Cái gì thế, mày cứ làm gì mà thần bí như sắp đi chết vậy, tao không nói dối bà già mày như thế được đâu. Mày hãy coi như đây là việc cuối cùng tao nhờ mày đi được không bợm, xưa này tao chưa có nhờ vả mày cái gì đâu đấy “ tuy không muốn nhưng thấy mình nói vậy thằng bạn cũng không dám từ chối”. Thôi được tao đồng ý, nhưng mày hãy nói cho tao biết là mày đi đâu, nếu không tao sẽ không giúp mày đâu. Được rồi thằng bợm mày lắm chuyện quá đấy, tao chuyến này tính đi miền Nam một chuyến dài vì có công chuyện trong đấy, sợ bà bô ở nhà lo lắng nên tao muốn mày giúp tao làm cho bà bô vững tin thôi mà. Có thế mà cứ làm như là đi chết vậy, hay là mày có dính líu gì đến chuyện xã hội không đấy, trước tao thấy thằng Thảo nó kêu mày ngoài HN cũng làm số má gì cho ông anh mà. Mình đành bịa chuyện là có thằng nợ mình một số tiền rồi chuồn vào trong Nam, giờ vào đấy để bắt nó trả tiền. Mày vào đấy một mình thì làm gì được nó. Hừ mày quên là một nửa đằng nội nhà tao là ở trong Nam à, dòng họ tao không gì cũng khá danh tiếng nó chốn đâu chứ chốn vào Nam chắc tự chui đầu vào dọ rồi…………….. cuối cùng thì thằng bạn cũng phải tin vào chuyện mình bịa ra.
Đang xoắn thằng bạn, thì có một thằng cha vào gọi lão chú thằng bạn ở nhà dưới là bán cho con chó. Thằng này là bố thằng con hôm rồi vác phớ chặn mình ở đầu cổng chào, lão này xưa kia cũng là dân anh chị, khá ngông cuồng mọi người đều phải kính nể, giờ đã rửa tay gác kiếm không chộm cắp, đâm chém như xưa. Thế nhưng lại tổ chức đánh bạc ở nhà và chuyên chứa đồ ăn cắp của các thằng nghiện, do ông già hắn chơi thân với ông bô mình năm xưa nên mình và hắn đã biết nhau từ bé, hắn cũng rất nể mình, tuy mình còn kém đứa con gái lớn nhà hắn một tuổi và bằng con tuổi đứa con gái thứ hai. Hai đứa con nhà hắn cũng học cùng lớp với mình cấp 1 và cấp 2, không có họ hàng gì nên luận theo tuổi tác thì mình phải gọi nó bằng chú, nhưng so về vai vế của ông già và ông bác mình để lại thì mình chỉ có phải gọi nó bằng anh thôi, mình chém đểu hắn.
Đi đâu thế bé. A “C ống Bơ” mới về hả, mẹ mà tao như này rồi mà mày kêu là bé hả. Khà khà thế bây giờ đứng ra đây xem thằng nào cao hơn thằng nào xem nào, mẹ thấp hơn thì chẳng là bé thì là lớn với ai. Khà khà chú nói thế thì anh chịu thua chú rồi, thế dạo này làm ăn trên HN thế nào, tí về vào anh uống nước nhé. Thôi mẹ vào nhà ông uống nước để thằng anh cả của ông vác phớ ra chém tôi à, tôi là tôi sợ nó lắm rồi. Chú nói thế nào ý chứ, hay chú nhìn nhầm ai, lão ý đi trại đã được ra đâu mà vác phớ chém chú. Khà khà tôi nói là nói thằng quý tử độc đinh của ông anh ý, mẹ nó tối hôm kia dám vác phớ chặn cổng chào để chém cả chú của nó. Con mẹ cái thằng mất dạy đấy lại dám vác dao vác phớ động đến cả công tử cơ à, mẹ nó để tí anh về cho nó vài cái tát. Thôi nói thế thôi, nó có biết là em đâu mà xoắn, chứ nó biết là em thì có cho kẹo cũng chẳng dám, các cụ bảo không biết không có tội mà, tha cho nó đi nhóe đừng có đập thằng con mà tội nó, chẳng qua nó cũng vì anh em của nó thôi mà. Ừ thế sao lại qua đây làm gì thế này. À đây là thằng bạn chơi thân với em nên qua đây chơi ý mà, mà có việc em muốn nhờ anh đây. Có việc gì nhờ tới anh cứ nói, mà nói trước là giờ không đi đâm chém được đâu nhé, nếu đâm chém thì chú gọi thằng cháu chú mà nhờ. Không em không nhờ đâm chém, Em chỉ muốn nhờ anh chuyển lời tới tất cả các thằng nghiện ngập, cờ dong bạc sới. Là chúng nó có đói thuốc thiếu tiền mà chộm cắp thì cứ thoải mái, nhưng nhà em chỉ có mỗi bà già ở nhà mà thằng nào dám vào amatơ ăn chộm nếu để em biết em mà về túm được thì em sẽ xin chúng nó ít tiết đây. Anh cũng biết là xưa nay em nói được là làm được, nên bảo chúng nó tránh xa cái chuồng gà nhà em ra thì tốt hơn cho chúng nó. Được anh sẽ bảo với chúng nó, chú đã nói thế thì có bố chúng nó cũng chẳng dám vào. Biết làm sao được đói ăn vụng túng làm liều, nhưng chỉ cần em biết là do thằng nào làm thì kể cả nó có đi trại rồi chăng nữa em cũng có người hỏi thăm tới chúng nó. Ừ thôi anh về đây, nhớ tí tạt vào anh uống nước nhé. Thôi em bận rồi để lần khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...