Cạm Bẫy Chết Người Tổng Tài Truy Thê 1
Một ngày dọn dẹp văn phòng mệt mỏi cũng trôi qua, Ôn Tiểu Thư ngó lại đồng hồ, bốn giờ chiều, nửa tiếng nữa Bảo Bối nhà cô sẽ tan học, nếu không nhanh đón thì bé sẽ phải đợi cô mất.
Quan sát lại phòng làm việc một chút, Ôn Tiểu Thư chính là vô cùng hài lòng.
Không tệ, thẩm mỹ của cô quá tốt, phòng làm việc lộn xộn hồi sáng bây giờ đã vô cùng ngăn nắp.
Ôn Tiểu Thư nhanh chóng cầm lấy túi xách, bắt xe đi đến đón Tiểu Bảo Bối nhà cô!.
"Mẹ, chúng ta buổi tối liền đi xem xe đi"Ôn Bảo Bối chu chu miệng nói, thuê xe như thế này thực sự vô cùng bất tiện, mua một chiếc xe liền tốt rồi, đi đâu cũng vô cùng tiện lợi a~.
"Được rồi, chúng ta về tắm rửa một chút, liền đi ăn cơm sau đó đi mua xe"Ôn Cẩn Y cưng chiều xoa đầu con trai, con trai luôn miệng nói bất tiện, nhưng cô biết bé lo cô bất tiện, sợ cô chịu thiệt nên mới luôn miệng muốn cô mua xe.
Hai mẹ con về tới căn hộ, tắm rửa sửa soạn một chút liền cùng nhau ra ngoài ăn cơm, bé luôn rất thích ăn pizza, cô liền dẫn bé đến trung tâm thương mại thưởng thức pizza.
"Mẹ, người quả là hiểu lòng con"Ôn Bảo Bối cầm trên tay miếng pizza tràn ngập phô mai cắn một miếng thật to, ánh mắt lộ rõ sự yêu thích, tay còn lại liền đưa ngón cái hướng về phía Ôn Cẩn Y, bộ dạng khiến Ôn Cẩn Y bật cười, chỉ những lúc như thế này, con trai của cô mới giống những đứa trẻ khác a~Hai người vừa ăn vừa nói chuyện vô cùng vui vẻ, mà không biết bản thân đã bị một ánh mắt nào đó nhắm vào.
Một ánh mắt vô cùng nguy hiểm.
Hôm nay Mộc Tử Yên cũng nhất định muốn anh dẫn đi ăn, không ngờ lại vừa vặn như vậy bắt gặp một màn trước mặt, quả thật là rất có duyên.
Mộc Tử Yên cũng nhanh chóng nhìn theo hướng Mộc Tử Kỳ đang nhìn, vừa vặn ánh mắt non nớt liền dừng trên người Ôn Cẩn Y.
Mẹ của bé thật sự rất đẹp, không phải đẹp kiểu hoa lệ, mà là một nét đẹp thanh thuần.
Cô bé chưa từng được cảm nhận tình yêu của mẹ, trước giờ ba ba của cô bé cũng rất bận, cô bé thường được ông nội cùng Tiêu thúc thúc chăm sóc, cô bé cũng rất muốn cảm nhận tình yêu của mẹ.
Nhưng lúc này, cô bé cần phải thực hiện theo kế hoạch, nếu không nhất định cô bé sẽ không thể vừa ở cùng ba cùng mẹ.
"Ba, chúng ta qua bàn kia ngồi đi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...