Cạm Bẫy Tình Yêu

Một tuần nhanh chóng trôi qua, cuối cùng hôn lễ cũng diễn ra với sự mong chờ của tất cả mọi người, thậm chí lễ cưới còn có một số phóng viên nổi tiếng đến từ các công ty truyền thông khác nhau. Việc này cũng được Vương Thiệu Huy đặc biệt sắp xếp, vì hắn muốn công khai chuyện kết hôn với tất cả mọi người.

Hàn Tú Vy không tò mò về Vương Thiệu Huy và những gì hắn ta chuẩn bị cho lắm, cô có chút buồn phiền ngồi trước bàn trang điểm. Bây giờ trông cô không khác gì con búp bê được trang trí bởi những đồ vật lấp lánh trên người.

Hàn Tú Vy nhìn bộ dáng xinh đẹp của mình trong gương, cô thật sự không vui vẻ nổi, cô vô thức chạm lên cái cài tóc có hình vòng nguyệt quế, rồi lên tiếng hỏi nhân viên trang điểm…

“Những thứ này chắc đắt lắm nhỉ? Lần đầu tiên tôi được đeo nên cũng không giá trị của chúng như thế nào…”

Nhân viên trang điểm cười ngượng, bọn họ thật sự rất bất ngờ trước câu hỏi ngây thơ của cô…

“Phu nhân à, những thứ cô đang đeo trên người đều được làm bằng kim cương đấy, ngay cả đá quý đính trên váy cưới cũng là loại kim cương đắt tiền nhất, không phải pha lê đâu ạ…”


Hàn Tú Vy há hốc miệng, cô còn chưa kịp ngạc nhiên thì nhân viên bên ngoài đã vội vàng lên tiếng hối thúc cô, lúc này cô phải di chuyển ra sau cánh cửa để chuẩn bị tiến vào bước vào lễ đường.

Hàn Tú Vy chậm rãi nắm lấy tay cha mình, cô đưa mắt nhìn cánh cửa đang dần mở ra, lúc này hình ảnh của Vương Thiệu Huy xuất hiện trước mắt cô, khiến cô có chút kinh ngạc không nói nên lời.

Vương Thiệu Huy có chút ngây người nhìn về phía Hàn Tú Vy, hắn phải công nhận cô rất xinh đẹp, giống y hệt những gì được người khác mô tả, những phụ nữ đẹp rồi cũng phai tàn theo thời gian, hắn còn muốn biết Hàn Tú Vy có phải là một người phụ nữ hiểu chuyện hay không.

Hàn Cảnh dẫn Hàn Tú Vy đi về phía của Vương Thiệu Huy, ông mỉm cười trao con gái mình vào tay hắn, sau đó bước xuống khán đàn để tiếp tục tham dự buổi lễ kết hôn.

Vương Thiệu Huy nắm tay Hàn Tú Vy rồi đỡ cô lên lễ đường, hắn nhìn cô chằm chằm khiến cô có chút xấu hổ, nhưng sau đó cô cũng đưa mắt nhìn về phía hắn rồi đánh giá tổng quan một lượt. Quả thật người đàn ông này khá điển trai, trông rất chững chạc, là một người đàn ông rất đáng tin cậy, e rằng cô hoàn toàn có thể dựa dẫm vào người này.

Buổi lễ kết hôn diễn ra với hàng loạt các nghi thức khác nhau, quan trọng nhất chính là nghi thức trao nhẫn cưới của cô dâu và chú rể. Sau khi buổi lễ kết hôn kết thúc, Hàn Tú Vy hơi nhón người lên để thì thầm vào tai Vương Thiệu Huy…

“Em hơi mệt, em có thể đến phòng nghỉ một lát được không?”

Vương Thiệu Huy gật đầu, hắn liền ra lệnh cho vệ sĩ đi theo Hàn Tú Vy để bảo vệ cô, dù sao hắn cũng có rất nhiều đối thủ trên thương trường, hắn không thể để cô dâu mới cưới của mình gặp nguy hiểm được.

Vương Thiệu Huy ở lại tiếp khách đến khoảng mười giờ tối, hắn trở lại phòng nghỉ để tìm Hàn Tú Vy thì thấy cô đang ngủ gục ở trên ghế dài, hắn không hề đánh thức Hàn Tú Vy mà bế cô lên, để cô dựa vào lòng mình.

Lúc Vương Thiệu Huy bước ra khỏi nhà hàng thì có hai mươi vệ sĩ đang đợi sẵn, bọn họ xếp thành hai hàng rồi cúi đầu chào Vương Thiệu Huy, sau đó có vệ sĩ mở cửa cho hắn và Hàn Tú Vy lên xe. Sau khi xác nhận Vương Thiệu Huy để an toàn thì vệ sĩ mới bắt đầu bước vào trong xe để đi theo hắn.


Lúc này trên đường cao tốc có sáu chiếc xe nối đuôi nhau, mỗi chiếc có giá hàng triệu đô, ai nhìn vào cũng biết người đang ngồi trong xe là một nhân vật lớn không dễ đụng.

Sau nửa tiếng đi đường, cuối cùng bọn họ dừng lại trước một tòa lâu đài nguy nga ở vùng ngoại ô thành phố, toà lâu đài này được xây dựng cách đây một trăm năm, từ thời ông nội của Vương Thiệu Huy cho đến tận bây giờ, toà lâu đài này được gọi là Manet trong Manet in aeternum, theo tiếng latinh có nghĩa là “trường tồn vĩnh cửu”.

Vương Thiệu Huy vẫn ôm Hàn Tú Vy trên tay, hắn đưa cô đến phòng ngủ riêng của hai người, lúc này cô cũng tỉnh giấc, cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp động lòng người nhìn về phía hắn…

“Đây là đâu vậy?”

Vương Thiệu Huy chậm rãi tiến về phía Hàn Tú Vy, hắn muốn hôn cô nhưng Hàn Tú Vy lại chặn miệng của hắn lại, cô lên tiếng hỏi thêm một lần nữa…

“Đây là đâu vậy ạ?”


Vương Thiệu Huy nắm lấy bàn tay của cô, hắn cố tình hôn xuống một cái, sau đó mới đáp lời cô…

“Đây là tòa lâu đài Manet, sau này chính là nhà của em…”

Hàn Tú Vy khẽ rụt tay lại, cô nhanh chóng bước xuống giường, sau đó tiến lại phía cửa sổ rồi nhìn xuống bên dưới, trước mắt cô chính là một khu vườn rất rộng lớn, phía dưới còn có vô số vệ sĩ đang canh gác. Hai bên còn có những toà tháp cao ngất lúc nào cũng sáng đèn. Nếu Hàn Tú Vy đoán không nhầm thì cô đang ở tầng thứ tám của toà lâu đài này…

“Tuyệt thật đấy! Đây thật sự là tòa lâu đài vĩ đại nhất mà em từng thấy…”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui