Cai Thuốc Lá

đã hơn một tháng kể từ khi bản nhạc đầu tiên của anh và namjoon kết hợp được xuất bản, theo sau đó cũng là nhiều bản nhạc mới và họ cũng đã cho ra sản phẩm âm nhạc riêng của bản thân họ

tên tuổi vì thế cũng trở nên nổi tiếng hơn, cộng đồng mạng giờ đang đổ ầm soi mói đời tư của họ, điều đó làm yoongi cảm thấy khó chịu, nhưng dù gì nếu mối quan hệ này bị lộ ra anh cũng không hề cảm thấy nó sai lầm, đơn giản vì người cùng anh bây giờ là park jimin, một người đem lại hạnh phúc cho anh

yoongi nghĩ cứ mặc kệ báo lá cãi, cứ im lặng mặc kệ họ là được, rất nhiều nghệ sĩ trên toàn thế thể giới công khai giới tính của họ, một số thì được uổng hộ, số còn lại thì lại bị phản đối, việc yoongi không muốn công khai cho mấy tay nhà báo kia là vì không muốn bản thân lôi kéo người yêu nhỏ vào mấy vụ lùm xùm của mạng xã hội

hằng ngày trở về nhà được nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của cậu đang chờ anh trở về là quá đủ, mặc dù thời gian cả hai dành cho nhau không được gọi là nhiều nhưng cả hai đều tin tưởng lẫn nhau, sẽ đặt nhau trong trái tim cả ngày, sẽ luôn nghĩ đến nhau trong đầu và nở nụ cười hạnh phúc.

bây giờ cũng đã là đầu tháng 2, thời tiết đã ổn hơn rất nhiều, yoongi hôm nay muốn cùng cậu ra ngoài mua một số thứ, hiện giờ cả hai vẫn đang chuẩn bị

"yoongi, anh mau lên đi chứ, chúng ta đi xe bus đó"

"anh biết rồi mà"

sau màng than thở của người yêu, yoongi cuối cùng cũng chịu bước ra khỏi nhà vệ sinh, vẫn là cậu đã chuẩn bị đồ trước cho anh, chúng chẳng giống với kiểu ăn mặc của anh thường ngày nhưng chỉ cần người chọn chúng là cậu thì anh cũng không để tâm việc nó trông ra sao

họ đã dùng phương tiện xe bus công cộng để đến trước siêu thị lớn seoul, mặc dù công việc hiện tại của yoongi đang đà phát triển và số tiền nhận được từ xuất bản âm nhạc không ít, nhưng ý kiến đi xe bus đến đây là của người yêu nhỏ, yoongi không muốn tò mò hỏi, chỉ cần cậu thích thì anh sẽ làm theo

tình yêu hạnh phúc từ những thứ nhỏ nhất

yoongi đơn giản chỉ muốn đến đây mua mấy thứ như bàn chải đánh răng mới hay mấy thứ như khăn lông và quần áo


chả là quần áo của anh cũng đã sờn đi không ít, tốt nhất vẫn nên mua cái mới

việc lựa chọn quần áo anh đã đẩy nó cho jimin, bởi vì hình ảnh cậu lon ton chạy hết bên này đến bên kia để chọn ra cái hợp với anh nhìn thật đáng yêu, vẫn là như một cậu vợ ngoan hiền

"yoongie, có cần mua thêm quần lót không?"

"tất nhiên có"

đến những chiếc quần lót jimin cũng phải lựa chọn kĩ nhất, cậu xem chi tiết loại vải và viền, miệng cứ lèm bèm thoạt rất giống một bà mẹ khó tính

"cái viền này mặc sẽ rất ngứa, loại này cũng làm bí nữa"

"cái này không phải màu đen, anh ấy không thích"

yoongi chỉ biết cười trước tình cảnh này, có phải em ấy quá kĩ rồi không?

"em kĩ như vậy là do sợ cái đó của anh bị ảnh hưởng sau này em không có gì dùng sao?"

"anh không biết ngượng miệng sao, đồ biến thái"

thấy người kia mặc dù mặt đỏ, tai đỏ vẫn chu môi cãi lại, yoongi bật cười đầy ý vui vẻ

mọi thứ đã xong xuôi chỉ việc thanh toán, và họ lại trở về nhà bằng xe bus, đống đồ nặng trịch kia đơn nhiên là min yoongi cầm

-----

hôm nay cũng là cuối tuần, nên jimin đã sớm gọi điện cho jungkook muốn cậu ấy đến đây chơi, và tất nhiên là nhóc ấy đồng ý ngay vốn nó rất ham ăn uống mà

trước khi đợi jungkook đến cả anh và cậu đã cùng nhau chuẩn bị bữa tối trước, yoongi dạo gần đây cũng không còn nấu nướng thường xuyên, bây giờ cũng chỉ có thể ở kế bên giúp người yêu một tay

yoongi bình thường lạnh lùng bây giờ lại mang vẻ mặt khổ sở khi sắt mấy củ hành tươi, nó khiến mắt anh cay và anh đã nhăn ị mặt ra than thở với cậu suốt, tình cảnh này vừa đáng yêu vừa đáng thương cậu nhìn cũng chỉ biết cười bất lực

jimin đang nêm nếm thêm cho nồi canh kim chi, anh đột nhiên từ đâu đi đến ôm lên eo cậu, tay hư hỏng không chịu để yên lại chạy loạn lên vùng bụng có ít cơ của cậu


thật nhột nhưng cũng thật muốn đấm cho min yoongi kia một cái, đồ dê xồm hư hỏng

"jiminie?"

tiếng một phụ nữ vang lên làm cậu hoảng hốt làm rơi cái muôi vào nồi canh, tay chỉ một chút nữa đã bị bỏng

yoongi theo quán tính quay đầu lại, nhìn thấy hai người trước mắt cũng không mấy bất ngờ, cho đến khi jimin lên tiếng anh liền chết lặng

"ba, mẹ"

lời nói đi đôi với hành động, mắt của jimin đã mở to hết mức, gương mặt tái xanh như mất hồn

yoongi cũng đã nhanh chóng rời tay khỏi vòng eo của cậu, tình cảnh bây giờ thật không biết nên khóc hay cười

cả hai chỉ biết đứng trố mắt nhìn hai vị phụ huynh trước mặt

vẻ mặt của người đàn ông lớn tuổi được cho là ba của jimin lại chẳng có mấy bất ngờ nhưng mẹ cậu lại tỏ vẻ rất bấn loạn vô cùng

yoongi rối rắm, ở cùng em ấy lâu như vậy liền quên đi việc ba mẹ em ấy lâu lâu sẽ trở về nhà

"người này là ai?"

jimin tạm thời cũng chưa biết nên trả lời thế nào cho ổn, hiện tại không chỉ cậu mà cả anh cũng đang rất lo lắng

"mẹ, chuyện này chúng ta nói sau được không, ba mẹ mới trở về đường xa lại rất mệt, lên lầu nghỉ trước đã"


bà nghe con trai nói dường như cũng đã hiểu ra một phần, nhưng cũng nghe theo con trai cùng chồng lên phòng nghỉ ngơi

jimin dưới nhà cùng yoongi vô cùng lo lắng, mặt cậu lộ rõ nét lo sợ làm anh vô cùng đau lòng

"jimin, sẽ ổn thôi anh sẽ thuyết phục họ, tin anh được không?"

nghe được lời an ủi từ người lớn hơn, jimin an tâm dựa vào lòng anh ủy khuất một trận, mọi lo lắng mong có thể ra ngoài bằng những giọt nước mắt

jungkook đến đúng lúc này, thấy màng ân ái ôm ấp trước mặt liền nhận ra có gì đó bất thường lên tiếng hỏi

"hyung? có chuyện gì sao?"

"ba mẹ của em ấy trở về rồi"

jungkook đồng thời chết lặng vì câu trả lời của anh trai.

-----

xin lỗi vì sự chậm trễ này 🐥


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận