Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Trong phòng, người đàn
ông ngồi trên ghế sofa bằng da tinh xảo, cười như không cười nhìn người
phụ nữ đang nằm kia, đôi mắt thâm thúy thật giống như che lên một tầng
sa mỏng. Dù là ai cũng không cách nào nhìn thấu đượcanh sẽ làm gì.

Người đàn ông này không thể nói gì hơn là anh tuấn thậm chí so với minh tinh
điện ảnh còn tuấn tú hơn mấy phần. Làm cho người ta ấn tượng khắc sâu là đôi mắt màu xanh giống như là đôi mắt của loài rắn.

“Nam ca, có người muốn gặp anh.” Người hộ vệ mặc áo đen, đeo mắt kính đẩy cửa bước vào.

Nam ca khoát tay, người nọ lập tức hiểu ý tứ của anh, cho người tới tiến vào.

Thư kí Trần đem cô gái hôn mê mang vào quăng ở ghế, không chút nào thương
tiếc, lắc lư vòng eo mảnh khảnh từng bước từng bước đi về phía người đàn ông nguy hiểm.

“Nam ca, cô gái này tôi cũng giao cho anh nhưng
cô ta là em gái mà Cố Thịnh quan tâm nhất. Nên nhớ anh đã đáp ứng chuyện của tôi, ngàn vạn lần không được đổi ý!” Thư kí Trần vừa nói, thân thể
xinh đẹp tiến gần đến lồng ngực người đàn ông kia lại bị anh không hiểu
phong tình đẩy ra.

“Cô giữ lại bản thân cho người đàn ông khác
đi. Tôi đối với cô không có hứng thú! Giữa chúng ta chỉ có giao dịch
thôi!” Bá đạo không ai bì nổi nhưng thanh âm lại cực kỳ dễ nghe tràn đầy nam tính.


Thư kí Trần có chút không vui, có rất ít người cự
tuyệt cô ôm ấp yêu thương. Lúng túng nhún vai một cái, giao dịch tốt thì giao dịch tốt.

Thư kí Trần nhìn Tả Tình Duyệt đang nằm đó, khóe
miệng nở nụ cười tà ác. Cô cho là tối hôm qua Cố Thịnh nhất định sẽ đối
với Tả Tình Duyệt xua đuổi như rác nhưng sáng hôm nay cô mới vừa liên
lạc Cận Hạo Nhiên xong liền nghe nói Cố Thịnh bỏ xuống tất cả công việc
mang theo Tả Tình Duyệt đi khách sạn Cẩm Hoa.

Khách sạn Cẩm Hoa, đó là nơi nào, bọn họ đã làm gì ở đó, cô sao lại không biết?

Đây cũng không phải là dấu hiệu tốt!

Thư kí Trần từ trước đến giờ có thói quen đem bất kỳ những gì có uy hiếp
đối với cô bóp chết từ trong trứng nước mà Tả Tình Duyệt lại trở thành
uy hiếp lớn nhất của cô, cô sao lại để yên? Sao có thể không vì mình mà
trừ bỏ đi mối hoạ?

Nghĩ đến kế hoạch của mình, Thư kí Trần cười
đến càng thêm đắc ý, không biết Triệu Nhị đem đồ vật cô đưa đi xuống
chưa? Sắc mặt cô lộ ra một tia hài lòng, thuốc kia cô thật vất vả mới

thu vào tay, thật là tiện nghi cho Tả Tình Duyệt rồi!

“Nếu không
có việc gì nữa vậy tôi đi trước, anh yên tâm, tôi sẽ nói cho Cố Thịnh
biết, em gái cùng vợ anh ta đều ở đây!” Ánh mắt Thư kí Trần lóe lên, đạp giày cao gót lắc mông rời đi.

Người đàn ông mặc cho cô ta rời
đi, dập tắt tàn thuốc,con ngươi màu xanh lục không hề động đậy, nhìn
chằm chằm vào hai người phụ nữ đang hôn mê.

Một là vợ, một là em
gái của Cố Thịnh, không biết trong hai người này, rốt cuộc người nào
chiếm vị trí quan trọng hơn trong lòng anh ta đây?

Anh thật không kịp chờ đợi muốn xem Cố Thịnh quỳ gối dưới chân anh nữa rồi, bộ dáng cầu xin của Cố Thịnh sẽ như thế nào đây!?

Tả Tình Duyệt khẽ tỉnh lại, hình như cô nghe hai người nói chuyện rồi lại
nghe không rõ cụ thể họ đang nói cái gì. Cả người dâng lên một cỗ nóng
bừng, trong thân thể giống như có vô số con kiến đang bò, cảm giác như
thế cô cũng không xa lạ.

Mới vừa rồi ở hồ nước nóng, Cố Thịnh ác ý khơi lên khát vọng nơi cô, mà cảm giác hiện giờ cùng lúc đó không khác nhau bao nhiêu.

Sao lại như vậy?

Một ý niệm nhảy vào trong đầu cô. Mới vừa rồi Kiều Tam cưỡng bách cô uống thì ra là…..

Tả Tình Duyệt không cách nào tưởng tượng thân thể nóng ran càng ngày càng
mãnh liệt. Trong lòng đầy bất an, cô nên làm gì bây giờ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui