Chap 65. Cuộc chiến sinh tử.
Giờ đã giải quyết xong đám đệ tử của lão, cũng là lúc mình sẽ đấu trực tiếp với lão mà không còn phải tránh né nữa. Lúc này khi đấu với một cao thủ đứng trên mình, để xem tài năng của mình được đến đâu vì xưa nay vẫn chưa bao giờ mình đấu với đối thủ trên cơ mình cả, ngoại trừ trận đấu phân định cao thấp với Đại Ca để quyết định thứ bậc khi NNH được thành lập, nhưng khi đó chỉ là đấu điểm tới thì dừng vì đều là anh em nên không thể xuống tay hết sức, có thể vì nể phục mà dừng, chứ không phải sinh tử như bây giờ, nên chưa biết nếu như bị dồn vào đường cùng thì để xem trình độ võ công mình có thể đạt được đến mức nào. Người học võ rất thích khi thi thố có thể tìm được đối thủ ngang tầm hay trên cơ mình, để xem võ công của mình được đến đâu, nếu có cơ hội vậy thì võ công sau này sẽ có tiến bộ vượt bậc và có thể khắc phục được những nhược điểm sau này khi lâm trận. Nhưng nói thật qua hai trận chiến liên tiếp và dính khá nhiều đòn, phải gồng mình chống đỡ nên sức lực cũng gần như đã được vắt kiệt, sức lực giờ đã suy giảm khá nhiều, nhưng chắc dùng để chống đỡ lão già này thì vẫn là oke, để xem bộ pháp Truy Hồn Mã bộ của lão cải tiến đạt đến mức độ thượng thừa đến đâu, xong rồi mình sẽ té bố lão cũng chẳng đuổi kịp mình.
Thằng nhóc mày ra tay quả thật ác độc và tàn ác ngoài cả sức tưởng tượng của tao, hôm nay mày sẽ phải trả giá cho những gì mà mày đã gây ra cho đám đệ tử của tao. Hừ lão già muốn sao cũng được kể cả hôm nay lão giết ta cũng không sao, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc đâu có gì mà phải xoắn, nhưng muốn giết được người thì còn phải xem bản lĩnh 45 năm qua của lão học được đến đâu. 45 năm trước lão đã bại trong tay của cha ta, mà 45 năm sau lão lại bại dưới tay ta thì lão hãy tự đập đầu vào tường mà tự tử đi. Còn đám đệ tử của lão đều là những thằng dư thừa phế thải cặn bã của xã hội, thời buổi đất trật người đông thì ta tiễn chúng nó một chặng về bên kia cho rộng chỗ thì cũng đâu có gì mà phải xoắn ha ha ha.
Hừ thằng nhãi con mày thật là đã ngông cuồng khoác lác đủ chưa xem chiêu đây, lão xuất chiêu Phụng Mã triều quy, một chiêu rất lợi hại trong Truy Hồn Mã bộ mà hai tay được dang giống như cánh chim phượng hoàng đang vỗ, vỗ thẳng vào những yếu huyệt trên cơ thể đối thủ. Nếu khi gặp phải đối thủ kém cỏi thì chỉ cần có thế là có thể đánh bại được đối thủ, nhưng với mình thì chiêu đó giờ là vô dụng vì trên hai tay của mình là một tấu một kiếm, kiếm chiêu kết hợp của kiếm đạo Nhật bổn cộng với kiếm chiêu của lão B, có thể nói là rất hoàn hảo vì hai bộ kiếm pháp này tuy là hai bộ kiếm pháp khác nhau. Nhưng khi kết hợp chúng lại mà dùng hai tay hai kiếm nó lại hỗ trợ nhau như kiểu trong nhu có cương trong cương có nhu. Trong công có thủ trong thủ có công, tiến lui đều không hề sơ hở, đâm ra phần đầu của chiêu “ Phụng mã triều quy ” không thể đả động được đến mình. Nhưng chiêu này lại có chiêu thức lợi hại đúng như cái tên sau của nó là “ Mã triều quy ”, khi hai tay của lão không thể xuyên thủng được màn kiếm tầng lớp mà mình múa ra. Thì lão sẽ tung người trên không hai chân đá văng đằng sau như kiểu ngựa đạp hai chân sau tung vó đá hậu, đá vào yếu huyệt của địch thủ nhưng chiêu này có nhiều sơ hở khi thi đấu với một địch thủ trên tay lại cầm tấu kiếm như mình, mà lại là một kẻ tử chiến đấu đến cùng thì lại càng nguy hiểm hơn chẳng nhẽ lão lại không hiểu điều này. Nhưng lão cũng đã có cải tiến rất nhiều khi hai cước này tung ra sẽ có rất nhiều sơ hở, nếu địch thủ tay cầm dao kiếm thì đôi chân sẽ gặp rất nhiều bất lợi, nhưng lão đã có cải tiến một chân co đá một chân duỗi đạp có thể tương trợ cho nhau mà đối phương sẽ không có cơ hội vung dao múa kiếm mà chém vào chỗ sơ hở. Một cước của lão đá trúng chân mình làm mình đau nhói, khiến mình phải qụy chân xuống, một cước đá thẳng vào thanh kiếm mình đang cầm trên tay phải. Lực đạo và dư trấn của cước lực đó khiến tay mình tê dại suýt thì dơi mất thanh kiếm trên tay. Nhưng không phải vì thế mà mình dễ dàng bị bại, con tấu trên tay trái của mình xuất ra chiêu thiếu nữ ngả bên thềm một chiêu kiếm trong bộ kiếm pháp của lão B, chiêu này uy lực vô cùng nhất là dùng khi cận chiến giáp công. Con tấu của mình chém ngang người lão, nếu như là người thường mà với lực xuất chiêu cộng với sự sắc bén của con tấu đó mình đảm bảo sẽ chém kẻ đó đứt làm đôi. Nhưng với lão này thì khác, lão đã luyện thành môn nội công thượng thừa “ Hỏa Thiên Thiêu Kinh Môn ”, thân thể đao thương bất nhập, nên cơ thể lão không hề hấm gì. [// có thể các thím không tin nhưng đó là có thật, phim cổ trang trung quốc từng đóng có nhiều người cho đó chỉ là kĩ xảo, nhưng môn công phu luyện công khiến cho đao kiếm dao phớ chém vào không sao là có thật.]
Khi con tấu của mình chạn vào thân thể lão thì một lực đạo dội ngược lại làm mình văng mất con tấu trên tay, cánh tay tê dại dã dời không còn sức lực. Lão tuy có Hỏa Thiên Thiêu Kinh Môn hộ thể nên người lão không hề bị đứt đôi. Nhưng âm lực của chiêu đó mình đã dùng gần như toàn bộ sức lực tàn dư còn trong cơ thể mà đánh ra, cũng đã khiến cho lão thoái lui ra xa độ năm mét, máu mồm phun ra. Giỏi lắm rất lợi hai thằng nhóc con như ngươi mà có thể luyện tấp được một bộ kiếm pháp lợi hại như vậy quả đúng là ngươi là một kì tài võ học hiếm có xưa nay. Khi ở độ tuổi như ngươi thì cho dù ta, sư phụ ngươi và cha ngươi cũng không thể sánh kịp với ngươi, khá khen cho ngươi. Nhưng hôm này sẽ là ngày chết của ngươi thằng nhóc con, cho dù hôm nay cha ngươi có sống lại cũng không thể cứu được ngươi, vì những gì ngươi đã gây ra, chỉ trừ khi ngươi chịu bái ta làm sư phụ “ lão lại tiến đến xuất quyền đấu cước với mình”. Ha ha ha nếu cha ta mà sống lại được thật thì người có mở mồm hót nhảm được không, ngay cả hậu sinh như ta ngươi còn tiếp không nổi thì cha ta mà đội mồ sống lại thật, thì ngươi chỉ có nước là quỳ gối xin tha mà thôi. Còn chuyện bái ngươi làm sư đúng là việc hái sao trên trời còn dễ hơn đấy, ngươi cứ mơ tưởng đi lão già. Hừ thằng ranh con nếu tao không ày biết tay thì xem ra mày có chết chắc cũng không phục, mình với hắn vừa đấu quyền cước vừa đấu khẩu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...