Lê Hân Đồng bị hoảng sợ trước sự thay đổi thái độ đột ngột của anh.
Một người đàn ông có thể vận chuyển những món đồ mà vợ cũ từng dùng từ tận nước ngoài xa xôi về quốc nội,một sự chung tình như thế theo lý không nên là thái độ này.
Lê Hân Đồng hoàn toàn không nhìn thấu được tâm trạng của anh.
Ay, anh đúng là một người hỷ nộ vô thường.
Tiếp sau đó, hai người không còn nói chuyện gì nữa.
Người đàn ông khuôn mặt hoàn toàn đen, không khí trong xe lạnh đến cực điểm.
May là cục dân chính cách công ty không
đến mười phút đi đường, hiện trường lạnh lẽo này rất nhanh kết thúc.
Bạc Diễn Thần dùng thang máy chuyên dụng cho đổng sự trưởng lên tầng trên cùng.
Còn Lê Hân Đồng được Nhuế Văn Đào dẫn đilàm quen từng bộ phận của công ty bắt đầu từ phòng bảo an.
Lê Hân Đồng có dáng người cao ráo, khuôn mặt thanh tú, khí chất nổi bật, cộng thêm tính cách dễ gần.
Nam đồng nghiệp trong công ty nhìn thấy cô, trước mắt đều sáng ngời, coi cô như nữ thần.
Nữ đồng nghiệp khi nhìn thấy cô, đều âm thầm thấy hổ thẹn.
Bát quái lan truyền với tốc độ kinh người.
Lê Hân Đồng trong mơ cũng không bao giờ ngờ rằng, cô vẫn
chưa đi hết các bộ phận của công ty, việc của cô đã bị cả công ty chuyền tai nhau rồi.
“Này này này, các cậu nhìn thấy gì chưa, chủ tịch của chúng ta cuối cùng cũng thông suốt rồi.”
“Thông suốt cái gì?”
“Lẽ nào cậu không phát hiện sao, trợ lý chủ tịch thường đều là nam.
Cho dù có một hai người là nữ thì đều đã hơn ba mươi tuổi kết hôn sinh con rồi, hơn nữa tướng mạo bình thường.
Nhưng xem lại vị trợ lý Lê này đi, chỉ mới hơn hai mươi, nhan sắc hơn cả người mẫu trên tạp chí cả mấy con phố ý.
Chủ tịch lại để một mỹ nhân
như thế bên cạnh, hi hi.
“Sao cô lại cười gian sảo như thế, chủ tịch của chúng ta không gần nữ sắc.
Cô cũng không phải không biết, có lẽ anh ấy chỉ muốn tìm một trợ lý có thể mang ra ngoài.”
“Yo, Cậu là đàn ông cậu không hiểu.Vừa rồi cậu thấy thái độ của trợ lý Nhuế với trợ lý Lê, gọi là cung cung kính kính.
Hai người họ tuy đều là trợ lý, nhưng trợ lý Nhuế theo chủ tịch bao nhiêu năm rồi, thực lực chắc chắn so với một nha đầu cường.
Tôi xem á, bối cảnh của trợ lí Lê chắc chắn không đơn giản.”
‘Ý của cô là chủ tịch có mối quan hệ
ái muội với trợ lí Lê.
“Uây, đây là cậu nói nhé.
Tôi cái gì cũng không nói.”
“Vị trự lí Lê này rất quen mắt, a đúng rồi tôi nhớ ra rồi.
Cô ấy chính là vị hôn thê của cháu chủ tịch Bạc Cảnh Hiên.
Cô ấy hình như là đụng chết anh trai cùng cha khác mẹ của Bạc Cảnh Hiên nên vào tù, sao nhanh như vậy đã ra tù rồi.”
“Cậu nói gì cơ? Trợ lí Lê từng ngồi tù.”
“Đúng đó.
Năm đó tiểu thư nhà họ Lê đúng vào tiệc đính hôn bị bắt, chuyện này ở thành tây lúc đó là đại tin tức
đấy.
“Trời ơi, sao chủ tịch có thể dùng một người vừa mãn hạn tù ra chứ.
Hơn nữa còn là người phụ nữ đã đụng chết thân thích nhà anh ấy.”
“Cái này có gì mà kì quái.
Lẽ nào cô không biết chủ tịch luôn không hợp với Bạc gia sao? Có thể anh ấy cố tình dùng kẻ thù của Bạc gia để cách ứng họ, cũng nói không chừng.”
“Gan các cô cậu không nhỏ, dám bàn luận chuyện tư của chủ tịch.
Không muốn ở đây hỗn nữa hay thế nào?” Nhuế Văn Đào đột nhiên xuất hiện khi cả đám người đang nói đến high, dọa họ sợ ngốc luôn.
Trự lý Nhuế.
“Trong thời gian làm việc mà nói chuyện phiếm là cấm kỵ.
May hôm nay là trợ lý Nhuế không phải chủ tịch.”
“Trợ lý Nhuế, xin lỗi.”
Ánh mắt của Nhuế Văn Đào lạnh thấu xương:
“Không cần xin lỗi tôi.
Tôi biết mọi người rất hiếu kỳ về trợ lý Lê mới tới.
Có điều tôi nhắc nhở mọi người trước, hiếu kỳ hại chết mao.
Nếu như để phần hiếu kỳ này vào sản phẩm công ty, làm ra chút thành tích.
Cuối năm lấy nhiều chút tiền thưởng mới là
đạo lý đúng đắn.
Chủ tịch giao phó, sau này không được bàn luận chuyện của trợ lý Lê, người vi phạm sẽ bị đuổi việc.
Đừng trách tôi không nói trước.”
Trong các trợ lý Nhuế Văn Đào là trợ lý có địa vị cao nhất, có thể nói là quả tim duy nhất và là người đại diện của Bạc Diễn Thần.
Lời của anh như thánh chỉ, người bên dưới ai dám không nghe.
Vị Lê tiểu thư này lai lịch cũng thật không nhỏ, có thể nhận được sự bảo hộ của Bạc Diễn Thần.
Trong một thời gian, công ty trên dưới đều với Lê Hân Đồng hiếu kì lại kính sợ.
Bộ môn của tập đoàn Red rất nhiều,
cho dù chỉ là cưỡi ngựa xem hoa cũng mất hơn nửa ngày.
Đợi Lê Hân Đồng vê đến văn phòng của mình, cơ mặt của cô đã bị cười đến chuột rút luôn rồi.
vẫn chưa đợi cô ngồi ổn, điện thoại của văn phòng đã kêu, là điện thoại chuyên dụng của chủ tịch, Lê Hân Đồng do dự mười giây mới tiếp điện thoại.
“Bạc tổng, có gì phân phó.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...