Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ

Chap 21 những ngày không em thật khốn khổ.
Sau khi nhậu xong, thì 3 thằng cùng xỉn, lại khổ con em thằng M, vừa phải đi mua rượu mua mồi nhậu, giờ lại phải thu dọn chiến trường cho 3 thằng.
Hôm đó cả 3 thằng lăn ra ngủ một phòng, sáng tỉnh dậy thấy thằng T cua và thằng M đầu to đang ngủ ôm nhau, em làm 2 kiểu ảnh xong gọi hai thằng dậy, dậy hai thằng gay kia, gì vậy anh hai sao dậy sớm dữ vậy, dậy đi tao cho xem cái này, cái gì vậy đây, sao thế này, hè hè bây giờ mỗi thằng bay chi cho anh 20T nhanh, ko anh post phát nên mạng và up nên facbook, ảnh của hai thằng gay đang nằm ôm nhau, ha ha thì đại ca của quận gò vấp cùng tổng giám đốc của một công ty danh tiếng , biết chiu vào đâu để chốn hả.
Hai thằng nó hùa nhau đằn em ra mà lấy cái điện thoại xóa đi, hề hề giờ lấy gì mà post, rồi xem anh gửi tin nhắn image cho con bồ chúng mày rồi, lúc nào anh bảo nó bắn lại vào máy anh, anh lại post cho chúng mày xem. Đang cười nói vui vẻ để quên đi cái buồn, thì điện thoại lại đổ chuông lucky hot, ai zậy anh hai, ko biết số nạ.

Alo, cảm ơn cháu đã buông tha cho Th nhà cô, cô…. Tít…. Bốp cái điện thoại được bay vào tường, làm chi mà giận dữ thế anh hai, cái điện thoại nó có tội gì đâu, ờ bức xúc thì ném được chưa, hỏng tui bay mua tao cái mới, úi giời bao nhiêu mà chẳng có.
Thằng M đầu to nhặt nắp lại, thế có chuyện gì thế anh hai ai vậy !, à bà bô Th vừa gọi điện đểu cho anh mày ý mà, điện thoại lại đổ chuông vẫn là số lúc nãy, ko thèm nghe, giờ này mình coi khinh bà ta, hơn là hận bà ta. Lúc xưa khi trưa biết bà ta là người như thế nào, thì mình coi trọng và tôn kính bao nhiêu, thì giờ mình coi thường bấy nhiêu. Một kẻ bề ngoài đạo mạo, trí thức, gia vẻ có học có văn hóa, vậy mà xuất ngôn như một kẻ vô học, nhân phẩm bà ta ko đáng một xu, một kẻ vô sỉ.
Chuông điện thoại lại tiếp tục đổ, thằng T cua bực mình nghe máy hét như còi, bà có để yên cho anh hai tui ko, bà mà còn gọi nữa tôi sai đệ đến phá banh cái nhà nhà bà cho coi, cho bà ngồi sau lải chuối ngắm gà khỏa thân chơi. Mẹ cái thằng đầy giọng dân xã hội, thế là bà ta ko dám gọi nữa.

Ba anh em mình đi ăn sáng rồi uống cafe chứ, thôi anh về còn đánh răng rửa mặt, hơn nữa còn báo danh ko bà thím lại lo, ông chú bực nên lại la, à mà quên hai đứa chúng mày nên giữ lời hứa đấy nhé, hứa gì cơ, có cần tao phải nhắc lại lần nữa ko, em trừng mắt nhìn hai thằng, thôi được rồi nhớ rồi, ko bao giờ nói chuyện xảy ra với anh cho ai biết, đặc biệt là em Th, được chưa ông chùm, chùm cái con bà cố tui bay, nhớ giữ lời hứa đấy, về đây.
Lúc này về nhà em mới truy số vừa nãy gọi để nhắn tin, giờ cháu đã rút lui, nên cô hãy nhớ là giữ lời hứa đừng bao giờ để cho Th biết chuyện xảy ra giữa cô và cháu, nếu ko với tính cách của Th, chắc cô sẽ tự biết hậu quả nó thế nào rồi đấy, cô đọc xong nên xóa tin nhắn này đi và từ giờ cô đừng gọi hay nhắn tin gì vào số này nữa, vì giờ số của cô sẽ được lưu vào số hạn chế, tạm biệt chúc cô vui vẻ với những gì mình mong muốn.
Lại ngồi tự kỉ một mình nhớ về những tháng ngày còn ở bên Th. Tại sao lúc đó thời gian trôi qua nhanh thế, vậy mà giờ đây thời gian lại trôi một cách chậm chạp đến mức nghẹt thở khó chịu, không khí miền nam tối chỉ se se lạnh như mùa thu ngoài bắc, ban ngày thì nắng nóng, lúc đó là sáng mặt trời đã nhô cao, nhưng mình lại thấy căn phòng sao mà lạnh lẽo, cảm giác cô đơn bao chum tất cả, làm cho con người tự dưng dùng mình đến phát sợ, một cảm giác lạnh từ trong tim lạnh ra, nó giường như còn lạnh hơn cái rét cắt ra cắt thịt của mùa đông miền bắc.
Quay xuống nhà lôi chai rượu chivas của ông chú nên phòng ngồi tự xử cùng thuốc, lúc này quên ko đóng cửa phòng và mở cửa ban công, nên trong vòng chưa đầy 1 tiếng mà em đã đốt hết bao thuốc, làm cả nhà khói mù mịt, lúc đó ông chú vừa đi ăn sáng về nên chửi, đủ má mày khùng hả mày, mày định đốt lò than tổ ong ở nhà hả, có thấy cháu nó ở dưới nhà ko, tại lúc này đứa em, con ông chú nó đã lấy chồng và mới đẻ nên về nhà ngoại, dạ con xin lỗi con quên ko đóng cửa phòng, mở cửa ban công , má mày khùng quá đi, mà sao hôm nay mày lại hút thuốc, mày bỏ nâu rồi cơ mà, hà thì ra xưa kia mày sạo tao hả, dạ đâu có chú, má mày còn uống rượu mà lại hút thuốc muốn tàn phá cơ thể hả con, trời cả cây mà mày hút từ bao giờ mà còn có 1 bao thế này.

Nếu nói mới hôm qua, có khi ông chú lại chẳng tiện tay xuất chiêu cho vài trưởng ý chứ, đành nói dối là thằng T cua nó để đây nhưng có 1 bao rưỡi, con thấy buồn nên mới hút ý mà, má mày sạo cả đống vỏ bao mà mày kêu có 1 bao rưỡi. lại biểu mày, bốp ông chú tát cho em luôn một phát vào mặt, bà thím chạy nên, ông này kì quá sao đánh con nó vậy, nó hút bao thuốc, lại còn uống rượu bia vứt đầy cả đống còn nói sạo, má mày để tao ày chừa nói sạo, ông đi xuống nhà đi kệ cho con nó làm gì thì làm, bà lúc nào cũng chỉ bênh nó thôi à, ông có xuống ko thì bảo cà chớn, ông chú đành đi xuống, bà thím lại gần bảo thôi con kệ ông ý đi con, con đâu có trách gì chú đâu, chẳng qua chú chỉ lo cho con thôi mà, ừm nhưng con cũng phải giữ sức khỏe của mình chứ, nếu ko mày qụy đấy thì ai lo cho bà già mày ở quê con, chợt nhớ mình vẫn còn bổn phận chưa làm tròn với bà bô, nên em đã hứa với bà thím là chỉ nốt hôm nay thôi.
Giờ đây Th gọi và nhắn tin nhiều nhiều lắm, nhưng em ko hề nghe máy hay Repley lại một message nào, giờ muốn cố tạo ra một khoảng cách với cô ấy, làm sao cho cô ấy cảm thấy thật là chán ghét mình mới được, thòa để cho cô ấy đau một lần còn hơn phải giai rẳng mãi, còn mình sẽ mang vết đau này mà chôn chặt trong lòng, mặc cho Th hiểu lầm mà quên được em, còn hơn để cô ấy biết sự thật đau lòng, ngồi online thì ko bao giờ trả lời Th, mặc dù là vẫn chát với thằng anh em ngoài bắc, thằng Th củ chuối, biết là nó sẽ nói chuyện với Th, nên càng phải bơm để cho nó đưa tin cho Th, với mục đích làm cho Th sẽ hận và có thể quên được mình . Xin lỗi mày nhé thằng anh em vì tao đã lợi dụng mày….!!! Các thím nào đọc các chap trước thì cũng đừng cho nó ăn gạch ăn đá mà tội thằng em nó (.^-^.).
Sau đó vì ông anh út gọi điện vào, kêu giờ anh sẽ vay tiền trả cho lão anh thứ, nhưng ko tin tưởng mà giao cho em nhiệm vụ đi trả những món nợ của lão, mà ko cho lão cầm tiền, với cả bà chị dâu cũng kêu, về còn trông con cháu, đưa nó đi học, đón về tắm giặt cơm cháo cho nó, ko ko có ai trông vì bố nó suốt ngày đi để trốn nợ, con cháu thì ko thể đi học phải gửi nên bà ngoại ko chịu ăn uống gì gầy tọp, riêng khoản ăn uống của nó thì ngoại trừ em ra ko ai có thể ép nó ăn cả, tất cả nhà từ nội đến ngoại nó ko sợ bất kì một thành phần nào ngoại trừ chú nó, cũng đang chán ở trong này, hơn nữa cũng muốn giữ lời hứa là ko gặp lại Th.
Nên em quyết định ra bắc, dù rất đau lòng nhưng thòa mình em đau còn hơn để Th phải chịu. Hôm ra bắc chỉ có bà thím, 4 thằng anh em kết nghĩa, cùng H, P, đưa tiễn, vì muốn cho Th cảm thấy chán ghét mình, nên em đã ko nói gì với Th mà lẳng nặng bay về bắc, nhưng em đâu có biết ở một góc xa kia Th đang nhìn theo em mà khóc , sau này được P kể em mới biết, giờ đây em cảm thấy mình lúc đấy đúng là một kẻ máu lạnh, một tên khốn nạn ko hơn ko kém, vì đã để người mình yêu phải rơi lệ vì mình.

Bay ra bắc, giờ muốn chốn chạy mọi thứ, muốn xóa đi hết những hình ảnh về Th, nhưng những hình ảnh đó ko sao xóa được, nó luôn hiện về trong tâm trí, cố gắng lao vào giải quyết công việc của lão anh thứ, chạy nhông nhông khắp các đường phố hà nội từ sáng đến chiều, về đón cháu đi học lo cơm cháo tắm giặt cho nó, kể cũng tài lão anh thứ em ko biết sao mà chỗ nào lão cũng có thể vay được, hễ có cửa hàng cầm đồ hay bọn nào cho vay thì ở đâu lão cũng biết cũng mò đến vay được, hôm nào voz phải có mục cho các bác thích vay lãi cắt cổ, để cho lão đứng nên làm vozer mới được. Ngoài những lúc đó ra là ko thể nhớ Th còn đâu thì ko sao có thể quên cô ấy, ngồi ăn cơm thì ko thiết gì, mặc dù tất cả toàn thức ăn ngon, ngồi trầm tư thẫn thờ suy nghĩ, đến lỗi bà chị dâu phải lo, ko biết có chuyện gì với thằng em chồng mình, mà trông nó như kẻ mất hồn mỗi khi ngồi ăn cơm, hỏi chuyện thì ba bốn lần lặp lại mới được câu chị bảo cái gì cơ ?, hay chị nói cái gì ?, mày có bị hâm ko đấy, có chuyện gì sao, nói chị nghe xem nào, sao từ hôm ở nam ra trông mày cứ như kẻ mất trí thế, người thì gày hốc hác, mày ko cố ăn uống gầy đi, mà bà ở quê trách anh chị ko chăm mày là mày chết đấy nhé, à ko có gì đâu chị, tại em đang mải nghĩ chuyện linh tinh ý mà, tính mình thì bà chị dâu khá rõ, đã ko muốn nói thì tốt nhất đừng nên hỏi thêm, nếu ko muốn bị cáu mà choang ấy câu khó nghe.
Đến tối thì ko sao có thể ngủ được vì nhớ Th, lại ngồi online tâm sự với thằng Th củ chuối, đúng là chỉ có mỗi thằng anh em làm tri kỉ, mặc dù khá nhớ Th và lúc này Th đang online chát với mình, mặc dù cũng rất muốn nói chuyện, nhưng em đã ko làm thế, ko nói chuyện thì chớ lại thi thoảng đá đểu trên statut, biết là bên kia Th buồn lắm, nhưng ko biết Th có hiểu bên này anh còn đau đớn hơn em gấp trăm lần ko, mượn rượu giải sầu nhằm làm quên đi để có thể ngủ, nhiều hôm càng uống càng tỉnh, có hôm em lại thức thâu đêm đến sáng vì hình ảnh của Th cứ lởn vởn trong đầu. Sáng dậy đưa cháu đi học trông như một thằng nghiện đói thuốc, về lại đi lo giải quyết việc của lão anh thứ, đến chiều lại lập lại vậy, hôm nào quá buồn thì tối lại gọi điện cho thằng Th củ chuối rủ đi uống rượu, nhưng cũng rất ít khi đi được với nó, vì nó vẫn còn phải học liên thông đại học, vậy là lại mua về ngồi nhà tự kỉ một mình trên phòng riêng, cảm giác lúc này sao mà thời gian trôi chậm thế, giường như nó đứng yên mà ko hề trôi thì phải, tối nào cũng phải đấu tranh để ko nhắn tin hay gọi điện cho Th, có lúc đã gọi thì chỉ kịp hiện số lại tắt đi ngay, nhiều lúc nhắn tin đang gửi giở thì lại hủy, đúng là những tháng ngày khốn khổ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận