Đến bốn giờ chiều, Lâm Thanh Mai đã đi làm lại số điện thoại cũ tại công ty viễn thông ở thành phố Z.
Cô mua luôn cả điện thoại mới.
Hai tiếng trước Lập Gia Khiêm đã đi máy bay trở về rồi, lần này anh chỉ đi có một mình tránh người của Lập Kỳ Sơn phát hiện, thậm chí ngay cả Đỗ Tuấn cũng không được đi theo.
Lúc rời đi, Lâm Thanh Mai không thể tiễn anh, trong lòng hai người đều không nỡ, nhưng Lập Gia Khiêm bảo rằng sẽ sắp xếp thời gian đến gặp cô.
Giữa trưa hai người nằm ì trong phòng mấy tiếng liền, ngay cả bữa sáng cùng bữa trưa đều là do phục vụ bưng đến.
Lập Gia Khiêm đã nói với Lâm Thanh Mai rằng Vương Gia Linh sẽ sớm tiến tổ, anh sẽ làm đại gia quăng sáu trăm tỉ để nâng đỡ bạn gái của mình.
Mục đích rất đơn giản, chính là khiến Lập Kỳ Sơn có ấn tượng xấu đối với Vương Gia Linh, hình tượng của Vương Gia Linh bị sụp đổ, rất có thể Lập Kỳ Sơn sẽ tìm người khác làm con dâu thay thế vị trí của Vương Gia Linh.
Lam Thanh Mai vì chuyện này cảm thấy rất có lỗi với Vương Gia Linh, Lập Gia Khiêm nói cô rằng, thật ra Vương Gia Linh không bận tâm đến chuyện này, hơn nữa Vương Gia Linh đã có người yêu rồi, chỉ có điều người trong nhà vẫn chưa biết thôi.
Theo lời giải thích của Lập Gia Khiêm, cái nhìn của Lâm Thanh Mai đối với Vương Gia Linh có chút thay đổi, nhưng anh đã cảnh cáo Lâm Thanh Mai, cô không thể làm bạn với Vương Gia Linh, dù là mặt ngoài cũng không được, bởi vì mọi hành tung của Vương Gia Linh đều bị Lập Kỳ Sơn kiểm soát.
Đọc truyện Cạm Bẫy Tổng Tài tại đây.
Nếu Lâm Thanh Mai cùng Vương Gia Linh quá gần gũi, Lập Kỳ Sơn lại sẽ ra tay với người nhà của cô. ngôn tình hay
Lâm Thanh Mai hiện đã bị Lập Gia Khiêm “vứt bỏ” nên tạm thời vẫn an toàn, sự chú ý của Lập Kỳ Sơn đối với cô cũng đã giảm xuống.
Thông qua sự thẳng thắng của Lập Gia Khiêm, Lâm Thanh Mai cùng anh đã chính thức trở thành người yêu của nhau.
Quan trọng nhất Lập Gia Khiêm còn hứa với cô một điều rằng lễ đính hôn sẽ được cử hành đúng vào ngày 9 tháng 9.
Trong lòng Lâm Thanh Mai cực kì mong chờ đến ngày Lập Gia Khiêm quay lại thành phố Z thăm cô.
Tình yêu nồng nàn làm cô có cảm giác như được tắm trong gió xuân, trong đầu cô không ngừng hồi tưởng đến những câu nói kia của Lập Gia Khiêm.
Anh nói: nếu Bạch Cảnh Thụy kết hôn với Vương Gia Linh, em thấy như vậy có xứng đôi không?
Lâm Thanh Mai trả lời mà không cần nghĩ: Tất nhiên xứng rồi! Một người là diễn viên, một người là hào phú! Sao lại không xứng chứ?
Lập Gia Khiêm cười thần bí hỏi ngược lại cô: Vậy nếu em là diễn viên thì sao?
Lúc đó Lâm Thanh Mai không biết trả lời vấn đề này thế nào, theo thói quen tự hỏi cô có thể làm diễn viên được à…
Lời nói của Lập Gia Khiêm không ngừng lập lại trong lòng cô: Lâm Thanh Mai, tình yêu là thứ anh tưởng mình không bao giờ có được, bởi vì anh xem thường tình yêu. Nhưng từ khi anh biết em anh mới biết được cảm giác muốn độc chiếm một người là như thế nào…Nhưng để đi được trên con đường này anh cần em phải đi cùng anh, ba anh không chấp nhận thân phận của em, em cần thay đổi thân phận, anh sẽ giúp em!
Anh nói vậy mới khiến Lâm Thanh Mai hiểu ra, Lập Gia Khiêm muốn cô làm diễn viên để có thể xứng với thân phận của anh sao?
Trong lòng cô có chút chua xót, người có thân phận như Lập Gia Khiêm sẽ không bao giờ cưới một người bình thường như cô.
Cho dù Lập Gia Khiêm thật sự cưới cô vì yêu cô, Lập Kỳ Sơn thậm chí là cả nhà họ Lập cũng sẽ không chấp nhận.
Chuyện này rất hệ trọng đến vệc môn đăng hộ đối cùng với quyền lợi của hai nhà.
Chính xác mà nói thì Lập Gia Khiêm thật sự là một viên kim cương cực phẩm, có rất nhiều nhà có tiền có danh tiếng muốn chen chân vào nhà họ Lập, nhưng người đứng đầu dòng họ là mấu chốt quyết định, Lâm Thanh Mai là người tầng lớp thấp nhất, đến tư cách dự tuyển cũng không có.
Chỉ cần dựa vào một gương mặt xinh đẹp cùng dáng vẻ của cô thôi sao?
Đừng đùa nữa, mấy người nhà giàu đó toàn là mỹ nữ học thức rất cao, cầm kỳ thi họa họ đều thành thạo đấy.
Vương Gia Linh được Lập Kỳ Sơn chỉ định chính là một ví dụ điển hình, cô biết đến sáu thứ tiếng, chơi đàn dương cầm mười cấp độ, là thành viên huy chương vàng của đội nhảy dù liên minh, một tay đua chuyên nghiệp,..
Tùy tiện lấy ra một hạng mục cũng làm Lâm Thanh Mai thấy tự ti mặc cảm, từ tận đấy lòng cô còn nghĩ rằng Vương Gia Linh thật sự rất xứng với Lập Gia Khiêm…
Mà lai lịch cùng sở trường của Lập Gia Khiêm cũng làm cô xấu hổ không thôi.
Bỏ qua những hào quang khác của anh, chỉ bằng việc anh làm tổng giám đốc tập đoàn Lập thị mà chưa từng mắc một lỗi nhỏ nào cũng đủ thấy anh là người ưu tú cỡ nào.
Vừa nghĩ đến tập đoàn Lập thị gánh vác tương lai và vận mệnh của hàng triệu người trên thế giới, nội tâm Lâm Thanh Mai sinh ra một cảm nhận một sứ mệnh đầy cao cả.
Cô không thể liên lụy Lập Gia Khiêm được!
Chức chủ tịch của Lập Kỳ Sơn vẫn còn kỳ hạn một năm, một năm sau ông ta sẽ phải rời khỏi vị trí đó.
Một khi ông ta đi, Lập Gia Khiêm sẽ trở thành người thi hành quyết định duy nhất của tập đoàn Lập thị.
Vì quyết tâm để Lập Gia Khiêm có thể chuyên tâm đi làm chuyện lớn của anh, Lam Thanh Mai như hít thuốc phiện tràn đầy ý chí chiến đấu!
Tình yêu và hôn nhân cô đều đã từng đánh mất tất cả.
Bây giờ tình yêu quay về bên cạnh, cô sẽ cố gắng hết mình vì nó.
Vì để tương lai có thể tương xứng với Lập Gia Khiêm, Lâm Thanh Mai trở về đoàn phim nghĩ tới nghĩ lui mất cả tiếng đồng hồ.
Cô cầm kịch bản trên tay, nảy sinh chút hứng thú với nhân vật nữ phụ số bốn.
Lúc năm giờ chiều cô về tới đoàn phim mới biết tin, nữ phụ số bốn dự định sẽ đến diễn vào thứ ba tuần sau đột nhiên bị tai nạn xe ở nước ngoài, nghe nói cô ta bị gãy xương đùi, không thể diễn được nữa, tránh để chậm tiến độ quay, đoàn phim đã khẩn cấp tuyển diễn viên mới.
Lâm Thanh Mai người không có chút kinh nghiệm đóng phim lần đầu nảy sinh kích động muốn làm diễn viên.
Chỉ cần nghĩ đến Lập Gia Khiêm, chút e dè trong lòng Lâm Thanh Mai đều bị dẹp sang một bên.
Cô quyết định chờ Bạch Cảnh Thụy diễn xong sẽ chủ động tìm anh, cô muốn diễn vai nữ phụ số bốn.
Có còn hơn không, Lập Gia Khiêm tin cô có thể làm diễn viên mà! Không lẽ cô không tin chính mình có thể làm được sao?
……
Bảy giờ tối, Bạch Cảnh Thụy cùng Tiểu Thôi sau khi ăn cơm ở đoàn phim thì trở về phòng hóa trang.
Bạch Cảnh Thụy vừa thấy Lâm Thanh Mai ở phòng hóa trang, thì tìm cớ đuổi Tiểu Thôi về khách sạn lấy đồ giùm anh ta.
Thợ trang điểm của Bạch Cảnh Thụy thì bị thợ hóa trang gọi đến để bàn về phục trang và tạo hình cho những cảnh quay sắp tới.
Hiện tại trong phòng hóa trang chỉ còn lại Lâm Thanh Mai cùng Bạch Cảnh Thụy
Anh ta đơn giản chào hỏi Lâm Thanh Mai rồi ngồi xuống uống nước.
Lâm Thanh Mai đã đứng khỏi ghế từ lâu, cô nhìn Bạch Cảnh Thụy như có điều muốn nói.
Bạch Cảnh Thụy mặc áo bào đen hoa văn kim tuyến, tóc búi trên đỉnh đầu cài một cây trâm ngọc màu trắng, gương mặt cương nghị lộ ra một nụ cười yếu ớt. Anh ta đặt ly nước xuống hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Lâm Thanh Mai kính cẩn đứng trước mặt anh, trên người cô mặc một chiếc áo sơ mi xanh với tay áo lồng đèn, một chiếc quần bó sát, chân mang đôi cao gót màu xanh lục, da dẻ cô trắng nõn không một chút tì vết.
Cô căng thẳng siết chặt kịch bản trong tay, hít sâu một hơi: “Anh Thụy, tôi muốn xin anh một chuyện!”
“Chuyện gì vậy?”
“Tôi biết tôi là trợ lý của anh, nhưng bây giờ ngoại trừ học thuộc thoại cũng không có làm gì khác, vì vậy tôi muốn xin anh, liệu tôi có thể đóng phim được hay không?” Trong mắt cô mơ hồ có chút lo âu và chút hy vọng.
Đôi mắt to đen láy của Lâm Thanh Mai đầy sức sống, khóe mắt hơi giương lên tạo cảm giác quyến rũ tự nhiên, khiến người ta yêu thích không thôi, nhất là đối với đàn ông.
Tựa như Bạch Cảnh Thụy lúc này, anh ta nhanh chóng thu hồi ánh mắt thâm sâu không dễ lộ ra của mình.
Anh ta rũ mi suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Thực ra tôi bắt cô học thoại cũng là vì hy vọng sẽ có một ngày cô có thể trở thành diễn viên, ngày đó phỏng vấn cô, tôi đã rất hy vọng điều này ở cô. Chỉ có điều…Tôi không nghĩ là cô sẽ chủ động nói với tôi chuyện này nhanh đến vậy.”
Anh ta ngước mắt nhìn cô: “Tôi đoán chắc chắn chuyện này có liên quan đến Lập Gia Khiêm, đúng không?”
Lâm Thanh Mai thận trọng gật đầu: “Đúng vậy!”
Bạch Cảnh Thụy đưa quyết định: “Được! Tôi sẽ giúp cô, tôi sẽ giới thiệu cô với đạo diễn, có điều cô chưa học qua lớp diễn xuất, cũng chưa có kinh nghiệm đóng phim, nên có khả năng cô sẽ không được đóng nữ chính đâu.”
Cô bật cười thành tiếng: “Anh Thụy, anh đánh giá tôi quá cao rồi! Sao tôi mới vào thì có thể đóng nữ chính được chứ. Nếu tôi có thể diễn vai nữ phụ số bốn thì tôi đã thỏa mãn lắm rồi!”
Bạch Cảnh Thụy lại cười nói: “Ở trong giới giải trí người mới vào đã đóng vai chính không phải là không có, cô không cần tự xem thường mình như vậy. Trước tiên, tôi sẽ nói chuyện với đạo diễn, còn việc ông ta có chọn cô hay không thì phụ thuộc vào bản thân cô! Quy tắc cơ bản nhất chính là thử vai. Cô có định hướng nhân vật mình muốn diễn như thế nào chưa?”
Lâm Thanh Mai giơ kịch bản trong tay lên, phấn chấn nói: “Có! Tôi muốn đóng vai nữ phụ số bốn bộ phim này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...