anh không trêu chọc cô nữa , nhẹ nhàng thả tay ra , đặt lên trán cô một nụ hôn , cô bị một màn này làm cho bất ngờ , không nói nên lời.

Anh đứng dậy , trần truồng đi về phía nhà tắm , cô bị một màn này làm cho mờ mắt , hai tay ôm lấy mặt , hét lên , mặt đỏ như quả cà chua , quấn chăn kín mít , Lãnh Hoàng thấy vậy cười nhẹ , đi vào nhà tắm.

Tiếng nước chảy vang lên rào rào , cô nằm trong chăn không khỏi suy nghĩ tại sao mình lại ở đây , cô xoa xoa hai huyệt thái giương , nhăn mặt nghĩ ngợi.

Tối hôm qua , cô đang ở nhà thì bạn trai cô là tên Từ Minh Dẫn , gọi cho cô một cuộc điện thoại , nói là có chuyện gấp , cô không suy nghĩ nhiều mặc quần áo đi gặp hắn ta.

Đến nơi hẹn hắn kéo tay cô đi vào Casino , hắn kéo cô đi nhanh về phía cầu thang máy , ấn nút tầng cao nhất rồi chờ đợi , cô thắc mắc hỏi hắn:

“ Từ Minh , đây là đâu vậy? “
Hắn ta không nói gì , chỉ để lại cho cô một khoảng không gian suy tư đầy những dấu hỏi chấm to đùng *ting* tiếng cửa thanh máy mở ra , hắn kéo tay cô tiến về phía căn phòng cuối cùng của tầng , bên ngoài có 2 vệ sĩ mặc âu phục canh giữ , phía bên trên để “ Phòng chủ tịch , không phận sự miễn vào “.

Hắn tiến về phía cửa , nhìn hai người vệ sĩ mặt người rồi nói:
“ Tôi đến để gặp Lãnh thiếu , xin hãy cho tôi vào “
Một người trong số đó đi vào báo cáo , lúc sau đi ra người đó gật đầu rồi mở cửa cho hai người đi vào.

Đập vào mắt cô là khung cảnh tối om om , không nom rõ mặt từng người , nhưng đếm sơ sơ trong này có hơn 30 người , 6 người ngồi ghế , còn lại là đứng , xem chừng họ là những ông chủ của những tập đoàn lớn khác , đang bàn chuyện làm ăn.

Phía trung tâm bên trên là bóng dáng của một người ngồi ghế tướng mạo phi phàm , khí thế toả ra bao trùm cả căn phòng.

Sau đó là một loạt khung cảnh hiện ra , từ việc cô bị đẩy đến chỗ anh ta , đến việc cô bỏ trốn , bị bắt và suýt nữa bị làm nhục , đến bây giờ.

Cô xâu chuỗi sự kiện vào với nhau , trở thành một sự kiện hoàn chỉnh , cô nhận ra , người mà cô yêu say đắm , đã vì bản hợp đồng mà bán cô cho người đàn ông này.

Cô uất ức , nấc nghẹn , những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên gương mặt nhỏ nhắn ấy , cô hận , hận hắn vì sao lại tàn nhẫn với cô như vậy , cô yêu hắn 2 năm , chịu khổ cùng hắn , nhưng hắn lại báo đáp cô bằng việc bán cô cho người khác , nghĩ đến đây , cô không cầm được nước mắt , lã chã rơi xuống dưới chăn.

*Cạch* tiếng phòng tắm mở ra , cô theo nơi âm thanh phát ra , nhìn về phía ấy , không nhìn thì thôi , nhìn rồi hai mắt cô như muốn rơi khỏi tròng , má cùng hai tai đã đỏ lên vì ngại.

Trước mắt cô là hình ảnh một mĩ nam soái ca , cơ bụng 8 múi , săn chắc , đang dùng khăn lau lau mái tóc , bên dưới chỉ quấn một cái khăn tắm , mĩ cảnh này quả thực khiến cô muốn xịt máu mũi , độn thổ xuống đất.

Cô ngại ngùng quấn chăn tròn vo như con sâu , miệng la hét:
“ aaaaaaa , biến thái , có biến thái , đi ra khỏi đâyyyyy “
Lãnh Hoàng bị một cảnh này làm cho bật cười sảng khoái , anh tiến lại chỗ cô , dùng sức kéo chiếc chăn ra , tay còn lại nâng cằm cô lên:
“ Cả đêm hôm qua không phải đã thấy rồi sao , sờ cũng sờ rồi , còn ngại gì nữa “
Sống hơn 20 năm trên đời , lần đầu thấy một tên biến thái mà không biết xấu hổ như thế , cô lập tức chui đầu vào đống chăn không dám ló đầu ra.

*Cộc cộc cộc* tiếng gõ từ phía cánh cửa vang lên , khiến sự chú ý dồn vào nó , một giọng nói trầm vang lên ngoài cửa:
“ Lãnh thiếu , ngài dậy chưa “
Cái người tên Lãnh thiếu nhàn nhạt đi ra mở cửa , để lại trong đầu Mạn Thanh vô vàn câu hỏi.

*Cái người gõ cửa kia goi anh ta là Lãnh thiếu? , sao cảm giác tên này quen quen , hình như! cô đã gặp ở đâu đó rồi*

Lại chìm vào vào suy nghĩ , lúc sau cô thất thần , tái mặt , cô nhớ ra rồi , Lãnh Hoàng Dực , người đàn ông quyền lực nhất thế giới , chi phối toàn bộ thế giới ngầm , gia sản không đếm xuể , một tay che trời , hô mưa gọi gió , không gì không thể làm.

Lại nói đến hôm qua , tên khốn Từ Minh kéo cô vào nơi này , cô thấy quen quen , hoá ra đây là Hoàng Thăng (Casino , sòng bạc lớn nhất thành phố X , cũng thuộc sở hữu của người tên Lãnh Hoàng kia).

Trở về thực tại , người ngoài cửa đưa cho Lãnh Hoàng một bản hợp đồng , họ nói gì đó , rồi anh ta cũng nhanh chóng rời đi , để lại nơi đây sự yên lặng đến rợn người.

Cầm được bản hợp đồng gì đó , Lãnh Hoàng tiến lại gần nơi mà Mạn Thanh đang trốn trong đó , thấy người đàn ông tiến lai , cô trốn càng kĩ hơn , Lãnh Hoàng nói bằng giọng điệu dụ dỗ:
“ Chỉ vì số lẻ không đáng quan tâm là 20 tỉ , mà tên khốn bạn trai của em đã không ngần ngại dâng em lên như một món đồ , em thấy sao “
Bất ngờ , cô tung chăn ra tiến lại gần , cô định giật bản hợp đồng từ tay Lãnh Hoàng nhưng anh đã nhanh tay hơn , dơ nó lên cao , nhìn cô từ trên xuống dưới.

Thấy sai sai , cô nhìn xuống thấy bản thân đang trần như nhông , bất giác hét lên *Aaaaaaa* rồi lại lao nhanh vào đống chăn , Lãnh Hoàng bị một cảnh này chọc cười , tiến lại nói:
“ Có muốn xem không “
Tuy xấu hổ nhưng trí tò mò lấn áp , cô đưa tay ra:
“ Có , đưa đây cho tôi “
Nhanh như chớp , Lãnh Hoàng kéo tay cô tung đống chăn ra , bế trên tay , cô bất ngờ , xấu hổ hét ầm phòng , nép sát vào người của anh , anh cười lên ma mị:
“ Trước khi xem , tôi có một yêu cầu “
Cô không ngừng hét , giãy dụa nhưng cũng hỏi:
“ Yêu cầu gì , thả tôi xuống đi đã , á! “
Anh bế cô trên tay , đi về phía nhà tắm:
“ Trước tiên đi tắm rửa đã “
Cô thấy thế giãy dụa thoát ra , nhưng anh đã tóm cô lại , không cho giãy nữa , anh xả nước ấm , rồi đặt cô xuống bồn tắm , nước ấm truyền vào người , lan toả khiến cô vô cùng dễ chịu.

Lãnh Hoàng cắt đứt tâm trạng hưởng thụ của cô:
“ Dạng chân ra “
Cô bị lời nói làm cho bất ngờ , không hiểu hỏi lại:
“ Hả , anh nói cái gì “
“ Dạng chân ra “
Anh nhắc lại , khiến cô đỏ mặt , lập tức từ chối , muốn chạy ra khỏi phòng tắm ,nhưng bị anh giữ lại:
“ Để tôi xem nơi đó thế nào , chắc giờ nó cũng sưng lên rồi “

Cô lập tức từ chối , đỏ mặt hai tay giữ chặt không buông , anh ta lại nói bằng giọng trêu trọc:
“ Đêm qua , từng cm trên cơ thể em , tôi đều đã thấy qua , từng cm trên người em , tôi đều nếm qua , từng! ”
Chưa kịp nói dứt câu thì bị tiếng hét của cô làm ngắt quãng:
“ Aaaaa đừng nói nữa “
Cô xấu hổ , giá như có cái lỗ ở đây , cô sẽ chui xuống cho bớt nhục.

“ Được tôi không nói nữa , dạng chân ra , tôi thề sẽ không làm gì em “
Anh khẳng định.

“ Còn lâu tôi mới tin anh “
“ À , vậy còn chuyện hợp đồng , tôi nghĩ lại rồi , em không cần xem đâu “
“ Đừng , tôi! tôi nghe lời anh là được chứ gì “
Cô đỏ mặt , quay đi hướng khác , Lãnh Hoàng cười nhẹ , tiến về phía cô , 2 tay kéo đầu gối cô ra 2 bên , theo bản năng cô lấy bàn tay che lại nơi tư mật của mình , Lãnh Hoàng khó chịu:
“ Buông tay “
Cô không nghe vẫn lì lợm
“ Thôi vậy “
Cô đỏ mặt buông tay rồi nói:
“ Tôi bỏ tay là được chứ gì , vậy được chưa “
Thấy vậy anh vui vẻ tiến lại nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của cô , bị nhìn , cô đỏ mặt quay đi hướng khác , anh vừa nhìn vừa xuýt xoa:
“ Có đau lắm không , sưng đỏ lên rồi này“
Vừa nói tay anh vươn tới , xoa xoa nhẹ vào hai cánh hoa của cô , chà xát vào nhị hoa thịt bên trên , bị hỏi cô đỏ mặt nghĩ ,* tôi bị như vậy còn không phải do anh sao * , cô tức giận nắm chặt tay.

Một loạt hành động của cô
rơi vào tầm mắt , anh cười nhẹ:
“ Để tôi đền bù cho em “
Đền bù? , đền bù gì , cô rơi vào trầm tư , không để cô có thời gian suy nghĩ , anh nâng hông cô lên đưa mặt về phía nơi tư mật , đưa lưỡt ra liếm xung quanh , bất ngờ , cô cố đẩy đầu anh ta ra nhưng không thành.

Đầu lưỡi uốn lượn , thành thạo ra ra vào vào trong hang động ướt nhẹp của cô , làm cho cô sung sướng rên rỉ:
“ Um! a! đừng mà , á á á “
Một dòng dịch thủy trào ra , tuôn xối xả , cô thở hổn hển , mặt đỏ bừng , mắt ngấn lệ nhìn anh , nhịn không nổi , anh trao cô một nụ hôn , rồi tách ra kéo theo vài sợi chỉ bạc , anh nói:
“ Là em câu dẫn tôi trước , đừng trách tôi , em thoả mãn rồi , giờ đến lượt tôi “
Cô phản bác lại , cố gắng nói bằng giọng tức giận:
“ Tôi mới không có , anh buông tôi ra! ”
Chưa để cô nói hết câu , anh đã bỏ khăn tắm ra , để lộ cây hàng khủng , cái thứ đã làm cho cô ngất lên ngất xuống , cầu xin ngày hôm qua , không thấy thì thôi , thấy rồi cô tái mặt , tại sao nó có thể vừa cơ chứ , cảm giác bị nó đâm đến tận cùng , chà xát thành vách vẫn còn lưu lại phía bên dưới hạ thân.

*Phập* cơn đau hôm qua lại ập đến kéo cô về thực tại , thì ra anh không nhịn được đã đâm thằng em của mình vào hang động của cô , cô hét lên đau đớn , nước mắt trực trào ra , ướt đẫm khuôn mặt ngây thơ ấy ,cô giãy dụa:
“ Á , hức hức , Um.


.

aa.

.

aa! không muốn , hức “
Cô càng vùng vẫy , càng kích thich bản năng nguyên thủy của đàn ông , anh đè cô dưới hạ thân , liên tục ra ra vào vào bên trong cô , dịch thủy trong đó chảy ra ồ ạt , tuôn xối xả không ngừng , tiếng rên rỉ , âm thanh d@m dục vang lên không ngừng:
“ Hức , đừng mà! dừng lại đi , toi! tôi sắp không chịu! được! nữa rồi , á á á á”
Cô vừa ra , dịch thủy tuôn trào ra cùng với cây côn thịt của anh , cô run rẩy dưới hạ thân của anh , phía bên trên , anh cắn mút đôi gò bồng của cô , hai nhũ hoa bị tay và miệng xoa , nắn , kéo ra , rồi nhả không ngừng , cùng lúc bị 2 nguồn kích thích khác nhau , cô không chịu được rên rỉ những tiếng kêu dâm đãng:
“ Hức hức , um , a.

.

a.

.

a , đừng! đừng mà , hức , aaaa”
Cô la hét , cầu xin anh , nhưng anh mặc kệ , cho đến khi cô mỏi nhừ , tay chân mềm nhũn , người không sức lực , anh mới dừng lại , lúc này cô gắng gượng nói bằng giọng nức nở:
“ Anh! tên! tên khốn! anh! bắ! bắt nạt tôi “
Dứt câu cô ngất lịm đi , biết đã quá sức , anh lau người cho cô , đặt lên môi cô một nụ hôn , bế cô trở lại phòng , đắp chăn cho cô.














Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận