Xung quanh căn nhà mái rơm, bằng cách nào đó thứ mùi trứng ung độc hại bị đẩy lùi. Những người đồng hành nhận thấy điều đó khi họ đã ở trong bãi đá đen trắng. Trời vẫn còn sớm, cánh cửa gỗ vẫn đóng và im lặng cho thấy người chủ căn nhà vẫn chưa sẵn sàng cho một ngày mới ở Đại mạc. Nhóm La'ahad đã uống hết số nước chưng cất. Họ chưa ăn sáng, và hi vọng sẽ có bánh mì bỏ bụng. Viên Thummim mà La'ahad tìm thấy được đặt đúng vị trí của nó trong nền bản đồ đá, như một phần của dãy Hemfiq. Họ chờ đợi như một phép lịch sự tất yếu.
Vào lúc tiếng then cọc cạnh, tiếp sau tiếng mở cửa, tất cả những cái đầu lữ hành đều quay về cùng một hướng. Họ không trông thấy một người Ai Cập hay một nhà hiền triết điển hình. Họ thấy một bộ trang phục Otman, với áo Kimot(1) hai vạt và hai chiếc khăn Tenau(2) vắt trên cái vai nhỏ. Đó là một cậu bé ngoại quốc da trắng, có đôi mắt xanh lá và mái tóc nâu ngắn xổ tung. Trên tay cậu bưng một chậu đồng đựng than củi giữ nhiệt qua đêm, giờ đầy tro. Sau vài bước, anh bạn nhỏ phát giác sự có mặt của những kẻ lạ mặt. Cậu kinh ngạc như cách người ta khiếp đảm một cơn bão cát, đủ nhanh để quay trở lại cánh cửa và đóng sầm nó.
Anh em Itraudra thất vọng, họ đã cố cười rộng nhất có thể. Yoal khoác chiếc áo trắng mà anh tự hào, sau khi chắc chắn đã đứng đủ gần để không bị nhầm với một con linh dương sừng thẳng(3). Đó không phải là một khởi đầu thuận lợi. Có vài tiếng động trong nhà. Một lúc sau, thực sự có một cô gái Ai Cập mở cửa. Chắc chắn vì một đôi mắt sắc kẻ đậm và nước da sẫm màu điển hình. Đó là một cô gái khỏe khoắn trong bộ Kalasiris(4) phóng khoáng bằng vải lanh.
Cô đi thẳng tới chỗ những người chờ đợi bối rối đã làm sẵn dấu chào của người bản địa. Như thống nhất cách chào đã bàn bạc, không ai biết cách xã giao của người Ý hay Ai Cập. Họ chắc đó là một dấu hiệu an toàn để không khiến một người Ai Cập cảm thấy bị đe dọa. Nhưng cô gái Ai Cập có cái nhìn chằm chằm. La'ahad bỗng bước lùi, trốn sau Amahr. Anh bạn vũ công vội bước lên trước, hơi cúi chào nhanh bằng một động tác trang trọng, nói to lí do cho sự xuất hiện không mời của họ:
"Chúng tôi là những khách lữ hành, chúng tôi không có ý xấu. Chúng tôi được cơn gió đưa đến để thỏa lòng kính trọng và ngưỡng mộ tới nhà thông thái của Hemfiq. Nếu ngài đang bận, chúng tôi sẵn sàng chờ đợi. Nếu ngài không chào đón, chúng tôi sẵn sàng rời đi. Chúng tôi đến với hai bàn tay trắng và không có ý gây chiến."
Cô gái Ai Cập vẫn sải những bước chắc chắn. Jashar và Dadru xô lại, họ nghi ngờ cô ấy không biết tiếng Arabiapan, và lo ngại nguy cơ xảy ra một trận xô xát. Yoal Layl ở phía sau, bỗng hô lớn bằng tiếng Ai Cập. Cô gái chựng lại, và đi chậm rãi hơn tới chỗ cả năm người. La'ahad buộc phải bước lên trước đối mặt với người phụ nữ. Họ đang ở lãnh địa của những người theo đạo Chishamga, giao tiếp giữa những người cùng giới phải được ưu tiên. Yoal Layl chưa bao giờ tiết lộ anh ta biết tiếng Ai Cập, nhưng chưa phải lúc để tìm một lời giải thích. Người khách du lịch gật đầu, đồng ý làm phiên dịch.
"Em là La'ahad, rất vui được gặp chị. Bọn em tìm thấy một viên Thummim thất lạc nên tới để trả. Bọn em tới với thiện chí."
Trước sự kinh ngạc của những người đồng hành, cô gái Ai Cập quỳ xuống trước La'ahad. Cô ngửa lòng bàn tay ý muốn La'ahad đặt bàn chân lên bàn tay cô. Đó là điều một nô lệ sẽ làm, hôn bàn chân để tỏ lòng thành kính với chủ nhân.
"Tôi đã sẵn sàng hộ tống ngài tới Gumaunten, theo lệnh chủ nhân, thưa ngài. Em gái của Hira Tostearad."
Người Ai Cập nói bằng tiếng bản địa Arabiapan, cách phát âm của cô giống tiếng một con lạc đà bị nghẹt cổ.
----
1. Trang phục Kimot: Một loại trang phục của người Otman, làm bằng vải mỏng và mát, có vạt đóng chéo. (Xem Phần 1-Chương 2)
2. Khăn Tenau (Hư cấu, dựa trên khăn Tenugui và từ Taoru nghĩa là khăn): Khăn Tenau là một loại khăn mỏng được làm từ sợi bông, dùng để lau khô tay hoặc lau mồ hôi vào những ngày nắng nóng. Binh sĩ và dân thường cũng sử dụng khăn Tenau để lau mồ hôi, làm khăn quấn đầu hoặc choàng cổ.
3. Bị nhầm với một con linh dương sừng thẳng: Xem Phần 2 Chương 2.
4. Trang phục Kalasiris: Trong suốt thời kỳ cổ đại, phụ nữ Ai Cập chủ yếu chỉ mặc một loại váy bó sát cơ thể, gọi là kalasiris. Một mảnh vải dài sẽ được gấp và khâu lại tạo thành một cái váy ống, kéo dài từ trên mắt cá chân cho đến dưới hoặc trên ngực. Một cái váy kalasiris thường có một hoặc hai dây để giữ trên vai. Phụ nữ Ai Cập xưa kia không coi việc để ngực trần là điều khiếm nhã. Váy kalasiris thường được mô tả là bó sát vào cơ thể, kể cả khi quỳ hoặc ngồi. Thực tế là vải lanh có độ giãn. Vì vậy, trang phục bằng vải lanh sẽ có xu hướng khá thoáng.
5. Kẻ mắt đen (Kẻ mắt mèo): Kẻ mắt đen là một trong những điểm dễ nhận biết nhất về thời trang của Ai Cập cổ đại. Họ sẽ nghiền nát galen để tạo thành bột kohl màu đen dùng để kẻ lông mi và lông mày, nhằm giảm cường độ ánh sáng của mặt trời tới mắt và xua đuổi côn trùng mang mầm bệnh. Muối sản sinh từ cơ thể kết hợp với bột chì sẽ tạo ra hợp chất NO sẽ làm tăng hệ miễn dịch cho cơ thể, ngăn ngừa nhiễm trùng ở vùng mắt. Mí mắt thường được tô bằng phấn màu xanh lá, được sử dụng từ bột đá malachit. (Nguồn: (https://vi.wikipedia.org/wiki/Trang_ph%E1%BB%A5c_Ai_C%E1%BA%ADp_c%E1%BB%95_%C4%91%E1%BA%A1i#Ph%E1%BB%A5_n%E1%BB%AF)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...