Bức tường cát che khuất mặt trời, gió rít bên trên ngôi làng của người bản địa. Gió lật tung mọi thứ vụn vặt còn lại trên bề mặt sa mạc. Con người nghe tiếng gió cắt rát trên nóc những căn nhà hộp vuông(1). Trước cơn bão cát luôn tĩnh lặng và trong cơn bão mọi âm thanh trở thành một bài hát hay nhất dâng tặng thần cát Rama(2). Nhóm 8 người bản địa an toàn bên trong ngôi nhà kiên cố bằng đá. Cô bé trông giống một quả chà là nhỏ ngồi bên cạnh người anh đang biểu diễn trò làm biến mất đồng xu sắt Adid(3). Cậu bé có đôi mắt đóng, tóc đen và da rám nắng sa mạc Akhmakar. Đối diện cặp anh em có 1 người đàn ông và 4 trẻ con ngồi thành vòng cung. Khi họ cùng đoán đồng tiền sắt nằm bên tay trái, nó ở bên còn lại và khi họ đoán khác nhau nó được kẹp khéo léo giữa những ngón của đôi bàn tay ngửa. Cô em gái luôn nhìn thấy đồng xu từ vị trí người làm trò nhưng người xem thì nói nó bị quỷ giấu. Họ dùng trò giải trí để đổi lấy chỗ ở tạm cho đến lúc bão ngừng. Mụ vợ không hài lòng, bà giậm mạnh bàn đạp khung cửi dệt vải. Bà không quan tâm làm thế nào một đồng Adid biến mất ngoại trừ việc nó nên được dùng ở chợ. Kể cả chỉ mua được một túi hạt đậu, họ sẽ có vài nồi canh sau hai tháng. Nhưng ông chồng bị cuốn vào trò đặt cược và lại còn lôi theo lũ con. Lũ trẻ thuyết phục mẹ bằng ma thuật của riêng chúng và người đàn bà im lặng.
Một cô bé hỏi cô gái nhỏ tên La'ahad Tostearad, luôn ngồi cạnh anh trai, rằng đồng xu sắt đang ở tay nào, cô bé được chỉ nó ở bên tay phải. Nhưng Hira Tostearad nói đồng xu đã nằm trong túi cái áo choàng treo ở góc nhà. Cô con gái lớn nhất chạy đi lục túi áo và kinh ngạc nhặt ra một đồng Adid. Khi mọi người xem quá chú ý về góc nhà, người biểu diễn chỉ việc giấu đồng xu luôn nằm trong lòng bàn tay phải vào túi quần. La'ahad nhìn lên, Hira mỉm cười và đôi mắt đóng làm nụ cười trông luôn kỳ lạ. Cô bé nói chúng giống như anh cô luôn cười mọi lúc. Giống như họ luôn có bánh mì và sữa trong bữa sáng, cơm vào bữa trưa và tối và chỗ ngủ an toàn. Chúng là phép màu đã thuyết phục nhiều người nghèo khó tham gia trò chơi và trả tiền để mua niềm vui. Đôi khi người xem cố tình thua vì điều đó sẽ đem lại hạnh phúc cho người diễn trò. Việc bố thí này cho người xem tốt bụng cảm giác thoải mái và cho người diễn trò biết điều tiền. Phần thưởng chia đều cho cả hai bên. Người đàn ông nhìn hai anh em, nói ông muốn có những đứa con như cả hai. Ông trông vững chãi và hiền lành như một cây cọ, vòng tay của ông dang rộng ôm tất cả bốn đứa con. Họ cần có thêm người lấy sữa dê và chạy việc vặt trong chợ.
Người đàn bà bỏ khung cửi, chen vào ngồi giữa cậu con trai duy nhất và ba cô con gái lớn. Bà nói cả nhà đã có quá nhiều phụ nữ sẽ cần phải gả chồng và phụ nữ luôn ăn nhiều hơn nam giới. Một căn nhà vuông quá chật với tâm hồn của dân du mục. Họ sẽ không hạnh phúc nếu lũ con đều đói. Một đồng Adid và niềm vui không đủ cho nhiều bữa cơm, dù chỉ đến khi bão cát kết thúc. Hira nói vì tất cả sư hào phóng của gia đình bản địa, lấy từ sau búi tóc lớn của người đàn bà một túi nặng đồng Girid bạc. Chúng dành cho bữa cơm thịnh soạn. Anh nói thần Rama sẽ ngừng trò đá bóng cát vào sáng mai. La'ahad đã thấy một bữa tối từng được đốt nến lâu nhất vì tận cùng sự hào phóng của người bản địa sa mạc Akhmakar khô cằn.
Buổi sáng hôm sau, bãi chợ nhỏ sạch sẽ hơn thông thường. Người dân Akhmakar không bày bán món ăn làm từ chà là và sữa lên men hay cò kè mặc cả. Bão đã quật gốc cây cọ lớn nhất làng Taqu. Đàn ông cấm phụ nữ và lũ trẻ lại gần gốc cây. Người già nhìn thấy điều gì đó bên dưới cái hố lớn và nó làm họ khiếp đảm. La'ahad thấy những bạn hung tợn ném đá vào người lớn. Buộc những người cha đang canh gác phải bỏ chỗ để tóm lũ con lì lợm. Hira lẫn vào trong vòng người đàn ông trưởng thành, nhanh nhẹn và im lặng như một con thằn lằn cát. Anh hứa kể lại điều thấy được cho những chiến binh can đảm dám thách thức cha họ.
Khi một người già phát hiện và hô hoán, cậu bé du mục chạy nhanh như một con linh dương. Và La'ahad thấy nó giống một con linh dương say lá Khát. Đó là lần mà anh cô ấy khỏi đám đông giận dữ chậm chạm nhất.
Vào buổi tối, Hira Tostearad vẽ lên cát một biểu tượng. Nó gồm một hình tròn có năm đoạn thẳng bao quanh và bị một đường thẳng cắt đôi. Nó là biểu tượng khắc sâu trên chiếc nồi sắt không quai, úp lên đầu một bộ xương người có ba cánh tay. Dưới gốc cây cọ có một bộ xương người ba tay. Lũ trẻ chán nản vì đó có thể chỉ là một người lai thú. Giống người lai thú đã từng đi bộ khắp các bờ cát của Arabiapan trước khi bị dân Otman bắt làm nô lệ, đem về vương quốc bên kia biển phương Bắc. Khi La'ahad nhìn Hira, cô bé trông thấy thần sao Najma(4) lại vừa hắt ánh sáng xanh lên mặt của thần mặt trăng Qamar và thần mặt trăng dùng ánh sáng trắng đáp trả cũng nhanh như thế. Mặt trăng trông lớn và bàn tay trái cô ấy vẫn nằm trong tay anh cô.
Màu áo choàng lữ hành lẫn vào màu vàng của cát Najzakhs, chìm nghỉm giữa tiếng rít giận dữ của bão cát. La'ahad đang được buộc chắc vào một khóm cây cọ, cô gái nhỏ siết chặt tay hai người lữ hành khác. Cô ấy không nắm tay anh mình hay những người bản địa hào phóng trong căn nhà xây bằng đá và đất sét. Gió cát cắt rát, đập vào mọi chỗ, không có ánh sáng bên dưới bức tường của thần gió Rama. Chỉ gần một giờ trước Demonio đã nhìn thấy một con rắn cát khổng lồ nằm vắt ngang đường chân trời. Họ biết con rắn cát lớn và sự tĩnh lặng là cảnh báo cho một cơn bão dữ dội. Hoang mạc Najzakhs không có những mỏm đá lớn làm chỗ trú ẩn. Nhóm đồng hành chỉ đủ thời gian tìm một khóm cọ đủ vững chãi, tự buộc chặt người và hành lý thành khối để không bị cuốn vào trò chơi của thần cát. Họ không hi vọng thứ gì như bọ cạp hay thằn lằn gai, tệ nhất là rắn đuôi chuông bị cuốn đến theo gió.
---
Chú giải:
1. Nhà hộp vuông: Một loại nhà của người bản địa, phổ biến ở các thành bang nhỏ hoặc những ngôi làng gần rặng núi đá. Nó có dạng hình hộp vuông gồm một tầng duy nhất và các phòng nhỏ bên trong. Một căn nhà hộp vuông có thể được xây dựng từ đất sét nung và mật cát, đá hoặc gỗ (ít phổ biến).
2. Thần cát Rama (Hư cấu, từ Ramil nghĩa là Cát và Yajri nghĩa là chạy): Thần cát Rama và thần đại mạc Sahral đều có chung nguồn gốc là thần đại mạc Sahral. Thần đại mạc Sahral tự chia tách thành hai phần là Cát chỉ ở yên một chỗ Sahral và Cát không ở yên một chỗ Rama. Sahral có bản chất trưởng thành cai quản mọi sa mạc và hoang mạc, Rama có bản chất trẻ con ham chơi theo chân bất kỳ điều gì đưa ngài đến các vùng cát bên ngoài sa mạc và hoang mạc. Thần cát Rama còn được biết đến là thần bảo trợ cho người du mục (Sau khi người Otman cai trị Arabiapan, Rama trở thành thần bảo trợ cho người lữ hành nói chung.)
3. Đồng xu sắt Adid: Đồng tiền có mệnh giá nhỏ nhất trong hệ thống tiền tệ cũ ở Arabiapan. Đồng sắt Adid vẫn lưu hành được trong những ngôi làng bản địa ở sa mạc Akhmakar và một số bộ tộc hoang mạc Najzakhs.
4. Thần sao Najma (Từ Najma nghĩa là ngôi sao): Người bản địa ở Arabiapan cho rằng những vì sao là ánh sáng từ ngọn đèn của thần linh. Khi màn đêm cai trị bầu trời, thần linh cũng cần đến ánh đèn giống con người. Vị thần đại diện cho ngọn đèn của các vị thần là Najma. Najma là linh hồn của đèn thần, ngài không có hình dạng thần thánh và có vai trò giống như dầu đèn.
Một số truyền thuyết kể về cuộc đua sự nổi tiếng giữa thần sao Najma và thần mặt trăng Qamar. Nhưng một số truyền thuyết khác lại kể về sự ganh tị một phía của Najma với Qamar. Họ đều có nhiệm vụ thắp sáng bầu trời, nhưng chỉ một ngôi nhà khổng lồ của Qamar làm lu mờ hàng vạn ngôi nhà nhỏ của Najma. Vì thế, Najma thỉnh thoảng sẽ khiến một số ngôi nhà của ngài (ngọn đèn sao) phát ánh sáng màu xanh lá khác thường để thu hút chú ý.
(Chú giải: Trong thiên văn học, một ngôi sao màu xanh lá cây là sản phẩm của ảo giác quang học. Thực tế, chỉ có ngôi sao màu xanh dương hoặc trắng.
Tham khảo tại: https://vi.wikipedia.org/wiki/Sao_xanh_l%C3%A1_c%C3%A2y_(thi%C3%AAn_v%C4%83n_h%E1%BB%8Dc)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...