Cái Xiềng Của Tostearad




Biển cả trả tất cả những gì người ta ném vào nó trở lại đất liền. Người Otman không tôn thờ biển như người Arabiapan, họ dựng thành đô ở khuất sâu khối núi lớn và tận dụng tài sản của lục địa. Họ khai thác và lấy mọi thứ. Họ xây cả một khu doanh trại quân đội khổng lồ gồm 7 chủng trong lòng khối Ar Taijiyad. Hiện tại cảng Đông Othohus trông vô hại như đôi bàn tay đặt ngửa sẵn sàng chào đón các tàu buôn ngoại quốc. Lính Otman nghiêm nghị và ngoan đạo. Có 5 con đường thông từ khu doanh trại đến bờ biển. Nếu có một cuộc tấn công vào Othohus, rặng phi lao sẽ lập tức gãy đổ, người ta đều biết những thanh Kata-sa khét tiếng có thể làm gì.

Dù vậy, hải quân Otman mạnh tương đương bộ quân. Họ là những kẻ đầu tiên giẫm lên cát Đại mạc, khuất phục những thủ lĩnh du mục. Có khoảng 15 bộ tộc lớn nhỏ đã bị xóa sổ để xây dựng Othohus. Hai bến cảng phụ chốt ở hai đầu Othohus có những con tàu 48 mũi lao móc luôn sẵn sàng nhổ nheo.





Hàng thuyền buồm neo đậu trông như những con cá Pterois(1), Yoal nghĩ thế, khi lần đầu tiên đến Othohus như một lái buôn. Năm năm trước khi Musuiayatb đệ XVI thoái vị, những người nước ngoài đã kéo đến thị uy người Otman. Mọi chuyện xuống thang bằng một cơn bão lớn ném về bờ hàng dãy những mảnh tàu nát vụn. Chúng có cả phần còn lại của những rương thịt khô, những mảnh buồm nát cả của tàu Otman và những vương quốc khác. Trông như biển đã thành công giáng một đòn đau vào những kẻ ồn ào.

Yoal Layl kiểm tra lại bọc hành lí, làm ngơ khối kim loại vẫn đang nhấp nháy đốm sáng ở hướng Tây Nam Arabiapan, dồn thành lọ lớn hơn những lọ dung dịch cùng loại. Một nụ cười nhỏ dành cho cuộc chạm trán những tay cướp Lihal. Họ bộc phát sự kinh ngạc mộc mạc đằng sau hàm râu rậm và bỏ chạy như những đứa trẻ. Một vài trong họ ở lại cầu xin quỷ thần tha thứ. Yoal thấy may mắn vì không phải dùng đến những đồng xu natri và nước(2). Số Natri an toàn trong lọ đừng dầu. Thuốc bột vơi nhiều hơn cả, gồm bột sát trùng, giữ ẩm và thuốc bột để xua lũ côn trùng luôn rình chui vào giày. Anh rên rỉ, lại một chuyến đi nữa sẽ bắt đầu lúc sẩm tối, ngay bên dưới những mũi giáo. Không dễ chọn lọc những thứ cần thiết nhất trong số hành lí. Sa mạc luôn có thể ném tới mọi thứ.

Phần lớn hành lí để lại trong căn phòng mua đứt của căn nhà trọ. Nó khuất ánh sáng, đủ thoáng và khô ráo. Hầu hết người ta không nhận ra kho báu còn quý giá hơn số vàng của Sinbad ở ngay gần họ. Yoal Layl có niềm tự hào lớn về túi hành lý của anh, nó có mọi thứ thời đại này chưa từng thấy. Tri thức có thể đem lại niềm vui (như trường hợp của anh em Itraudra) hoặc cơn ác mộng tồi tệ.




Vị khách du lịch biết đằng sau những rặng núi là những khoảng ruộng bậc thang trồng rau củ, ở bậc thấp hơn cho lúa mì hạt cứng. Gió đi qua Ar Taijiyad mang theo cả mùi trầm hương và giáp sắt, mùi những cây cam và mồ hôi của những nô lệ khai mỏ. Buổi chiều Yoal Layl ngồi tự do trên cột buồm, đã ngồi từ xế trưa nhưng không giống một học giả. Con hải âu đậu gần đấy, trên một cuộn dây thừng có vẻ thông thái hơn. 

Anh thấy phần lớn cảng Othohus, một nhóm người Arabiapan vừa tiếp nước, và đang trở lại việc khuân những chiếc bao đã được kiểm tra chất lên những xe ngựa kéo, chúng sẽ tới Gumaunten nếu chủ của thương đoàn đủ uy tín. Người bản địa ở Othohus có văn hóa trang phục riêng khác với những người anh em du mục, nó thể hiện sự khiêm tốn và tôn thờ biển. Yoal Layl tiếc anh không thể tham dự lễ hội mừng những con tàu cá trở về, chúng luôn nồng mùi cá cháy và rượu mạnh. Hàng người bản địa trông giống những con kiến tận tụy. Người Otman cao, mặc Kimot và đeo gươm Kata-sa. Một số đang làm lễ Sali sau bữa ăn tối sớm, họ hướng về thánh địa ở tận Othania xa xôi. Họ kết dấu hiệu của thần Saidanja khi kết thúc bài niệm, hướng về thành Gumaunten và cúi đầu lần nữa để tưởng nhớ Mutsuiayatb đệ II. Điều chỉ có vào tháng 5. Trẻ con trông chừng số cá phơi và chạy việc vặt, và mẹ chúng bên khung dệt sau khung cửa sổ mở.





Yoal Layl không hoàn toàn là một thương nhân, nhưng đang làm rất tốt công việc của một lái buôn. Gã người Ấn là kẻ biết lôi kéo đám đông, một thủ lĩnh đáng tin cậy và được thủy thủ đoàn tôn trọng. Trong vài ngày Apshee Vyapree đã có 1 vài thỏa thuận với những lái buôn khác, và gã hào phóng nói sẽ tiết lộ mọi mánh nếu ai đó mời gã bia lúa mạch đen. Gã khoác vai Yoal Layl, nhưng những tay lão luyện biết gã Ấn Độ chẳng khai bất cứ thứ gì quan trọng.

Không có bia cho buổi tối, Yoal sẽ cùng một nhóm người chuyển hàng xuyên đường hầm vào Ar Taijiyad, và sẽ tách nhóm đơn độc đi một con đường vòng vèo khác tới Gumaunten vì một sự kiện quan trọng. Vương quốc Tahaldanja vẫn còn mạnh và vẫn rất nguy hiểm. Đó là hi vọng của một tay bản địa liều lĩnh.





-Hết-

Chú thích:

1,Cá Pterois (Cá sư tử): Một loại cá biển rất sặc sỡ.

2, Natri và nước: Natri là một nguyên tố hóa học phản ứng mạnh với nước. Natri được bảo quản bằng cách đựng trong lọ dầu đậy kín.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui