Lầu hoa lửa Ahanjamal, sáu người ngồi quanh bàn gỗ thấp. Họ gồm một vũ công, một gã bịp, một thuật sĩ, một chiến binh, một khách du lịch và một cô gái du mục. Điểm chung duy nhất họ đều tham gia một vụ xử tử. Giữa bàn trải một tấm bản đồ Đại mạc, nó có các chi tiết nhỏ nhất, mặt sau đóng dấu quân đội hoàng gia. Shouduhud chia sẻ tấm bản đồ chỉ để khiêu khích Iruk. Thuật sĩ trẻ ngoan đạo đeo khăn Hada. Tri giáo cấm hai người khác giới ngồi gần hoặc nói chuyện, trừ trường hợp đặc biệt. Kẻ tội đồ là điều khoản đặc biệt.
Gã bịp từ chối trả lời mọi câu hỏi, nói chúng không nằm trong thỏa thuận với Hira. Điều duy nhất Shouduhud từng tiết lộ là danh sách người chết trong sự kiện phục hưng Gumaunten. La'ahad không gặng hỏi thêm, cô gái nhỏ chỉ giải thích điều cô hiểu trong số thông tin được cấp và dấu hiệu trong hành trình.
La'ahad chỉ vào kí hiệu thành Gumaunten trên bản đồ. Vài năm trước thời điểm hiện tại, dấu thánh đầu tiên xuất hiện trước cột nhà một người đàn ông Do Thái già. Luôn có lí do đứng sau một lời đồn, cô gái nhỏ giải thích các sự kiện bằng cách nghĩ của một người du mục. Trong thời gian ở Gumaunten, cô dành thời gian trong chợ và nhớ một số lượng các dấu hiệu trừng phạt. Chúng gồm cả những cái cũ và mới. Chúng đều được đẽo trên cột nhà. Nó cùng là hình tam giác cân, nhưng không hoàn toàn giống nhau. Biểu tượng thánh ở đỉnh cao nhất là Thần tri thức, bên trong là đẳng cấp của các tín đồ phân theo sự tu đạo, tận cùng là nô lệ. Đỉnh không vững nếu nền không cân bằng. Người ta đồn Đấng hiền triết đang trừng phạt lũ phản trắc. Dấu thánh nên là một dấu hiệu hoàn hảo. Sự khác nhau giữa các dấu thánh có thể ám chỉ sự ngờ vực trong lòng các tín đồ, hoặc chỉ biểu thị đó là dấu hiệu giả mạo. Nó nghĩa là có kẻ đang mượn danh thần linh. Kẻ đó có mục đích.
Những người bị phán tội phản trắc ở mọi đẳng cấp, độ tuổi, giới tính, nghề nghiệp. Họ gồm người Tri giáo và người dị giáo. Nhưng họ đều là người lao động, tức họ không phải quý tộc- tầng lớp biểu tượng của sự sùng đạo và quyền lực. Lời nguyền khiến toàn thành sợ hãi. Người ngoại đạo bị đẩy khỏi nhà của họ. Người ta cảnh giác cả lái buôn, kể cả họ ngoan đạo và ít nhất có giấy đảm bảo của hội đồng Majlas. Nô lệ bị cô lập.
Tahaldanja có rất ít thời gian chờ đợi.
Hai năm trước, sự kiện sự phục hưng Gumaunten đã nối ngay sau sự kiện người Ai Cập treo cổ, các dấu thánh đầu tiên xuất hiện trước cửa nhà những người ngoại đạo đột tử. Tin đồn bị thổi phồng trong các con hẻm. Hàng ngàn người ngoại đạo bị bắt, điều đó gây nên một cuộc bạo loạn. Người ta đồn thần Saidanja đang giận dữ vì luật đa tôn giáo đã đi quá giới hạn. Đạo Chisamga phải độc tôn. Người Otman thấy được cảnh tỉnh. Các cái chết liên tiếp làm người ngoại đạo sợ hãi. Các cuộc xung đột đức tin giảm đột ngột và không cần nhiều binh lính trấn áp các nhóm phản đối.
Vì vậy, bên hưởng lợi trong sự kiện là người Otman. Và hưởng lợi nhiều nhất là hoàng gia.
Gumaunten hạn chế xuất nhập chỉ do sự kiện người Ai Cập. Nhưng việc đóng cổng Raemlamat lâu hơn kiểm soát khiến các cuộc nổi loạn lại dữ dội. Giới lái buôn không phải mắt xám bị cô lập thành nhóm. Điều đó khiến việc buôn bán chật vật.
Amahr đã từng nhìn thấy thiên hoàng Musuiayatb đệ XVII. Ngài chỉ là một đứa trẻ. Tham chính Harsam Ab Hahrat là người thông qua các lệnh, nắm quyền điều động quân đội. Kim giả Jibunh ab Sohuip kiểm soát kinh tế, quyền lực đứng sau thiên hoàng và ngang hàng Tham chính. Bê bối Gumaunten khiến cả Kinh tế và Quân đội đều thiệt hại.
La'ahad tin người đầu tiên tạo lời đồn Phục hưng Gumatunten là Tham chính Harsam Ab Hahrat. Nó củng cố Tri giáo và hạn chế tụ tập. Nó là một giải pháp nhanh gọn. Phần lớn lính trị an chỉ tuần tra, họ hiếm trấn áp dân dị giáo bằng gươm. Hai năm sau, hoàng gia Otman đang phải cố bảo vệ thành đô khỏi lời nguyền Phục hưng Gumaunten. Rất nhiều người ngoại đạo đã bỏ trốn lên phía Bắc. Những cỗ xe rời khỏi cổng lớn bị kiểm ngặt, nhưng kém hơn với xe vào thành. Việc kiểm tra ngặt tốn binh lính và thời gian. Nếu Tham chính hoặc Kim giả không còn được lợi, thì người được lợi là Thiên hoàng. Nếu Gumaunten quá suy yếu, kẻ thù gần nhất và lớn nhất của toàn bộ người Otman Tahaldanja sẽ tấn công, họ là phiến quân Najzakhs.
Người kiểm soát quân đội sẻ phải ra lệnh trừng phạt. Quân đội Otman nổi tiếng tinh nhuệ. Một cuộc chiến tranh luôn gây thiệt hại. Và nếu Tham chính gặp nạn, theo luật Kim giả sẽ thay thế cố vấn Thiên hoàng.
La'ahad đã vẽ xong thế cân bằng lực lượng của hoàng gia Tahaldanja. Cô đã chỉ quan sát mọi thứ từ lúc rời sa mạc Đỏ. Trong phòng có sáu người và họ đều có mục đích. Họ đều tham gia vào một bối cảnh lớn. Cô gái nhỏ vẫn đang trình bày. Gã bịp ngồi bất động, xoay lưng ngược ánh sáng ngậm tẩu thuốc âm ỉ khói. Yoal Layl đang kiểm tra khối xúc sắc vàng đã tặng La'ahad, trong nó trống rỗng. Cô gái lai Otman ngồi cạnh chiến binh Hakhaos, họ đều yên tĩnh. Amahr nhớ lữ đoàn cầu mưa Due' rahma đã chật vật thế nào khi Gumaunten đóng cửa. Họ đã phải làm việc ở Đông Othohus đến lúc quay lại thánh địa Athrayir vào mùa mưa.
-----
Cô gái nhỏ lần lượt chỉ vào bản đồ. Cô vạch một hình tam giác ở hoang mạc giữa Thánh địa và Thành đô, tượng trưng cho những tay cướp ở Lihal. Hình vuông ở Najzakhs cho phiến quân bản địa. Ngôi sao cho Gumaunten. Sức mạnh các thế lực biểu thị bằng số đỉnh của hình. La'ahad vẽ một hình tròn bên cạnh dãy Hemfiq cho các ốc đảo Bashibaq, một hình tròn nữa ở thánh địa Athrayir. Một hình tròn nữa ở tận phía nam Arabiapan, đồng lầy Haub, nơi ở của người dị giáo chạy nạn.
Sáu thế lực ở Arabiapan, trong đó ba bên giằng co gồm thành Gumaunten, phiến quân Najzakhs và toán cướp Lihal.
Tại sao phiến quân Najzakhs lại ngừng tấn công thành Gumaunten?
"Họ đã ngừng tấn công trong 10 tháng." Iruk nói.
"Tại sao họ tấn công?"
"Vì họ thiếu lương thực, luôn thế. Họ luôn cướp bóc ở bãi chợ bên ngoài Raemlamat. Còn Bashibaq luôn phòng thủ nghiêm ngặt." Amahr nói.
"Tại sao họ ngừng tấn công?"
"Có thể chúng đã đổi chiến thuật khác. Người Najzakhs đã chiếm cảng Tây, chúng sẽ muốn thu lợi từ nó. Hoặc chẳng hạn chúng đang nhắm đến người Nam Haub. Hoặc chúng đã giải quyết được chuyện lương thực " Iruk nói.
"Hoặc khối Najzakhs xung đột nội bộ." Yoal nói.
"Chúng ta đã thấy một cuộc tấn công bất thành ở Ensaldam."
"Nếu chúng có nhiều người hơn. Chúng sẽ bất chấp tấn công. Điều đó nói rằng chúng đang ủ mưu. Còn nếu chúng đói, thì ngươi sẽ thấy một đội quân đói mạnh như một đội quân bất tử." Rimakathraa nói.
"Người Najzakhs đang không thiếu lưng thực. Nếu họ thiếu, không có nhiều con đường an toàn cho các đoàn buôn đi giữa Bashibaq- Gumaunten. Anh sợ khả năng họ đang có một đồng minh." Amahr nói.
Cô gái nhỏ bắt đầu vẽ các thương lộ. Đồng minh mới là một giả thiết xấu. Nếu các bộ tộc Najzakhs bỗng đoàn kết và có một kẻ cung ứng, nơi đầu tiên họ nhắm đến không phải thành Gumaunten mà là các ốc đảo Bashibaq. Nó đảm bảo nguồn nước, thức ăn đủ cho một trận chiến lâu dài.
Ở các ốc đảo, hội đồng Majlas nắm quyền tuyệt đối, họ đã thề sẽ trung thành với hoàng gia Tahaldanja. Gumaunten sẽ phải cử một đội quân viện trợ Bashibaq nếu có chiến tranh. Và một đội quân cầm chân phiến quân Najzakhs.
"Nếu Gumaunten tiếp viện Bashibaq, quân đội có bao nhiêu đường để di chuyển?"
"Ranh giới giữa bọn cướp và phiến quân: Hành lang Lihal." Rikamathraa nói.
"Nhóm Lihal là phe ít đe dọa nhất. Nếu các bộ tộc thất bại, thế cân bằng quyền lực sụp đổ. Người Najzakhs bị nô lệ lần nữa. Quân Lihal là kẻ tiếp theo. Một tướng cướp khôn ngoan sẽ không nhường đường." Yoal gõ vào hình tròn trên bản đồ.
"Nếu chúng chống lại, chúng sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức. Vì vậy chúng sẽ nhường đường với điều kiện được đứng ngoài cuộc chiến. Hoàng gia phải đảm bảo để chúng rút lui an toàn." Iruk nói.
La'ahad chỉ vào bản đồ, vị trí giữa thành Gumaunten và hoang mạc Najzakhs.
"Người Najzakhs đã tạo ở đây một ranh giới. Quân đội Samum sẽ vượt qua nó bằng cách nào?"
"Lính thảm bay và kỵ binh. Người Najzakhs có những chiếc nỏ tốt, tin về nỏ Otman đã rò rỉ. Vì vậy họ không còn sợ thảm bay. Kỵ binh là chủ yếu, họ sẽ đánh thẳng qua ranh giới." Iruk nói.
"Kỵ binh thích hợp nhất cho các cuộc chiến thọc sườn ngắn." Amahr nói.
"Lũ lạc đã sẽ chùn bước nếu gặp mu-À, quên đi. Quân Otman cho muối vào thức ăn chiến kỵ. Chúng không sợ muối." Yoal nói.
"Nhưng nếu có con đường khác, hoặc Lihal trở thành đường chính. Nó sinh một nguy cơ mới. Cô ta đang tìm nguyên nhân lũ Najzakhs không còn đánh cướp. Chúng chỉ chưa tấn công." Shouduhud cằn nhằn.
Cô gái nhỏ không có câu trả lời, các kết luận cần thêm thời gian. Amahr hỏi lí do cho chuyến đi lâu đài Ihsin Ebu. Nó đã được gợi ý, trước mối quan hệ giữa một lời nguyền và các cuộc xung đột.
"Anh bạn Amahr đã dùng cái đầu. Để ta hỏi, nếu anh là thủ lĩnh người Najzakhs, khi nào anh sẽ tấn công Bashibaq?"
Vũ công không trả lời.
"Điều gì khiến quân Najzakhs dè chừng? Chẳng quân tuần tra nào chặn được giữa kẻ đói và đống thức ăn."
"Lửa ma của Hemfiq."
Iruk nói và Yoal cười. Người ngoại quốc tìm trong túi một gói bột, xúc một thìa và hơ nó trên lửa. Chúng cháy ngọn lửa màu xanh. Căn phòng trở nên ngột ngạt.
"Bột phép gọi lửa địa ngục. Lưu huỳnh đơn chất không ở dễ tìm, nhưng nếu có dầu dừa, chúng vẫn sẽ cháy."
"Gió Janulg (Đại dương) sẽ thổi ngược khói về Hemfiq. Và không thể đốt lửa nếu trời mưa. Tôi sẽ chọn tấn công vào tháng 9 hoặc 10. Còn nếu tôi không đủ mạnh, tôi sẽ phải đợi thêm một năm." Yoal nói.
"Quá lâu. Chúng phải thắng." Rikamathraa nói.
"Sắp có một cuộc chiến." Amahr nói.
Chiến tranh cần quân đội. Một lượng lớn chiến binh Samum sẽ tham chiến, quyền lực của Tham chính phụ thuộc vào quân đội sẽ suy yếu. Kim giả Jibunh ab Sohuip chỉ cần chờ đợi. Cô gái thuật sĩ đã nhìn ra một cuộc chính biến. Khách du lịch nghĩ đến những cái chết. Gã bịp và đồng lõa sẽ bận rộn. Nhưng một cuộc chiến sẽ khiến những người nô lệ trở thành quân kẻ cướp. Bạo loạn sẽ bao trùm Gumaunten.
"Nếu ta là tham chính, đây là lúc ta chia sẻ quân đội đến Thánh địa. Ở đó cấm chiến tranh. Lão Jibunh sẽ tìm cách ngăn ta. Nếu ta là Kim giả Jibunh, ta sẽ hành động trước khi bị xỏ mũi. Ta sẽ đi từ Đông Othohus, ngược lên phía Bắc rồi vòng vào Athrayir. Việc ta tập chung quá nhiều chiến thuyền sẽ khiến những kẻ khác chú ý. Đó là lúc ta phải chia một nửa số thảm bay vận lương để chở những đội quân cầu hòa. Nếu lũ cướp chống đối, ta sẽ giết chúng."
"Amahr đã nổi tiếng khi còn là vũ công. Giờ là tội phạm bị truy lùng. Lữ đoàn Due' rahma ở Athrayir sẽ trở thành cái cớ. Và trong nhiều năm thánh địa là nơi chứa quá nhiều người ngoại đạo chạy trốn. Rồi bọn họ sẽ tắm máu thánh địa."
"Chỉ một trong hai con cáo được lợi thế nếu giành được đội quân cầu hòa. Biến nó trở thành đường lui. Con cáo còn lại sẽ phải đảm bảo người dân ở thánh địa sẽ phản đối."
"Amahr sẽ đi cùng đội quân của Jibunh. Hứa mọi điều rằng sẽ khiến những đồng minh của anh ở Athrayir đồng ý đầu hàng. Anh sẽ được Kim giả bảo vệ, nhưng sẽ khiến Tham chính muốn thủ tiêu."
"Em đã hứa anh sẽ an toàn, Amahr. Vì vậy người sẽ đến Athrayir là ngài Shouduhud."
Vũ công nói anh sẽ trở lại thánh địa, không phải một gã bịp giả danh. Anh ghét gã mù và gã phải trả giá cho mọi rắc rối, nhưng không hèn nhát phải để kẻ khác nhận phần nguy hiểm. Amahr chấp nhận Shouduhud đã biết tiến trình từ đầu. Gã chỉ đang trả đũa bằng cách khiến anh nợ. Nhưng người mù chỉ nói gã đã hết đồ cải trang. Gã sẽ không đóng vai bất cứ ai.
"Đó là một ván cược nguy hiểm. Khả năng cao Kim giả sẽ cầu hòa thành công. Vì vậy để ngăn cản, Tham chính sẽ vũ trang tốt toán cướp Lihal. Chúng sẽ đủ mạnh để cầm chân đội quân cầu hòa và khử Amahr."
"Thực tế Kim giả Jibunh sẽ không để Amahr rời khỏi lâu đài. Nếu em phải đặt cược vào một tội nhân buôn tin. Anh ấy có thể bị giết ngay ở lâu đài trong bí mật. Một Amahr khác trung thành hơn sẽ đến Athrayir. Sẽ có vài Amahr hi sinh, nhưng rồi sẽ có một Amahr ở Athrayir."
Vũ công chỉ là cái cớ. Người dân sợ hãi ở Thánh địa sẽ đồng ý thuần phục. Đó là một kế hoạch dài. Họ bàn bạc đến tận nửa đêm. Sáu người chạy trốn đều có mục đích riêng. Cô gái nhỏ vẫn đang trong hành trình tìm người anh mất tích. Cô ấy đã suy nghĩ cho lữ đoàn cầu mưa ở thánh địa. Quá nhiều ở một cô gái bản địa. Cô ấy sẽ là một đồng minh tuyệt vời hoặc một kẻ thù tai hại. Cố gái thuật sĩ chỉ quan tâm các thế lực xung đột. Trong bối cảnh rộng hơn, nếu Tahandanja suy yếu, nguy cơ xâm lược đến từ mọi hướng. Cơ số người ở đại mạc sẽ bị tàn sát. Bước đi tốt nhất là chặn tham vọng của các bộ tộc bản địa. Điều cô gái nhỏ đang làm và anh bạn giám hộ sẽ giúp cô ấy. Mục đích của Tay bịp và Cô gái Ai Cập chưa được tiết lộ. Nhưng Shouduhud có một thỏa thuận không sáng tỏ với Hira Tostearad. Nến vẫn cháy trong căn phòng bên dưới lầu hoa lửa.
-----
-Kim giả Jibunh ab Sohuip (Từ Yōjinbukai hito no jinshu- Chặng đua của kẻ thận trọng và Osoi shuppatsu- Người khởi hành muộn): Một chức sắc trong hoàng gia Tahldanja, quản lý các hoạt đột buôn bán, quyền lực xếp sau thiên hoàng Musuiayatb đệ XVII.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...