Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ
Dạ không có gì đâu mẹ, mẹ cứ ngủ đi. Mình dậy bước xuống giường lấy cốc nước để uống cho hoàn hồn, nếu giấc mơ đó là thật thì mình sẽ không bao giờ tránh khỏi được định mệnh đó, chẳng nhẽ mình sẽ phải chết thật sao. Không không thể thế được mình chưa hoàn thành nốt được việc báo thù, thì mình sẽ không thể chết dễ dàng thế được, bà thầy xem bói bằng cách nhìn đường vân trong nòng bàn tay có nói mình sẽ có dương thọ tới 79 tuổi, thì không lẽ nào mình lại có thể bị chết dễ dàng như thế. Nhưng cũng không biết thế nào được bởi vì trong truyền thuyết thì vẫn có người bị chết oan, trong cõi u minh kia mọi chuyện vẫn có thể xảy ra ngoài ý muốn, nên mình cũng phải nên có sự chuẩn bị trước mọi tình huống. Điều mình lo lắng nhất lúc này không còn phải là việc báo thù nữa, bởi vì không thể báo được thù đến khi bố con thằng N khuynh gia bại sản, khiến chúng sống không bằng chết cũng không sao, vì giờ mình đã làm cho bố con chúng nó điêu đứng liêu siêu, sống cũng chẳng dễ dàng gì. Điều mà mình cảm thấy lo lắng nhất bây giờ là bà bô, bà sẽ sống ra sao nếu như mình chết thật. Cuộc đời bà đã quá đau buồn kể từ khi ông bô mình mất, mình biết tuy thường ngày bà vẫn luôn cố gắng gượng cười trước mặt mọi người, nhưng thật ra trong lòng bà rất buồn. Mình chính là nguồn sống duy nhất còn líu kéo bà lại ở cái thế gian này, vậy nếu như giấc mơ kia là sự thật, thì bà sẽ sống ra sao đây. Khi mà chính tay chôn người chồng thân yêu, giờ lại phải tự tay chôn nốt thằng con yêu quý của mình. Không thể nào giấc mơ đó không thể là thật được, mà cho dù nó có là thật thì mình sẽ phải thay đổi nó vì mình đã biết trước rồi mà. Mình đưa ra muôn ngàn cách để có thể tránh sự việc đó, suy nghĩ hết cả đêm đến sáng ngày, tinh thần mệt mỏi cơ thể suy nhược vì cái giấc mơ kia. Thường ngày mình ngủ rất ít và thức cũng rất khuya, nhưng cũng không bao giờ mệt mỏi như bây giờ, soi gương nhìn khuôn mặt chỉ sau một đêm suy nghĩ trông thật tiều tụy râu ria mọc dài có cảm giác như hàng tuần không cạo râu vậy. Đi đánh răng rửa mặt vào thì có chuông điện thoại của thằng “Rích” ( để mình giải nghĩa từ Rích cho các thím không biết hiểu nhóe [ từ Rích là chỉ kẻ chỉ điểm báo CA về các tổ chức đánh bạc, vận chuyển hàng cấm trong đó có ma túy các thứ cấm khác, các tên tội phạm bị truy nã…..vv nói chung là kẻ chỉ chỗ cho CA bắt những gì mang tính chất trái pháp luật ] ).
Alo tôi nghe ai vậy.
Tôi ….. như cậu đã nhờ thì đêm nay chúng nó sẽ tổ chức đánh bạc xuyên quốc gia, tôi muốn gọi điện báo cho cậu biết, nếu muốn bắt chúng nó thì tối nay 10hPm hãy đột nhập nhà nghỉ……. Chúng nó sẽ bắt đầu chơi từ lúc 9h30’Pm.
Oke được rồi cám ơn ông anh nhiều lắm, lúc đó ông anh hãy làm nội ứng mở cửa cho tôi ở bên trong nhé. Đúng 10h chúng tôi sẽ ập vào, giờ hãy chỉnh lại giờ điện thoại của tôi và anh cho chuẩn nào, đồng hồ của tôi là 7h30’Am. Rồi oke chúng ta cứ thống nhất như vậy tôi sẽ nẻn xuống mở cửa trước 2 phút cho các cậu vào. Oke vậy đi bye men. Oke bye.
Lần này đi mình sẽ quyết định đi một chuyến dài, có lẽ chuyến đi này sẽ là lần cuối cùng mình không thể gặp lại bà bô nữa, trong lòng muôn vàn tâm trạng, nhưng đó là con đường mà mình đã chọn, mình sẽ không bao giờ hối hận vì đã chọn nó. Có điều chỉ ấy náy trong lòng về bà bô, mình phải thu xếp sao cho ổn thoả mọi sự việc.
Qua nhà thằng bạn thân “thằng Ngọc”, mình nhờ nó ở nhà để ý thì thoảng chạy qua nhà chăm sóc bà bô hộ mình, ngộ nhỡ bà có ốm đau gì. Mình đưa cho nó hai triệu, bảo nó cũng sắp vào mùa gặt rồi, khi nào vào mùa thì nó hãy cầm 2 triệu này mang qua đưa cho bà bô mình để bà thuê người gặt, cũng dặn nó là phải bảo vừa gặp mình trên HN, nên mình nhờ nó cầm tiền về hộ biếu bà bô thuê công gặt vì bận công chuyện không về được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...