Mặt trời chỉ vừa lên lưng chừng đường chân trời, những đám mây vẫn còn đan xen giữa xám tối và cam vàng. Những cồn cát trải dài tĩnh lặng. Sự tĩnh lặng bao che cho tiếng bước chân nhỏ của loài côn trùng, trườn của rắn hoặc tiếng chuột cát liếm nước sương còn đọng lại trên lớp lông dày. Một ít thời gian nữa, cái nóng ban ngày sẽ thiêu đốt đến tận cùng cái lạnh giá ở mặt còn lại của sa mạc. Hàng dấu chân của một con lạc đà Hariq đơn độc, chở người lang bạt nhỏ bé tiếp tục chuyến hành trình chỉ một mình. Sự khắc nghiệt của chuyến đi dài ngày ở Akhmakar thể hiện trên bộ lông đỏ rực bết lại. Phần còn lại của gió cát và sức nóng. Bộ răng hàm nhai cỏ khô cằn cỗi. Trên yên, người lữ hành cũng dùng bữa, một phần nhỏ của chiếc bánh mì kẹp ruột xương rồng.
Họ đang ở trong sa mạc vào gần giữa tháng tám, và vẫn chưa có dấu hiệu rõ ràng của một cơn mưa. Ít nhất là thế. Chuyến hành trình từ ngôi làng nằm giữa hai dãy núi, gần bờ Bắc của Arabiapan đến thánh địa Athrayir đã trôi qua được nửa tháng, dù trễ vài ngày do phải tránh cơn bão cát đầu tiên của mùa mưa. Duy trì bám theo con đường của những thương đoàn cuối cùng đã đi vào sâu trong sa mạc đỏ hai năm trước.
Có một con đường ngắn hơn và dễ dàng, với lớp cát bằng phẳng là bãi muối ở hai bên rìa lục địa, nhưng chỉ những người Digan đi được một con đường như thế. Họ cưỡi loài ngựa có sức chịu đựng tương đương một con lạc đà. Con đường ngắn nhất có thể sử dụng, là khoảng nằm gần sát rìa bên trong của phần cát đỏ của Akhmakar và tiếp giáp những rặng muối.
Con người và lạc đà chỉ đi vào sáng sớm và xế chiều. Ngủ đêm trong hốc cát và lại bắt đầu chuyến hành trình mới vào nhập nhoạng sáng ngày hôm sau. Cô gái nhỏ- người đánh tráo gã lái buôn lấy một con lạc đà tốt nhất, luôn tìm được nước. Chỉ việc bám theo dấu hiệu, loại cỏ mặn Hallad thường mọc thành từng đám trên cát, lần theo dấu chân của những loài ăn đêm hoặc quan sát đường bay của giống chim ăn côn trùng. Con lạc đà được giữ lượng nước vừa đủ và cái bướu đủ mỡ cho quãng độ một tháng nữa tới thủ phủ của những người ngoại đạo Chishamga.
Đường chân trời có màu vàng sáng. Áo choàng lữ hành màu trắng lấm cát. Người bản địa cúi áp sát lưng lạc đà, nhìn vào dòng cát đang chảy chậm từ nắm tay. Luôn phải xác định phương hướng để không mắc những cái bẫy của sa mạc. Họ đang đi ngược chiều cơn gió đại dương, thổi từ bờ nam của Arabiapan chếch lên phía Bắc, tức là vẫn đang thẳng hướng về Athrayir. Cồn cát và những cồn cát vẫn nối tiếp. Cô gái kéo cương để đầu con lạc đà chếch về bên trái, tránh dốc cát đổ sụp, bám theo những gợi ý của sa mạc, và đi theo sống lưng của cồn cát lớn.
Cô gái nhỏ nghĩ về lí do của chuyến hành trình. Hai năm trước, người anh lớn biến mất trong một đêm sa mạc tối đen và chỉ để lại một lời nhắn đáng giá như một lời gợi ý.
"La'ahad, chỉ cần lần theo những dấu hiệu. Làm theo cách em đã luôn tìm thấy anh trong trò trốn tìm."
Cô gái nhỏ và người anh sống trong một ngôi làng. Tên của cô mang nghĩa là "không ai cả". Nếu không có ai, sa mạc không tìm thấy gì thể thiêu đốt và người mang cái tên sẽ sống. Một cái tên hiếm hoi. La'ahad không bao giờ được nghe kể về cha và mẹ. Họ đã luôn sống tại Taqu, khi nó trở nên khó khăn, anh cô đột ngột nói muốn làm lễ trưởng thành vào năm chỉ 13 tuổi. Đó là một phong tục của Akhmakar dành cho nam giới. Địa vị của một người đàn ông được quyết định bởi thứ anh ta tìm thấy ở sa mạc trong chuyến đi một mình. Anh của cô đã đi và trở lại vào hai ngày sau với một thương đoàn. Hira Tostearad lấy thứ vỏ cây trầm ở một chỗ giấu bí mật bên ngoài sa mạc, mỗi năm bán nó cho những kẻ đi buôn, những người đổi nó bằng thứ hàng hóa họ đã chở từ thành đô cách gần ngàn dặm đường cát với giá cắt cổ. Khi Tostearad lớn hơn biến mất, không có vỏ cây trầm Comrha. Thương đoàn duy nhất đến Akhmakar, tập hợp bởi những đại diện của những thương đoàn, đã không trở lại Taqu.
Số đồng Diras vàng từ việc bán vỏ cây trầm không được dùng. Hira Tostearad nói giữ một túi vàng phiền hà hơn giữ một con côn trùng trong giày, người ta sẽ luôn phải để ý đến nó và thường bỏ qua những cơ hội đáng giá. Nếu một người giống nghèo khổ, anh ta sẽ tận hưởng chuyến đi mà không phải lo lắng; đến cuối chuyến đi vẫn có được số vàng ban đầu, nhiều hơn, và có cả những thứ đáng giá hơn vàng. La'ahad tin anh của cô. Cô không tìm những đồng Diras bị giấu như cách đã tìm theo dấu người anh lớn đi đến nơi có những cái cây Comrha, năm bốn tuổi. Đó là một sự cố rắc rối với những kẻ tò mò cũng bám theo. Không cần tìm một thứ mà Hira Tostearad giấu. Vì vậy anh em người bản địa đã sống bằng thù lao từ những công việc phụ như bất cứ đứa trẻ nào khác ở Akhmakar. Họ sống với một người đàn bà khó tính, những lời dị nghị dành cho những kẻ lang thang rắc rối hơn một người đàn bà khó tính. Việc không có một thương đoàn khiến cho con đường hẻo lánh từ làng Taqu đến thánh địa Athrayir không có những kẻ cướp đường. Chúng chỉ có nhiều ở hành lang cát nối liền giữa thành đô của người Otman và thánh địa. Cô gái nhỏ 13 tuổi lần theo những dấu hiệu như cách cô luôn làm và luôn thắng trong trò trốn tìm. Nằm áp sát xuống lưng con lạc đà lửa để tránh gió cát và ánh sáng về mắt, hướng thẳng tới Athrayir.
Những nơi có nhiều thương nhân thì luôn có những thông tin mới. Thánh địa còn cách khoảng một trăm dặm đường. Đối đầu với sự khắc nghiệt mà bất cứ kẻ chỉ sở hữu can đam sẽ chết. Cô gái nhỏ có đôi mắt giữ dữ dội của sa mạc. Cho đến lúc cỗ xe của thần Shams đi đến đỉnh đầu, nó sẽ gây ra một vài ảo giác về nước. Không có một dòng sông hay ốc đảo ở Akhmakar và loài quỷ sa mạc biến ánh sáng chúng ăn cắp thành ảo giác về những cái giếng cũ. Một người lang thang ở sa mạc đỏ không nên hi vọng vào một cái giếng giữa những cồn cát. Cô gái trên lưng con lạc đà Harid và nó được điều khiển để đi đến Athrayir bằng tốc độ nhanh nhất mà nó có thể duy trì.
----
Chú thích:
-Lạc đà Hariq (Hư cấu): Lạc đà lửa. Là loài lạc đà phổ biến ở Arabiapan, có lớp lông màu đỏ rực.
-Thánh địa Athrayir (Hư cấu): Atharayir nghĩa là Vùng trũng.
-Cỏ mặn Jan (Hư cấu, từ cụm zujajat ma'an có nghĩa là Bình nước): Là một loại cỏ báo hiệu nước trên sa mạc.
-Taqu (Hư cấu): Taqu nghĩa là Ngôi làng nằm giữa hai dãy núi.
-Comrha (Commiphora myrrha): Cây một dược. Đây là loài cây bản địa có ở Ả Rập đến Châu Phi. Nó mọc tốt nhất ở đất mỏng, chủ yếu khu vực có đá vôi.
-Thần Shams (Hư cấu, lấy từ alshams nghĩa là Mặt trời): Thần mặt trời.
-Đạo Chishamga (Hư cấu, từ Chishiki- kiến thức và Amgad-Lớn hơn danh dự và vinh quang): Ở đây mang nghĩa tri thức đáng giá hơn danh dự và vinh quang. Đạo của người Otman tôn thờ thần Saidanja.
Cơ sở:
Kiến thức sinh tồn trong sa mạc: Nguồn http://thuthachviet.com/Bai-Viet/ky-nang-sinh-ton-phan-2-gianh-lay-su-song-noi-dam-lay-va-sa-mac-150
Loài lạc đà không thích muối. Chúng không đi vào những vùng cát có muối, người ta thường phải đi đường vòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...