"Trong tình yêu, không có công bằng hay không, anh yêu em, đây là lựa chọn của anh!". Nếu được lựa chọn, cho dù là tổn thương, anh cũng không sợ hãi, "Cho nên, để cho anh yêu em, được không?"
Tả Tình Duyệt cũng chịu không nổi nữa, khóc thành tiếng, tại sao một người mạnh mẽ như anh ấy lại có một mặt dịu dàng đến vậy, giờ phút này, đối với anh, cô lại sinh ra một tia thương tiếc, quả nhiên, trước tình yêu, người mạnh mẽ cũng có thể trở nên yếu đuối!
"Nhưng anh khiến em có cảm giác tội lỗi!"
"Em không nên có cảm giác có tội, ngược lại, anh phải cảm ơn em đã cho anh cơ hội này!". Khóe miệng Kiều Nam nâng lên một chút ý cười, ôm cô càng chặt hơn, nhắm mắt hưởng thụ cơ hội thân mật hiếm có này.
Nhất thời, Tả Tình Duyệt không biết nên nói những gì, cô phát hiện, lồng ngực Kiều Nam và Cố Thịnh đều giống nhau, đều rộng rãi, ấm áp, cô bị làm sao vậy? Bản thân yêu Cố Thịnh, thế nhưng lúc này lại tựa vào trong ngực của một người đàn ông khác, cảm thụ ấm áp trong ngực anh, chẳng lẽ cô đúng như Cố Thịnh nói, cô là người phụ nữ lẳng lơ sao?
Trong lòng có chút đau đớn, theo bản năng đẩy Kiều Nam ra, mặc dù trong lòng Kiều Nam có chút mất mát, nhưng tay vẫn buông lỏng, tỉ mỉ sửa lại những sợi tóc bay tán loạn trên gương mặt Tả Tình Duyệt, "Sau này ít khóc thôi, nước mắt của em là trân quý nhất!"
Tình cảm sâu đậm của Kiều Nam khiến lòng Tả Tình Duyệt run rẩy, sau đó, cô bắt đầu hối hận, hối hận vừa rồi mình đã thỏa hiệp, cô không biết Kiều Nam quan tâm như vậy có làm cô dao động hay không, ánh mắt của anh quá chân thành, giọng nói tràn đầy yêu thương, động tác cưng chiều cực độ, ngộ nhỡ mình dao động thì phải làm sao?
Hít thở sâu một cái, lại nghe thanh âm của Kiều Nam vang lên lần nữa.
"Nếu thời điểm gặp anh em chưa yêu Cố Thịnh, em có thể yêu anh hay không?". Đôi mắt Kiều Nam nhìn cô chăm chú, theo bản năng, Tả Tình Duyệt muốn trốn tránh, vấn đề này quá nhạy cảm, cô không thể trả lời được, cũng sợ phải đi tìm đáp án.
"Nói cho anh biết, anh chỉ muốn nghe suy nghĩ thật sự của em". Kiều Nam nắm chặt bàn tay, không để cô dễ dàng lùi bước, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, đôi mắt màu lục thâm thúy tựa hồ muốn hút Tả Tình Duyệt vào trong đó.
“Sẽ”.
Không biết vì sao, Tả Tình Duyệt không muốn trả lời vấn đề này nhưng trong miệng lại nói ra chữ đó, nếu như có một người đàn ông ưu tú như vậy quan tâm mình, yêu thương mình, thì không người phụ nữ nào có thể lạnh nhạt được!
Có được đáp án mình muốn, Kiều Nam thở phào nhẹ nhõm, trên mặt khôi phục nụ cười rực rỡ ban đầu, đủ rồi! Có câu trả lời này của cô là đủ rồi! Ít nhất, bây giờ đối với anh mà nói, đã đủ rồi!
Về sau thế nào, anh không làm chủ được, bởi vì tất cả quyền quyết định đều tùy thuộc vào cô.
Lần đầu tiên, một ông trùm của thế giới ngầm như anh, cam tâm tình nguyện đem mình giao cho một người phụ nữ nhỏ bé!
Yêu thương hay không đều phụ thuộc vào một câu nói của cô, đều tùy cô lựa chọn!
Kiều Nam khởi động lại động cơ, xe tiếp tục chạy . . . . .
Xe dừng lại trước bệnh viện, sau khi xuống xe, Tả Tình Duyệt khó hiểu nhìn Kiều Nam, "Anh dẫn em tới bệnh viện làm gì?"
Kiều Nam nhún vai một cái, "Đừng hỏi nhiều như vậy, anh sẽ không đem em bán đâu!"
Lời nói của Kiều Nam khiến không khí trở nên nhẹ nhõm, Tả Tình Duyệt cũng cười theo, cô tin tưởng, anh sẽ không đem cô bán đi, bởi vì, cô biết, người đàn ông này muốn bảo vệ mình còn không kịp nữa là!
"Đi thôi!". Kiều Nam đi bên người Tả Tình Duyệt, hai người sóng vai đi vào bệnh viện, một đôi trai tài gái sắc khiến mắt của những người ngoại quốc ở đây tỏa sáng, có chút kinh ngạc, vài người còn tiến lên trước huýt sáo.
Mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng, mà Kiều Nam đang hưởng thụ giờ khắc ngọt ngào này, hiểu lầm như vậy . . . . Thật sự quá tốt!
Kiều Nam giới thiệu cho cô một vị bác sĩ, ngay sau đó, cô bị kéo đi làm kiểm tra, từ đầu đến cuối, Kiều Nam đều cùng đi, cùng chờ đợi với cô. Tả Tình Duyệt kiểm tra xong, khẽ cau mày nhìn Kiều Nam, "Chẳng phải anh nói cho em gặp mặt một người sao? Thì ra là Kiều đại ca dẫn em tới kiểm tra sức khỏe! Sức khỏe em rất tốt mà!"
Dường như là làm kiểm tra tổng quát!
Kiều Nam lập tức trấn an, "Anh muốn giới thiệu thầy thuốc kia cho em biết! Em bây giờ không thể so với trước kia, vì cục cưng trong bụng em, anh mới đem em tới kiểm tra!"
Không còn cách nào khác, Kiều Nam đành lấy chuyện này làm cớ, anh không muốn Duyệt Duyệt nghi ngờ, cho nên, mới sắp xếp cho bác sĩ làm kiểm tra tổng quát nhằm phân tán lực chú ý của cô, trên thực tế, mục tiêu của anh là tay trái của cô!
Tin tưởng bác sĩ Lance đã thu thập được những tài liệu ông muốn! Đợi đến lúc bác sĩ Lance xác định được phương pháp chữa khỏi tay trái cho Duyệt Duyệt, anh cũng không cần uổng phí tâm tư gạt cô như vậy nữa!
Tả Tình Duyệt biết mình nói không lại người đàn ông này, nhưng khi nhìn anh quan tâm đứa nhỏ trong bụng cô như vậy, cô cũng không thể nói thêm cái gì!
Nghĩ đến Cố Thịnh, trong mắt cô thoáng qua một chút mất mát. Nếu Cố Thịnh biết mình mang thai đứa nhỏ, anh cũng quan tâm cô như vậy thì thật là tốt, hoặc anh chỉ quan tâm tới đứa nhỏ trong bụng cô cũng đã rất tốt rồi!
Tiếp đó, hai người đi đến khoa phụ sản, sau đó rời khỏi bệnh viện. . . . .
Một chi nhánh của tập đoàn Cố thị tại Mĩ.
Ngày Quốc tế lao động, trong phòng làm việc, không khí bị đè nén tới cực điểm, chiều tối hôm nay mới kết thúc hai hội nghị, dường như trở thành kí ức kinh khủng nhất của bọn họ. Hơn phân nửa quản lý cao cấp luôn trong tình trạng sẵn sàng tác chiến, cẩn thận phục vụ người chủ này.
"Tổng giám đốc, đồ đã đưa tới!". An Điền đi vào phòng làm việc, trong tay cầm một túi đồ, lông mày nhíu lại, mơ hồ lộ ra một tia bất an.
"Để xuống,ra ngoài đi!". Thanh âm lạnh lùng của Cố Thịnh truyền tới từ sau cái ghế, tựa hồ đang đè nén sự tức giận.
An Điền đặt đồ lên trên bàn làm việc, yên lặng lui ra ngoài, trong phòng làm việc lớn như vậy chỉ còn lại một mình Cố Thịnh, anh lẳng lặng nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, hình dáng cương nghị căng thẳng.
Xoay người, ánh mắt rơi vào túi giấy trên bàn, trong mắt hiện lên một mảnh âm trầm.
Vươn tay, đột nhiên, tay cứng giữa không trung, trong lòng hiện lên một chút sợ hãi, anh sợ mình thấy được nội dung không tốt ở bên trong!
Không sai, kể từ khi ở phi trường phát hiện ra Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam ở chung một chỗ,anh phí hết tâm tư tra ra chỗ ở của bọn họ, sau đó phái người theo dõi 24/24 giờ, chụp hình những việc họ làm, nơi họ đi qua.
Mấy ngày trước, trong hình, thấy hình ảnh Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam hòa thuận ở chung một chỗ tại cửa biệt thự, anh nhìn ra được sự cưng chiều Kiều Nam dành cho Tả Tình Duyệt không phải giả, mà Tả Tình Duyệt thì sao? Đáng chết, người phụ nữ kia lại cười với anh ta ngọt ngào đến vậy.
Hít thở sâu một cái, Cố Thịnh cố lấy hết dũng khí, mới cầm lấy túi giấy, anh rút một xấp hình từ bên trong ra, càng nhìn xuống, trong mắt của anh lại càng âm trầm, ánh mắt càng bén nhọn!
Cuối cùng, ánh mắt của anh rơi vào một tấm hình, trong xe, hình ảnh hai người ôm nhau thật chặt khiến hai mắt của anh đau nhói. . . . . Cô ta được lắm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...