Chúng nó hẹn gặp ở một cái nhà hàng ka ra ô tay ố bá mà, ông anh Út và anh T trọc định dòng mình đi, nhưng mình lại lấy lý do sợ chúng nó không dám đi. Kể ra mà là kẻ khác có khi hai cha ý đã túm cổ lôi đi rồi, nhưng với mình lại khác, họ khá hiểu tính cách của mình đã không làm thì sẽ không ai bắt được mình làm cái gì cả, cho dù kẻ đó là ai. Thôi thì thằng em nó sợ thì để cho nó ở nhà, mình anh nó thay nó nói chuyện với bọn kia, dù gì thì cũng vuốt mặt nể mũi mà. Anh QĐ lúc này biết chuyện gọi điện hỏi thăm mình, thấy mình kêu sợ bọn kia mà ở nhà không đi, cha ý bật cười khanh khách nói “ chú mà sợ chúng nó không dám đến điểm hẹn, trong khi đó lại có hai anh Lưu gù ( biệt danh của ông anh út mình) và anh T trọc thì anh có đi đằng đầu xuống đất, lại định âm mưu gì thế, có cần anh đứng ra giải quyết chúng nó không ?”.
Tuy là anh QĐ nói thật lòng nhưng mình không muốn mang ơn ai trong chuyện này, vì đây là việc riêng của mình, nếu sợ và cần phải người giúp thì mình đã không bem ba thằng con kia. "Hôm nay thì chúng nó đã chọc đúng phải cái máu yên hùng ngày xưa của mình, mặc dù nó đã được vùi kín trong lòng suốt bao nam qua, nhưng hôm nay nó lại đang hừng hực trỗi dậy". Đâu có em sợ chúng nó thật mà, còn tí đái cả ra quần đây này khà khà, thôi anh cứ yên tâm đi có anh Lưu gù và anh T trọc giàn xếp thì chúng nó cũng không vấn đề gì đâu anh. Ừ thôi tùy chú, nhưng nếu cần cứ alo anh một câu, dạo này hàng nóng nâu ngay không mang ra sài sợ nó nguội mất khà khà…à…à… tút… tút.
Tuy tay trái mình bắn súng không được chuẩn mười phát cả mười như tay phải, nhưng nó cũng phải tầm bảy tám. Giờ có hai khẩu k54 cùng vô số đạn, nếu chúng nó hôm nay không quỳ gối xin mình tha, thì mình sẽ nổ súng tiễn tất cả chúng nó về trời lúc đó để xem ai có thể truy ra được là mình. Một bằng chứng ngoại phạm là tất cả mọi người đều biết là mình vẫn ở trong nhà, vì tất cả mọi cửa đều khóa và mình không có thìa khóa để ra, thì sao mình có thể gây án. Một điều mà mọi người không thể ngờ là mình tuy không bằng Cậu 12 của NNH là có tài phá tất cả các loại ổ khóa, cũng như két sắt, khóa báo động….vv, nhưng mở khóa thường thì vẫn cứ là ôkê. Giờ cái khóa thường khóa ở trên tầng thượng không phải là khóa chống chộm, mà chỉ là một loại khóa bình thường, nên loay hoay mãi mất phải 30 phút mình đã mở được cái khóa. Tầng thượng nhà mình thì lại không có dào chắn như hai nhà bên cạnh, nên có thể thoát khỏi tầng thượng một cách dễ dàng. Mình đi găng tay dữ sát hai mép tường, chân cũng đạp vào hai mép tường mà trượt từ tầng tư xuống đất không hề có một mảy may gì khó khăn, hay xây xát gì.
Đến chỗ ka ra ô tay mà bọn các thằng con kia kêu mình phải đến xin lỗi, đầu đội mũ lưỡi trai nụp sụp, mồm bịp khẩu trang, tay đi găng, và chân đi giày. Trông mình như một tên sát thủ chuyên nghiệp, ngụy trang vậy, mình quan sát xung quanh thấy không có người, nên đã chèo lên một cái cây lớn để ngồi chờ các thằng con. Lúc đó là 12h 30’ ông anh Út mình cùng anh T trọc đi ra trước, nhìn thái độ của hai người thì mình biết chắc không giàn xếp nổi vụ này, mình tụt xuống bỏ khẩu trang và găng tay, đứng vẫy taxi đợi sẵn trong xe để bám theo bọn thằng con dám bắt mình phải đến xin lỗi. Khoảng 2, 3phút sau chúng nó xuống, có hai thằng nói gì đó với hai ông anh của mình , “ chắc là hai thằng Đại Ca, Đại Bàng của bọn kia”. Không biết chúng nói gì, nhưng làm cho hai ông anh mình rất bực mình, rồi lên xe té. Mình kêu tài xế taxi bám theo chiếc xe đó, trên xe giờ chỉ có 6 thằng, trong khi đó mình lại có hai khẩu súng, ba hộp tiếp đạn và 50 viên đạn, thì mình sẽ cho tụi nó đi ăn cắp hết cả lũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...