Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ

Chap 57 Cơn ác mộng lại hiện về.
Mệt mỏi mình lại thiếp đi, lúc đó cơn ác mộng của hai đêm trước lại hiện về, nó thật là dùng dợn, khiến ình không dám ngủ nữa mà phải bật dậy. Tại sao giấc mơ đó lại cứ liên tiếp hiện về với mình và lúc nào cũng đến cảnh dùng dợn đó thì lại dừng, chẳng nhẽ đây là ý trời muốn báo trước ình về cái chết thảm. Có lẽ nó là định mệnh của mình, mình sẽ phải bỏ mạng nơi đất khách quê người, chỉ có một điều làm mình thấy tiếc nuối đó là tâm nguyện chưa được hoàn thành :
Một giấc mộng mị sợ nhất đời.
Diêm vương cho gọi ta đi đời.
Dời khỏi giấc mộng thức trắng canh.
Mắt chỉ dám mở không dám nhắm.
Chỉ sợ bất nguyện hồn lìa xác.

Vác hận biết đòi ai bây giờ.
Âu đây cũng là do thiên mệnh.
Mệnh đoản anh hùng khó cưỡng cầu.
Thiên thu vạn hận nguyện chưa thành.
Lệ sầu tuôn dơi xa vạn dặm.
Nâng chén tiêu sầu sầu càng sâu.
Muốn đi lên xuống hỏi thiên địa.

Khi còn dở nguyện đòi mạng ta.
Thôi thì số mệnh được có vậy.
Hận trời hận đất thì được chi.
Sống nốt năm ngày sao cho tốt.
Biết đâu thiên ý vẫn còn dung.
Lúc đó mới chỉ có là 4h30’, vẫn còn rất sớm nhưng mình không ngủ được nữa, mà nói thật là không dám ngủ nữa thì mới đúng, vì chỉ sợ khi ngủ lại nằm mơ thấy cơn ác mộng khủng khiếp kia. Tuy không dám nói tự hào là ăn ở có đức, nhưng mình cũng tự hào là chưa bao giờ làm điều gì thất đức, vậy tại sao mình lại có một cái kết cục như vậy chứ. Chẳng nhẽ giấc mộng đã báo trước ình, mà mình lại không thể xoay chuyển được gì sao, thôi thì kệ giấc mộng đó, mình đi đánh răng rửa mặt cho tỉnh táo, rồi lên tầng thượng tập thể dục và ôn lại những bài võ. Đang mải luyện tập công phu mà không biết bà chị dâu mình lên lúc nào “ bà ý lên lấy bộ quần áo blu để đi làm”.
Thì ra chú C biết võ vậy mà lúc nào cũng. Cũng làm sao cơ ?. Cũng như con gái nhà lành vậy, chị tưởng chú ẻo lả như con gái. Không ngờ chú lại biết võ, và lại khỏe như vậy “ hà hà chắc tại bà chị dâu thấy mình nâng cái chậu cây hoàng lan ở cạnh đó, tại nhà không có tạ để nâng đâm ra kiếm tạm cái chậu cây nâng thay nâng tạ, cái chậu cả cây lẫn đất chắc cũng tầm khoảng bốn, năm mươi kilogam” cho chị hỏi thật là chú đã tập bao nhiêu năm rồi vậy ?, mà vụ đánh nhau hôm qua có phải chú đã dùng các thế võ vừa rồi để đánh bọn kia không “ hixhix có ba thằng con của khỉ đấy mà bà chị dâu mình lại tưởng bở, là chúng nó có cơ hội tiếp đón hết cả cần đấy công phu của mình khờ khờ”. Hì hì nói thật với chị là công phu võ vẽ thì em đã luyện tập từ bé, có điều là nâu ngay bỏ bê không tập thôi, giờ mới tập lại. Còn bộ đao kiếm vừa đi hết bài đó là em mới chỉ học được nhờ một kẻ chỉ dậy ở làng chỉ dạy, cũng như sự may mắn nữa là gặp kì duyên với một người Nhật Bổn, cũng như những lần giao đấu kiếm đao vừa qua mà đang xoắn học thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui