Vương Thiệu Huy nắm lấy vai của Kiều Lan Nhi, hắn tiếp tục lần đến cổ cô, ngay lập tức hắn dùng tay bóp chặt lại như đang bóp một con kiến…
“Tôi bảo em phải biết thân biết phận rồi mà…”
Kiều Lan Nhi không ngờ Vương Thiệu Huy lại ra tay với mình, cô khẽ cau mày lại, sau đó đưa tay lên nắm chặt lấy tay của hắn. Mặc dù cô hoàn toàn có thể thoát ra được trong tình cảnh này, nhưng nếu cô làm vậy thì chắc chắn Vương Thiệu Huy sẽ nghi ngờ…
Lúc này Lục Hạo Đình cũng xuất hiện, anh không hề do dự mà dùng lực gỡ tay của Vương Thiệu Huy ra khỏi cổ Kiều Lan Nhi, ánh mắt của anh cực kỳ đanh thép, dường như muốn ra tay với đối phương…
“Phu nhân vừa đến đây chưa được bao lâu, cô ấy chưa hiểu quy tắc, ngài đừng khắc khe với cô ấy như vậy…”
Vương Thiệu Huy thu tay của mình lại, hắn nghĩ lời nói của Lục Hạo Đình cũng có phần đúng, hắn không thể để phu nhân mới cưới vào nhà đã chết không rõ nguyên nhân được. Muốn chém muốn giết thì phải tìm nguyên nhân cụ thể rồi xử lý…
“Vy Vy à, bây giờ thì ngoan ngoãn ra ngoài để tôi làm việc nhé!”
Kiều Lan Nhi định đứng dậy thì Gia Nghi đã vội túm lấy chân của cô, lúc này gương mặt của cô ta xanh mét, giọng nói cũng run rẩy không kém…
“Phu nhân! Xin cô hãy cứu tôi! Tôi không muốn chết đâu! Tôi cầu xin cô đấy! Tôi hứa sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt cô nữa!”
Kiều Lan Nhi có chút do dự, nhưng chưa đầy mấy giây sau Lục Hạo Đình đã lên tiếng…
“Phu nhân hãy đi theo tôi, tôi sẽ bảo người hầu băng bó vết thương giúp cô…”
Lời này của Lục Hạo Đình ý là đang cảnh cáo Kiều Lan Nhi không nên xen vào chuyện của Vương Thiệu Huy, nếu cô không muốn cả hai đều mất mạng thì tốt nhất cô phải đi theo anh…
Lúc này Kiều Lan Nhi không dám nhìn thẳng vào mắt của Gia Nghi, cô nhanh chóng đi theo anh ra ngoài. Bây giờ những việc diễn ra ở trong căn phòng đó chỉ có trời mới biết nó kinh khủng cỡ nào.
Trên hành lang chỉ còn Lục Hạo Đình và Kiều Lan Nhi, anh biết cô vẫn còn sợ nên nhanh chóng lên tiếng trấn an cô…
“Em đừng sợ, Vương Thiệu Huy vốn dĩ là một tên điên, hắn không nương tay với bất kì ai đâu…”
Lục Hạo Đình chậm rãi xoay người lại thì thấy Kiều Lan Nhi đang nhìn mình chằm chằm, cô chậm rãi tiến về phía anh, sau đó lên tiếng…
“Chồng à, anh nghĩ em sợ sao? Nếu anh cũng cảm thấy em sợ, chứng tỏ em diễn rất đạt có đúng không?”
Kiều Lan Nhi nở nụ cười mãn nguyện, ánh mắt của cô trở nên sắc bén hơn bao giờ hết, cô chạm nhẹ lên một bên má đang sưng lên của Lục Hạo Đình…
“Chồng à, anh đau lắm đúng không? Tên điên đó vậy mà dám đánh chồng em đấy!”
Lục Hạo Đình khẽ nhăn mày, anh nắm lấy bàn tay đang chạm lên mặt mình của Kiều Lan Nhi…
“Em định làm gì? Nhiệm vụ của chúng ta là bắt sống Vương Thiệu Huy chứ không phải xử lý hắn…”
Từ nãy đến giờ Kiều Lan Nhi chưa lúc này ngừng nở nụ cười, dường như cô đã có tính toán gì đó ở trong đầu, cô cũng không hề giấu giếm mà nói chuyện mình sắp làm cho Lục Hạo Đình biết…
“Anh biết đấy! Mẹ của em là một nhà khoa học rất nổi tiếng, bà ấy có đam mê bất diệt với các loại thuốc độc lạ trên khắp thế giới, hiện tại bà ấy đang nghiên cứu một loại thuốc mới, nhưng chưa có người nào dám thử nghiệm, em nghĩ em sẽ giúp bà ấy một tay…”
Lục Hạo Đình vội vàng nắm lấy vai của Kiều Lan Nhi, anh không nghĩ cô lại dám mạo hiểm như thế, lỡ Vương Thiệu Huy phát hiện ra chuyện này thic Kiều Lan Nhi chết chắc…
“Em không được phép làm vậy, lỡ chẳng may…”
Lục Hạo Đình chưa kịp nói hết câu thì Kiều Lan Nhi đã dùng tay chặn miệng anh…
“Chồng à, đáng lẽ ra anh phải hỏi lý do tại sao em lại biết mẹ em đang nghiên cứu thuốc mới chứ? Anh lo lắng cho Vương Thiệu Huy làm gì?”
Lục Hạo Đình dường như quên mất chuyện đó, anh dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô, dường như thật sự muốn biết đáp án…
“Em không nói cho anh biết đâu! Em cảm thấy việc yêu đương vụng trộm như thế này cũng kích thích thật đấy, vậy nên nhiệm vụ của chúng ta kéo dài lâu hơn một chút cũng được…”
Kiều Lan Nhi mỉm cười rồi hôn lên môi của Lục Hạo Đình một cái, cô định chuồn đi trước nhưng lại bị Lục Hạo Đình kéo tay lại, anh lên tiếng cảnh cáo cô…
“Anh là chồng của em, trước khi làm chuyện gì đó phải nói với anh một tiếng…”
Kiều Lan Nhi gật đầu, cô tiếp tục theo Lục Hạo Đình xuống phòng khách để băng bó vết thương. Lúc này Kiều Lan Nhi hơi xoay đầu lại, cô mỉm cười nhìn cái người đang núp sau cột. Mặc dù cô phát hiện ra có người theo dõi từ lâu nhưng cô lại không muốn cho Lục Hạo Đình biết, như vậy thì cuộc chiến của bọn họ mới trở nên thú vị hơn bao giờ hết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...