Cạm Bẫy Chết Người Tổng Tài Truy Thê 1


Mộc Tử Kỳ anh là ai, không phải phụ nữ liền không cưỡng lại vẻ mê hoặc của anh sao?Ôn Cẩn Y này liền miễn dịch với anh?Mộc Tử Kỳ anh chính là không tin.

Hừ, người phụ nữ này.

Thân ảnh cao lớn sải bước đến phòng làm việc nào đó, cầm lấy tay nắm cửa, cứ thể mở ra.

"Cafe để bên đó là được rồi"Ôn Cẩn Y đang cặm cụi xắp xếp đồ đạc, cứ nghĩ là nhân viên đem cà phê đến, một chút liền cũng không quay lại phía sau nhìn.

Mộc Tử Kỳ đen mặt, người phụ nữ này liền khôn quay lại xem là ai, cứ thế mặc định là nhân viên đem cà phê sao?Hôm nay Ôn Tiểu Thư cô ăn mặc vô cùng tuỳ ý, chiếc quần jean ống xuông xanh đóng thùng cùng áo phông trắng đơn giản, mái tóc đen dài hôm nay được búi gọn, trên mặt còn đeo một chiếc gọng kính đen, nhìn giống một sinh viên đại học hơn là một người phụ nữ thành công.

"Mộc Tổng"Trợ lý tạm thời của Ôn Cẩn Y nhanh chóng mở cửa đem cafe vào phòng, có chút bất ngờ khi nhìn thấy vị tổng tài cao lãnh của mình đang ở đây liền nhanh chóng cúi chào, không quên nhiệm vụ của mình.

"Ôn Tiểu Thư, cafe của cô tới rồi"Ôn Cẩn Y lúc này mới dừng tay lại, quay đầu lại từ phía sau, ánh mắt dừng lại trên thân ảnh cao lớn đang đứng sau lưng cô.

Đại não Ôn Tiểu Thư chấn kinh.

Là Mộc Tử Kỳ?Sao anh đã đến đây rồi?"Mộc Tiên Sinh, cơn gió nào mang anh đến đây vậy"Ôn Cẩn Y đứng dậy phủi tay, hướng đến phía bàn tiếp khách, đưa tay ngỏ ý mời Mộc Tử Kỳ ngồi xuống.


Mộc Tiên Sinh chính là không chối từ, liền rất thoải mái mà ngồi xuống chỗ cô chỉ.

Ôn Cẩn Y có chút bất lực nhìn nam nhân trước mặt, đưa ly cà phê mà nhân viên đem đến để trước mặt anh, động tác tay có ý mời.

Mộc Tử Kỳ có chút bực bội trong lòng, người phụ nữ này cứ như vậy mà thật bình tĩnh trước mặt anh đi.

Gương mặt này chẳng nhẽ không đủ yêu nghiệt khiến cô có chút động tâm sao? Vị Mộc Tiên Sinh trước nay chưa từng hoài nghi về giá trị nhan sắc của bản thân, nay đứng trước Ôn Tiểu Thư cũng có chút không nhịn được mà muốn soi lại gương a~Nhưng người phụ nữ này có gì dấu anh.

Anh chắc chắn là như vậy.

"Ôn Tiểu Thư xem ra có vẻ rất nghiêm túc khi làm việc"Người đến cũng không muốn quay lại nhìn.

Nếu không phải có người đến, cô cứ định như thế làm việc còn anh đứng sau sao.

Mộc Tử Kỳ anh từ khi nào phải nhìn ngắm một người phụ nữ đang say sưa làm việc.


Hừ.

"Mộc Tiên Sinh quá khen, tôi còn con nhỏ ở nhà phải nuôi, nhất định phải làm việc chăm chỉ rồi" Nụ cười Ôn Tiểu Thư tươi rói như hoa, chiếu thẳng đến trái tim Mộc Tiên Sinh, câu nói này chính là khẳng định cô cũng không có thời gian rảnh rỗi để tiếp anh a~.

"Không phải là em trai sao"Mộc Tử Kỳ nghi hoặc, nheo mắt lại nhìn Ôn Cẩn Y.

Động tác này liền hảo hảo được vị Ôn Tiểu Thư thu vào mắt.

Động tác này thật giống Bảo Bối nhà cô.

Đúng là cha nào con đấy, yêu nghiệt như nhau.

"Nếu không có chuyện gì, thì Mộc Tiên Sinh cứ tuỳ ý xem, tôi còn phải làm việc a~"Ôn Cẩn Y nói rồi uống một ngụm cà phê, cà phê đắng ngấm vào trong vị giác thật khiến con người ta phi thường tỉnh táo.

Cô cũng không muốn bản thân tiếp xúc quá nhiều với Mộc Tử Kỳ.

Tâm không nghĩ thì lòng sẽ không phiền, nhưng như vậy thật sự có chút bất công với Bảo Bối.

Tuy bé không nói, nhưng cô biết bé cũng có chút mong chờ về người cha này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui