Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ

Trên đường về nhà, mình tạt vào nhà một thằng nghiện ở xón và nhà nó cũng chỉ cách nhà mình có mấy nhà. Thằng này mới chốn trại cai nghiện về được 3 tháng nay, từ ngày nó về chộm cắp hoành hành nổi lên, cả xóm nhà nào cũng bị mất chộm mỗi nhà mình là chưa. Lần trước cách đó độ 7 hay 8 tháng gì đó nó đã dám dắt đất ột thằng nghiện ở xã khác nẻn vào nhà mình. Vào cái truồng lợn bỏ không bê mất con xe cào cào mà mình giành dụm tiền bao năm mới mua được để đi học cấp 3. Tuy không lấy lại được xe nhưng mình cũng cho bọn em nện cho hai con chó một trận nhớ đời, rồi bắt đền trị giá gấp 5 lần cái xe đó. Mới thấy mình thằng con đã xun với cả xoăn lại.

Kìa anh C về khi nào đấy, vào em uống nước. “ nói hơn mình 14 tuổi nhưng kẻ từ vụ mình bem nó đâm ra lúc nào cũng gọi mình bằng anh, nếu nói về họ thì mình còn phải gọi nó bằng anh vì con chị nó còn lấy thằng anh trưởng con ông bác ruột mình mà. Chắc các thím còn nhớ thằng anh trưởng chém đểu mình về cái chết của ông bô, thằng đã bị mình chửi ở mấy chap đầu chuyện chứ”. Thôi khỏi cần nước nôi làm gì, tôi cũng đã nhờ lão Long lợn gửi lời nhắn đến các ông rồi, nhưng tôi sợ ông ý quên, nên muốn vào đây nhắc lại cho ông biết, không đến lúc lại bảo lão Long lợn không nói gì. Có chuyện gì mà anh làm như nghiêm trọng thế, có gì thì anh cứ ngồi uống nước rồi nói. “ Nó rót nước mời mình uống ”. Nước này của ông có a túy vào không thế. Hề hề anh cứ chọc em thế nhỉ, thuốc em dùng ình còn chẳng có lấy đâu ra mà pha vào nước mời anh. Hừ nói vậy thôi chứ tôi nghĩ là có đi chăng nữa, thì ông cũng chẳng có cái gan cho vào để làm tôi dính nghiện giống bọn thằng Toản tuân đâu. “ có mấy thằng bằng tuổi mình ở trong xóm cũng bị nó cho thuốc vào nước mời uống rồi dính nghiện theo nó chộm cắp”. Tôi cũng vào đề luôn, là hiện giờ tôi lên HN làm, nhà chỉ có mỗi bà già ở nhà, có nuôi được vài con gà con qué. Các ông có đói thuốc thì tốt nhất cũng đừng dại gì mà mò vào mà amatơ, nếu như nhà tôi bị mất thì lúc đó mà tôi truy được ra thằng nào làm, thì cho dù nó có sida sắp chết đi chẳng nữa tôi cũng sẽ tiễn nó nốt chặng đường còn lại, cho nó đi nhanh luôn đấy.
Anh cứ nói thế, bọn em đâu có dám động đến nhà anh đâu. Anh thấy cả xóm mất chộm có mỗi mình nhà anh, là không hề gì. Các ông biết thế là tốt, đừng dại gì để tôi sai bọn em nó đến hỏi thăm lần nữa, lần này sẽ không phải là gẫy chân gãy tay nữa mà sẽ là xin luôn cái mạng. Thôi chỉ có thế thôi chào nhé, ông cũng nên nhắn dùm chúng nó hộ tôi luôn thể. “ mình đi về trong sự a kay của thằng con, mình cũng biết chắc chắn trong lòng nó đang chửi rủa, a kay mình. Nhưng ngoài mặt thì có bố nó sống lại để làm xã đội hách dịch như ngày ông bồ mình còn sống đi chăng nữa, thì chúng nó giờ cũng không dám thị uy với mình”.

Về nhà ăn cơm với bà bô vui vẻ như không có chuyện gì. Nhưng không ai hiểu con bằng mẹ, bà biết trong lòng mình đang có cái gì đó vướng bận, bà nói. Mẹ biết chắn chắn mày đang có điều gì khó nói với mẹ, nhưng mẹ tin vào con hãy làm những gì cần phải làm, mẹ cũng luôn tự hào về mày, nên hãy đừng làm điều gì khiến mẹ phải thật vọng. Dạ vâng con biết mà mẹ, con không bao giờ làm gì để khiến mẹ phải thật vọng về con cả…………………………, trước lúc đi tự dưng mình lại có cảm giác như lưu luyến một cái gì đó, mình đi nhưng trong lòng thực ra không muốn đi chuyến này. Thế rồi mình lại nghĩ đến giấc mơ đêm qua, nếu nó là sự thật thì mình sẽ không bao giờ tránh khỏi được định mệnh đó.Mà từ xưa đến giờ nếu như mình mà nằm mơ kiểu đó thì nhất khoát nó sẽ xảy ra ở tương lai, chỉ có điều là sớm hay muộn mà thôi. Điều đáng sợ nhất là điều biết mình sẽ phải chết mà lại không thể nào làm được gì, mình tự đặt câu hỏi là tại sao, tại sao mình lại có những giấc mơ như vậy, ngay cả mình cũng không thể hiểu nổi là tại sao như vậy. Thà không biết thì tốt hơn, từ biệt bà bô mà trong lòng mình cứ day dứt không yên, nhưng mình vẫn phải bước tiếp vì đây là con đường mình đã chọn, từ xưa đến nay mình chỉ trừ khi mình đạt được mục đích mới thôi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui