Bên kia Cẩn Ngọc Trì cùng Cẩn Thận Hành đã gặp gỡ nhau, tuy rằng không đạt được đến những gì mong muốn, phía cốt truyện không mấy khả quan, nhưng chuyện đấy Engfa cũng chẳng quản được.
Vốn dĩ ràng buộc giữa hệ thống cùng cốt truyện không cao, so với tiến độ nhiệm vụ thì cái khác Engfa không quan tầm đến.
Căn phòng cao tầng của tập đoàn Cẩn thị, văn phòng tổng giám đốc yên tĩnh không nghe thấy một đạo âm thanh nào, Engfa thân thể là một cục bông lớn, kích thước gần bằng như một quả địa cầu mô phỏng.
Nó mang một màu trắng đen, là màu lông của một con gấu trúc, vừa béo vừa tròn, nó lăn lộn nhấm nháp hộp cơm trưa của
Thời Niên Yễn.
Ngẩng đầu lên khi, nó vừa gặm miếng sườn, miệng loang lổ dầu mỡ và nước sốt, vừa chú ý sự bất thường, Engfa nuốt xuống trong miệng thịt vụn, lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng này, nó hỏi Kí chủ, anh làm sao vậy?
Âm thanh hệ thống ngọt ngào dễ nghe, thuộc về âm trung của trẻ con, thanh thúy vô cùng.
'Ah?' Thời Niên Yến bừng tỉnh, bị nó hỏi đột ngột hơi bất ngờ giây lát, sau đó là buồn cười, anh chuyển tầm nhìn dời khỏi những con số, hữu khí vô lực đáp ' Em....đoán? '
Engfa đôi mắt đen láy bị đống mao nhung cùng màu quanh mắt che chắn, nhưng nếu nhìn xem thật kỹ sẽ phát hiện nó cũng có mắt, đôi mắt nó thật xinh đẹp, lấp lánh như đang ẩn chứa một vì sao sáng, hệ thống vô tâm vô phối lắc đầu Không biết nha>
Thời Niên Yến cong môi cười, ừ nhẹ, bộ dạng ở bên ngoài của anh khác xa với cái người lôi thôi lếch thếch trước mặt Cần Ngọc Trì.
Mái tóc được gel vuốt gọn lên theo hàng theo lối, vài sợi tóc rơi rụng hơi rũ xuống cái trán trơn bóng, tuy rằng trông không có vẫn đề gì.
Nhưng nếu để ý kỹ lưỡng, gương mặt Thời Niên Yến có phần nhợt nhạt thấy rõ.
Dưới ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, trán anh đã lấm tấm mồ hôi lạnh, kể cả gương mặt đang cười cũng đang hiện lên biểu cảm nhẫn nhịn thứ gì đó rất đau đớn.
Anh đặt xuống cây bút trên tay, khẽ vuốt nhẹ Engfa một cách ôn nhu, thấy miệng nó tàn dư gia vị, Thời Niên Yến rút trên bàn tờ giấy, lau lau miệng cho nó, còn bảo nó mau ăn cơm đi, hệ thống làm nũng một chút, sau đó ngoan ngoan ăn cơm, nhìn anh tay đang che lấy bụng, còn một tay thuận khác đang phê duyệt và xem xét báo cáo số liệu.
Nó ở bên cạnh nhìn anh gác lại báo cáo qua một bên, ấu trĩ hành động như một đứa trẻ khi không muốn làm bài tập về nhà nữa, bàn tay khi rảnh buông bút vứt sang một bên, tay đặt trên bàn và cong người xuống.
Thời Niên Yến nhoài người nằm ở trên bàn, một hơi thở ra thật dài, biểu hiện thật khó chịu, Engfa còn thấy được anh có nho nhỏ run rẩy.
Vài năm này ở chung, hệ thống lạnh như băng trước kia cũng học được khẩu khí của nhân loại, nó biết suy nghĩ độc lập, học được một bộ phận nhỏ tình cảm của con người.
Engfa cũng biết bởi vì nhiệm vụ đặt ra nên kí chủ phải làm như vậy, lại không đành lòng hỏi han Kí chủ, đau lắm sao?)
Thời Niên Yến im lặng một lúc.
Sau đó là gật đầu, âm thanh trong suy nghĩ anh chân thật không chút che giấu run rẩy, ngắn gọn một từ ' Đau"
Engfa lắc nhẹ đôi tai Muốn giảm chỉ số đau đớn không ạ?
Thời Niên Yến một lúc lâu không có đáp lại hệ thống, tuy rằng việc giảm đau đớn không ảnh hưởng gì cả, hệ thống cũng chẳng tốn chút năng lượng nào.
Nhưng Thời Niên Yến thấy nhận lấy sự đau đớn này, cũng coi như phần nào đang chịu nghiệp quả mà bản thân tạo ra.
Hơn hết, cảm nhận rõ sự đau đớn này, anh mới biết mà đo lường, hiểu rõ thể trạng mình đang đi đến trạng huống nào để dễ bề kiểm soát.
Tính toán như vậy xong, lúc sau, anh chậm chạp lắc đầu ' Không, cần.'
Engfa không có nói nữa, nó yên lặng ăn cơm, bữa trưa của Thời Niên Yến trong bụng hệ thống, ngày hôm qua anh cũng chẳng ăn thứ gì.
Buổi sáng hồm nay họa hoàn lắm Thời Niên Yễn mới ăn một miếng bánh lót dạ, còn uống một vài ly cà phê.
Engfa cảm giác kí chủ nhà mình thật sự chuyên tâm với chức nghiệp, có chút hoài nghi rằng anh có hay không chứng tự ngược.
Thời Niên Yến chống đỡ tay trên bàn, anh ngồi lên, dựa lưng về chiếc ghế, suy nghĩ lúc này đi xa thật xa, anh nghẹn lại một cổ ức chế đã lâu, không cam lòng cùng sự chán ghét cái việc bản thân sống không phải chính mình.
Ghét việc làm điều ác, ghét việc mỗi tối đều bị tra tấn bởi không thể đi vào giấc ngủ, kể cả việc mỗi sáng thức dậy đối mặt với cơ thể nặng nề, so với lúc trước ở thể giới của anh, tham gia show diễn và đóng phim, thì bây giờ quả thật là ác mộng đối với anh.
Thời Niên Yến nhắm mắt, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, anh hòa hoãn phần nào sự khó chịu.
Cơn đau từ bao tử quặn thắt từng đợt khiến anh không thể chịu nổi, nhớ đến thời gian này ở nhà, Thời Niên Yến hỏi Engfa ' Phía Cẩn Ngọc Trì thế nào, thuận lợi chứ? '
Engfa nhìn anh, lúc này hệ thống mới nhớ ra nên thông báo về tiến độ cốt truyện, nó cúi đầu xem xét báo cáo số liệu vừa được gửi đến.
Vài ba giây sau, Engfa thành thật lắc đầu Không khả quan,
Thời Niên Yến ' Nguyên do?'
Engfa lúc này nở nụ cười, giọng điệu vẫn như cũ ngọt ngào, lại còn pha thêm chút gì đó chăm chọc anh Chẳng phải tại anh mềm lòng à?
Thời Niên Yến im lặng, anh không phản bác lời này của Engfa, anh đúng thật là mềm lòng, cũng bởi thế, tiến trình nhiệm vụ mới không đạt tiêu chuẩn.
Thời Niên Yến thở dài, vốn dĩ anh không phải người của thế giới này, dù cho nó có chân thật đến cỡ nào đi chăng nữa, với nhận thức anh đinh ninh, nơi này chẳng khác gì một trò chơi, hoặc là nói, một cuốn sách với những Npc không có cảm xúc.
Anh từng nghĩ là như vậy, từ việc anh, một đứa trẻ với tuổi thơ không hạnh phúc, cha bạo hành mẹ lăng loàn, tạo nên tính cách âm u tự bế, sau đó tự tay phóng hỏa, thiêu chết cha mẹ ruột.
Thời Niên Yến từng chút nhìn cơ thể hai kẻ kia quắn quại khi bị khói lửa nuốt chửng, thủ pháp tinh vi cùng diễn xuất của anh khiến cảnh sát không nghi ngờ.
Thời Niên Yến được cảnh sát đưa đến cô nhi viện, gặp gỡ những đứa trẻ đáng thương, phản nghịch bị bỏ rơi hoặc mất đi cha mẹ, tụi trẻ đó rất nghịch, và cũng học được cả cách diễn kịch, giả tạo ngay từ lúc còn nhỏ như vậy.
Anh chẳng nhận bản thân thượng đẳng hơn gì, bởi anh cũng hiểu được bọn trẻ làm thế cũng không sai, thích ứng tốt trong mọi hoàn cảnh, sau này còn phải lấy lòng cha mẹ nuôi mới, nếu sau này còn có em trai hoặc em gái, nguy cơ bị ghét bỏ nữa, và hơn hết, Thời Niên Yến khi đó còn gắng liền với nhân thiết.
Nó yêu cầu anh phải đặc biệt, kỳ dị và quái gỡ, vừa lúc hợp ý, Thời Niên Yến cũng chẳng có ý định làm thân gì, nên cứ vậy tuân theo, một cách nhuần nhuyễn thuần thục biểu diễn.
Cùng Engfa chờ đợi ngày cốt truyện thúc đẩy, cho đến khi từ cô nhi viện được cha mẹ Cẩn Ngọc Trì nhận nuôi, anh được chào đón.
Nói thật, Thời Niên Yến khá thích cha mẹ nuôi, họ rất nhân từ, ôn nhu và hỏi thăm xem ý kiến của cậu, có lựa chọn để cùng họ về nhà hay không.
Thời Niên Yến một phần vì động lòng, một phần vì cốt truyện hướng đi, trở thành một phần của Cẩn gia.
Về sau, anh càng ấn tượng hơn là tính cách kiêu ngạo phách lối của đại thiếu gia.
Nhưng cậu ta thật sự quá ngạo mạn, làm Thời Niên Yến nhiều lần hận đến nghiễn răng nghiến lợi.
Bất quá, càng là vậy, thể giới này trong mắt anh mới thêm phần sinh động, có ý nghĩa, Thời Niên Yến thật sự tra, cũng không tính là súc sinh bao nhiều, ít nhất cùng cốt truyện không giống 100%, vì anh mềm lòng.
Nhân nhượng và đối xử với Cẩn Ngọc Trì quá tốt, không có bất kỳ sự khó chịu hoặc biểu hiện chán nản nào.
Bởi vì quá tốt, bởi vì dễ mềm lòng, tra nhưng tra không tới.
Engfa là chiếc thống tử khá cầu toàn, nó biết Thời Niên Yến có thể diễn, có thể làm điều ác, nhưng anh còn câu nệ rất nhiều điều, về đạo đức, về luật pháp, lại tuân thủ 5 điều Bác Hồ dạy, nhiều lý do phản biện không đi theo cốt truyện hoàn mỹ khiến nó tức điên!
Engfa bực bội phồng lên hai má, dường như đôi mắt nó tròn to lên, trừng Thời Niên Yến Em đã bảo anh cứ tự nhiên đi không chịu! Cứ phải dịu dàng cho đến cùng! Anh làm thế cho nên tiến độ của nhiệm vụ mới thấp như thế đấy! Nhìn!)
Trước mặt anh dần dần hợp thành một bảng nhiệm vụ trong suốt, bên trong ghi một hàng chữ cùng thanh tiến độ.
Tên: Thời Niên Yến
Thông số sắm vai:
(_6/10%)
Engfa phì phì thân tròn bay lên, thật chậm chạp bởi vì thể hình nó có chút béo.
Khi đã bám vào chiếc báng hệ thống trong suốt, như tiều linh vật đang tức giận trong game vậy, Engfa gõ gõ vào thông số, nó giọng nói cố làm ra vẻ nghiêm túc Anh nhìn mà xem! Chỉ vừa vượt qua ngưỡng đạt yêu cầu! Trời ạ! Đến gần kết màn kịch rồi mà chỉ mới đến đầy! Anh là ảnh để kiểu gì vậy hả!!
Thời Niên Yến cười cười, vươn tay bắt được tiểu gấu trúc đang tức giận, thuận mao loát loát nó ' Engfa, đừng nóng, tin tưởng anh, sẽ không lật xe, vĩnh viễn sẽ không '
Engfa mũi nhỏ khẽ kiều, ngoan ngoãn để anh vuốt ve, nộ khí tiêu tán, nó nguôi ngoai cơn giận, mê mang hỏi anh : Thật?
Thời Niên Yến nhợt nhạt mỉm cười 'Đương nhiên, với thù giết cha giết mẹ, cả mối thù thâu tóm công ty và hại chết chính mình, em nghĩ, đại thiếu gia hắn sẽ nhân từ với kẻ như anh sao?'
Engfa lắc đầu Đầu óc khi yêu đương của nhần loại, em không dám nói trước)
'Ha ha' Thời Niên Yến bị Engfa nghiêm túc chọc cười, anh để nó lên bàn, vùi mặt lên bụng nó, mao nhung mềm mại khiến anh thoải mái ' Gần nhất em xem bộ kịch gì à?'
Engfa gật nhẹ ,Có, cốt truyện kể về đôi vai chính cẩu huyết, thù giết cha và cả gia tộc chết trong tay nam chính nhưng nữ chính vẫn phạm tiện.
Yêu nam chính, bị ngược thân ngược tâm đến thê thảm và rồi He:
Thời Niên Yến chớp mắt, anh có phần hứng thú với loại kịch bản này.
Nhưng trong đầu anh bây giờ rất nặng, đôi tròng mắt tơ máu rất rõ, Thời Niên Yến khó chịu đến muốn ấm ức khóc thành tiếng.
Anh nhịn, nhịn xuống và dụi mặt vào bụng Engfa.
Hệ thống tập làm thói quen bị kí chủ túm dụi vào người, nó hừ khẽ mặc anh tùy ý, chợt Đúng rồi
"Ừm?'
Engfa Em rất tò mò là, anh thật sự thích Cẩn Ngọc Trì sao?,
Thời Niên Yến không hiểu ý hệ thống là gì, anh lắc đầu 'Đương nhiên là không, sao em hỏi vậy?'
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...