Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời Dịch


"Minh bạch."

"Nhất cần thiết phải chú ý chính là, trong dân hút thuốc, có rất nhiều là lính đánh thuê, võ giả lang thang, tố chất của họ vàng thau lẫn lộn, thực lực có cao có thấp, cảm xúc có tốt có xấu, tuyệt đối đừng chọc giận bọn hắn.

Không thể nói chửi tục khi bán hàng, một mực muốn duy trì mỉm cười, chớ tìm phiền phức cho mình..."

"Kít —— "

Lời còn chưa dứt, cửa cửa hàng bị đẩy ra, một vị trung niên nhân mặt đầy râu ria đi tới, giơ một xấp tiền mặt: "Bà chủ, mua thuốc lá.

Cho một bao lớn trước..."

"Cút! Ngươi con mẹ nó không nhìn thấy ta đang bận bịu đó sao?"

"Ah, vậy chờ một lúc nữa ta tới..."

Khách hàng rút đi về sau, chị Kỳ quay đầu lại nhìn về phía Trần Vũ: "Tóm lại là thái độ nhất định phải tốt."

Trần Vũ: "Minh...!Minh bạch..."

Khi Trần Vũ đã quen thuộc với việc kinh doanh thuốc lá về sau, bà chủ Kỳ liền ra khỏi cửa.

Nói là đi tìm trường học cho hắn.

Quá trình này chắc chắn sẽ không quá thuận lợi.

Bởi vì khoảng cách thi đại học chỉ còn lại 32 ngày, các trường top đầu đều đang cố ý loại bỏ học sinh kém, để bảo đảm tỷ lệ đỗ vào các trường đại học.

Kinh phí năm sau cao hay thấp, chủ yếu là nhìn vào những số liệu này...

"Trên thế giới này vẫn có rất nhiều người tốt à."


Đưa mắt nhìn xem Kỳ tỷ rời đi, Trần Vũ cảm thán, từ trong túi xách móc ra một cuốn tập, mở ra trang thứ nhất xóa đi dòng chữ 【bà chủ cửa hàng thuốc lá.

Sau đó ngồi ở trên ghế của bà chủ, hai chân bắt chéo, cầm máy tính bảng lên xem phim.

【đang lười biếng: Khí kình +2】

【đang lười biếng: Khí kình +1】

Chỉ xem thôi không đủ ghiền, hắn theo bản năng từ trong túi móc ra một gói Hongtashan, phát hiện chỉ còn lại có vài điếu, không có nỡ hút.

Quan sát trái phải, nhìn thấy bên trong một cái gạt tàn thuốc còn có mười mấy điếu thuốc mà chị Kỳ để lại, vô cùng vui vẻ, quả quyết tìm một bật lửa đốt liền năm điếu rồi cho vào miệng.

Kỳ tỷ là người có tiền, không thể so với Trần Vũ, mỗi điếu thuốc cái đầu thuốc cũng không chừa lại.

Có một ít ngay cả một nữa cũng chưa hút đến liền bỏ.

"Tê —— "

【khí thể ác tính xâm nhập cơ thể: Khí kình +43】

【khí thể ác tính xâm nhập cơ thể: Phổi khỏe mạnh +1; thân thể khỏe mạnh +1; thể chất +2; sức miễn dịch +1; tuổi thọ +1】

"Hô..."

Híp mắt phun ra khói thuốc, Trần Vũ lại thấy được trên bàn có một bình Cocacola đã mở, cầm lên lắc lắc, phát hiện hoàn toàn chưa uống qua, liền vui vẻ mà uống một ngụm lớn.

"Lộc cộc."

【uống vào chất lỏng không xác định: Xương cốt cứng cỏi +1; khỏe mạnh +1】

"Tê..."

【khí thể ác tính xâm nhập cơ thể: Khí kình +49】

【khí thể ác tính xâm nhập cơ thể: Phổi khỏe mạnh +2; thân thể khỏe mạnh +1; thể chất +1; sức miễn dịch +2】

"Lộc cộc."

【uống vào chất lỏng không xác định: Xương cốt cứng cỏi +1】

【đang lười biếng: Khí kình +2】

"Thật không sai."

"Nơi này thật không sai."

...

Cùng một thời gian, đón cái nóng bức của mùa hạ khi trời chạng vạng tối, Kỳ tỷ mồ hôi đầm đìa đi vào trường nhất trung của thành phố Thanh Thành, đi đến phòng giáo dục, biếu một gói thuốc lá cho giám thị nhà trường.

Thuốc lá có thể là cái đồ tốt.

Trên khuôn mặt của thầy giám thị lập tức lộ ra vẻ tươi cười.


Nhưng khi biết được thỉnh cầu của Kỳ tỷ về sau liền chần chờ.

Hắn đăng nhập vào phần quán lý trang web của bộ giáo dục, phát hiện Trần Vũ bị đuổi học vì hút thuốc lá liền liên tục lắc đầu: "Cái này không được, trường học chúng tôi không thể nhận."

"Có thể lại thương lượng một chút sao?"

"Không được không được không được.

Trường của chúng tôi không chấp nhận học sinh vi phạm nội quy, đây chính là vấn đề nguyên tắc..."

...

Trong tiệm thuốc lá.

Trần Vũ dùng di động đặt một phần tôm hùm chua cay giao đến trong tiệm.

Hút thuốc, xem phim, uống Cocacola, ăn tôm hùm.

【khí thể ác tính xâm nhập cơ thể: Khí kình +44】

【uống nhập không biết chất lỏng: Xương cốt cứng cỏi +1】

【đang lười biếng: Khí kình +1】

" Tôm cửa hàng này ăn ngon, đủ cay.

Đúng rồi, đầu tôm chắc là cũng ăn được..."

【Ăn thức ăn không lành mạnh: Khỏe mạnh +1】

"Tư ha!"

"Thoải mái."

...

Trường trung học tam trung thành phố Thanh Thành, phòng giáo dục.

"Giám thị, thầy xem xem có dàn xếp một chút."


"Không được, cô đi trường học khác thử xem.

Trường tam trung chúng tôi không phải bãi rác."

"Giám thị..."

"Tôi còn có công việc khác, xin lỗi không tiếp được..."

Đi ra ngoài cửa trường tam trung, vừa nóng lại vừa đói, nhìn thời gian trên đồng hồ, Kỳ tỷ quyết định lại tìm một ngôi trường khác trước khi những quản lý của các trường trung học tan làm....

...

Trong tiệm thuốc lá.

Đến bữa tối thời gian, Trần Vũ lại mua một phần bún gạo,

Một lon Cocacola ướp lạnh, máy tính bảng trong tay đang mở trò chơi "Vương giả vinh quang".

Một bên chơi, một bên ăn, một bên uống, một bên hút.

"Khà..."

"Kính tự do!"

...

Tám giờ tối, bà chủ sức trở về cửa hàng với vẻ sức cùng lực kiệt, Trần Vũ đã sớm "Ăn đói uống khát", thu thập sạch sẽ bàn làm việc, thành thành thật thật ngồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui