Chap 11 định mệnh anh gặp em
Sau vụ bị xoắn mất tiền thì 1 năm sau tức lớp 8, em cũng vào chơi, lúc đó mọi người rất vui vẻ chính vì em đã ngoan hơn trước nhiều, mặc cho ông chú thử đủ kiểu nào là uống rượu trước mặt, nhưng em ko hề nốt nước bọt lấy một lần, hút thuốc thở vào mặt nhưng em vẫn ko hề vật. Lần này đã đỗ và học xong lớp 10 được nghỉ hè, nghe bà chị xui dại vào để xin tiền đi học, đúng là chuốc nhục vào thân, sáng sớm vừa vào chân ướt chân giáo đến nhà ông chú, cháu chào chú thím ạ, thay vì hỏi han xem em thế nào, thì ông chú làm câu: “mày vô đây làm gì đó ?” với vẻ mặt khinh người, lúc đó nói thật với các thím là nước mắt đã định tràn ra khỏi khóe mắt, nhưng với bản lĩnh nam nhi, nên nó vẫn chưa kịp rơi, đúng là lúc đó đi ko có đồng nào trong người, vì vé tàu là bà chị mua cho, nếu lúc đó có tiền, em đã quay bước mà chở ra bắt xe về bắc, đến hôm nay ngồi viết tâm sự với các thím mà nước mắt cũng đã rơm rớm !!!. Cũng may bà thím em nhanh mồm nhanh miệng lại tâm lý, nói con nó vô chơi chứ làm gì, vào xin bữa cơm bà thím nó nấu, nói thật là bà thím em nấu ăn, phải nói ngon như nhà hàng, nên em ăn đâm cũng nghiện được câu an ủi của bà thím, nên em cũng siêu lòng, rồi bà nhanh chân bước ra đỡ ba lô quần áo cho em, chứ nêu ko chắc em đã quay gót chở về thật, tại bà cũng khá rõ tính khí cao ngạo của em, làm sao mà chịu nổi sự sỉ nhục này, mà những lời đó lại là từ người thân của mình thốt ra, nếu là người ngoài thì ko sao, nhưng đằng này lại là người thân của mình, em nghe tim mình đau nhói nên . Rồi bà kêu em đi tắm cho đỡ mệt, nói thật là lúc đi tăm, em đã ngồi tự kỉ một mình trong nhà tắm, mặc cho vòi hoa sen chảy như thế nào, mà nước mắt đã rơi, một phần vì do tủi thân là mình nghèo, một phần vì do thấy, hóa ra tình cảm gia đình, cũng ko thể vượt qua nổi một chữ “Tiền”, quay chở ra mắt em đã đỏ, bà thím nhìn và đã có thể đoán được, điêu gì sảy ra trong nhà tắm đối với em, bà đã pha sẵn một ly cà phê đen đá cho em. Kêu uống đi con cho nó tỉnh táo, tại nhà bán càfê mà, uống xong. Em xin phép bà thím xuống chơi nhà bà chị, con ông bác mà đưa em vào cùng, tại con bà ý cũng bằng tuổi em, nên mỗi khi vào là hai cậu cháu chơi với nhau, xuống đấy đã đang buồn thì chớ bà chị lại xoắn hỏi mày ở ngoài bắc có biết cấy ko, tính em là hay nói thật, nên mới bảo em chỉ biết nhổ mạ thôi chứ cấy thì ko, thế rồi bà ý hỏi thằng em chồng, mẹ con chó này, nó lại học thằng thần điêu đại hiệp, mà cho đến giờ em nhìn thấy mặt nó em đã ghét, mà chỉ muốn đấm ột phát chết luôn giống bác phồng tôm thôi. Con chó đó nó bốc phét, kêu ngày nó ở nhà, nó cấy được 3 sào 1 ngày , do ko biết cấy nên em cũng ko biết là nó nói điêu, mà sau này hỏi bà bô thì mới rõ người con gái cấy nhanh nhất, phải đi từ 5h sáng, ăn cơm ngoài đồng tối 6h mới về cũng chỉ cấy nổi 1,8 sào, mà lại phải là người cấy cực là chịu khó, lấy đâu ra 1 ngày 3 sào, mợ nó em nghĩ có khi thằng này nó bị xăng pha nhớt, cơm pha cháo bê đê, nên nó mới cấy nhanh được như thế. Sau này mấy lần ngồi uống rượu tinh tướng, bị em dùng chảm phong binh pháp, của giáo sư cù trọng xoay chém cho tơi tả, cũng có mấy lần uống vào định mượn rượu tiu cho nó 1 trận, nhưng nghĩ nể mặt ông anh rể, nên thôi tha cho con chó. Bà chị làm câu Mun…!!! đem cho cậu mày cái mo che mặt cái đi, đang ức chế với ông chú thì chớ, xuống đây lại bị xoắn, nên em bực mình bảo em về đây, bỏ về nhà ông chú luôn ko nói gì thêm, nói thật là con trai mà lại là con một như em, thì các thím hỏi xem đã có mấy thằng chịu làm ruộng đi nhổ mạ, tát nước, be bờ. Đến trưa bà chị thổi cơm xong, sai thằng con, Mun nên nhà ông trẻ, kêu cậu xuống ăn cơm, tính em thì củ chuối đã ghét thì ko bao giờ thèm ăn, kêu thằng con về, mà nó lại cứ năn nỉ ỉ ôi mãi, là cậu xuống ăn cơm với con, cực chẳng đã, đang tức bực trong lòng ko có chỗ chút, em liền tung cước đá thằng con bay từ thềm nhà, bay xuống sân lăn ra ngoài cổng, đuổi cút ngay ko ông ày cái nữa bây giờ, thằng con kể từ ngày đó cho đến giờ, rất chi là sợ em mỗi khi nổi nóng, tốt nhất là cứ tránh xa thì hơn. Kể cũng tội cho thằng con đang nhiên, lại bị ông cậu ột cước trời giáng, đúng là họa vô đơn trí đến bất thình lình, nhưng được cái thằng con về, mà ko kể á nó nghe là bị cậu đá. Cơm trưa xong chán, nên em vào nhà thằng Tâm cua gọi thêm thằng Minh đầu to, Sơn khùng, Long mồm rộng, 5 thằng anh em kết nghĩa ngồi nhậu, tâm sự với nhau, mặc dù ra bắc nhưng em cũng vẫn giữ liên lạc với chúng nó, vì xưa chưa có di động, nên viết thư là chủ yếu, rồi chúng nó nhớ thì điện máy bàn nhờ nhà hàng xóm nhà em, anh em nói chuyện. Tình cảm thì có thể nói như anh em ruột thịt, có thể chết vì nhau,rượu chè xong xuôi, chúng nó rủ làm vài chận game đấu sĩ giác đấu, lúc đó cũng đã khuya 22h30’ nên em kêu tao về đây, chúng nó cứ kêu ngủ đấy, nhưng em nhất quyết ko, vì sợ bà thím lo lắng, lúc về đi qua chùa kì quang, bấy giờ vẫn còn đường đất mới giải đá cộn, đèn đường thì cháy phải đến 40 hay 50 mét mới có 1 cái đèn, dân cư vẫn thưa thướt. Tự dưng có người kêu anh ơi cứu em với mà giọng con gái, nhìn kĩ thì thấy ở cạnh chùa kì quang, có hai thằng con trai và một đứa con gái đang ngồi dúm một chỗ, lúc đó thì chùa ko hoành tránh như bây giờ, trông điêu tàn ko thể tả, phải nói sau vụ thằng bạn Ch cài em vụ đánh công an chìm, em đã ngán và ko muốn dính đến chuyện của người khác, cũng như ko muốn luyện công nữa, nên giờ cũng ko muốn gây chuyện, đang định quay đi, nhưng cô bé đó lại đứng nên kêu, anh ơi làm ơn cứu em với, rồi một thằng ôn túm lấy con bé, lúc này thì cũng ko muốn gây chuyện, nhưng lại buột mồm ê là gì con người ta vậy, một thằng con chửi đủ má thằng dân bắc kì mắc mớ gì tới mày nghe câu này thì các thím cũng biết là xưa nay, khi vào nam em ghét nhất đứa nào chửi đủ má dân bắc kì, thứ hai là thằng mọi, đang cáu sườn việc gia đình ko có chỗ chút, tiện thể trong người đang có hơi men tây tây, mà hôm đó lại thấy ngứa ngáy chân tay, kiểu nâu chưa được luyện công, máu nóng nổi nên em đi lại gần hơn, một thằng con lao tới đạp em đúng là thằng con ko biết lượng sức mình, em né qua một bên tiện thể chơi ngay cho nó một cái bạt tai, kiểu trêu ngươi, nó quay lai đủ má mày, dơ chân nên đá, em nhanh như cắt đá luôn vào chân nó, tiện thể bật nên chơi luôn cho nó một phát cùi chỏ vào thẳng mặt, thằng con ôm mặt, đang định trêu ngươi tốp cho nó cái vào đầu, thì thằng còn lại lao nên đạp luôn em một phát vào lưng, làm em liêu siêu tí ngã, bị nó đạp trộm cái, nên em cũng hơi điên nên rồi đấy, tay nắm chặt khép hai ngón cái vuông góc bàn tay, tung quyền thi thố, nào ngờ thằng con cũng có tí karate chân nhảy liên hồi, đi vòng quanh nhằm lung lạc tinh thân em mợ nó chứ thằng con lại nhầm, trải qua bao cuộc chiến chẳng nhẽ em lại sợ nó, đã thế phải cho nó một bài học nhớ đời, liền thủ thế bước kiểu say chân lam đá chân chiêu, giống kiểu võ tòng đả hổ, đây là cước bộ mà ông thầy đặc công dạy em lúc trước, tuy trông thì rất là sơ hở nhưng ngược lại chân bước kiểu đấy, cho dù võ công karate đai đen như thằng Sơn khùng đội hiệp sĩ săn bắt cướp đường phố SG bây giờ, còn ko thể đá ngã nổi, huống chi thằng con này chắc mới vào nghề. Nó tung cước đá thẳng mặt em, nói chung thằng con chân cũng dẻo, quyền trái em đưa nên gạt thì quyền phải tiệp tục bồi vô đùi non thằng con, chân em đá chân trụ của nó làm thằng con ngã chổng vó, nó bật tôm ngay dậy đá vào chân em nhưng ko hề gì, lúc đó cũng đã ngấm hơi men, nên cũng ko nhớ là tung quyền cước của ông bô dạy và quay tay được, hay là ông thầy đặc công dạy nữa, nhưng đại loại là một tí thì em dùng môn aikido của ông thầy dạy toán mà khóa chân tay thằng con lại, nào ngờ thằng con lúc nãy bị đòn, cầm cái xi lanh, đâm luôn vào tay em, lại còn dọa là nó bị si đa, mợ nó dọa ai chứ dọa em kiểu đấy đâm nó chết, mà sau này vẫn ko biết là vì sao, lúc này là đã điên nên như kiểu hôm thằng H bị đâm rồi, nên em ko tiếc gì ra đòn với hai con chó đó nữa, 1 thằng con được đạp bay ra một chỗ nằm im, giờ đến con chó đâm xi lanh vào tay em, lại còn dọa bị si đa. Nước này ko còn gì để mất nữa, hôm nay lại có dịp thực tế món đòn đá hậu tâm môn, miếng võ gia truyền mà ông bác dạy, lúc đó đang đi dép quai hậu mà món đó là phải đi chân đất, mới có thể thi triển hết cái hay của nó, lập tức chân trái được ép vào dép phải, rút chân phải ra, thằng con dơ xi lanh liền bị em đá văng ra khỏi tay, đúng là cận chiến dùng đòn đá hậu tâm môn tuy dễ, nhưng thật khó vì người là vật động còn bao cát là vật tĩnh phải sau bốn, năm phát gì đấy thì em mới đá trúng điểm đấy của thằng con, mặc dù là đã luyện thành thạo nhưng thực chiến mới rõ, thằng con ngồi ôm cái đấy mà khóc, sau đó hai thằng xin em tha cho, rồi chạy mất. Sau này mới biết hai thằng con là dân nghiện xóm mới lòng thì lo mình bị nó truyền si đa, nhưng vẫn đến bên cô bé kia hỏi em có sao ko, đột nhiên em khựng lại, thật ko tin vào mắt mình nữa, ra đó là Thanh cô bé ngồi cùng bàn mấy năn trước học cùng, em nó ko nhận ra em mà chỉ có em nhận ra em nó, trông ko khác mấy, có điều là xinh ra lớn hơn xưa, trông như người mẫu và giờ đã là một thiếu nữ theo một cách đúng nghĩa, thấy em trẻ quá nên em nó kêu cám ơn bồ đã cứu mình Hừ lúc kêu cứu thì sao mà anh ngọt thế, giờ lại kêu cám ơn bồ, em ngây ngô giả hâm ko hiểu tiếng nam nên chém bảo, ủa tôi có phải bố cô đâu mà cám ơn bố, con bé đỏ mặt nên cười bảo cám ơn bồ, nghĩa là bạn ý, ủa tôi quen cô hả mà là bạn, em nó lại càng đỏ mặt hơn kêu sao bồ kì quá đi, mình lại trêu bố có tắm đâu mà kì, làm em nó cười ngượng nghịu, rồi em hỏi em có sao ko, sao mà lại bị hai thằng đó chọc vậy, thì em nó kể sang nhà chị bạn mà sau này em mới biết là sang nhà cái Phương chơi, về bị hai thằng đó già dê. Haiz đúng là lắm chuyện, con gái đi đêm hôm làm chi vậy, ủa anh biết nói giọng nam hả, hì ko biết nói giọng nam để xưa kia đi học lớp 6b, cho bọn dân nam chửi đủ má dân bắc kì hả, anh học trường nào, nguyễn văn trỗi, sao anh xưa cũng học lớp 6b hả, ờ học chung lớp có con bé tên Th, hâm ko tả lúc nào cũng tết hai bím, nhí nha nhí nhảnh hỏi sao con trai lại thích học văn ta. Ủa anh là…!!! Anh nào vừa là bố sao giờ chuyển anh nhanh thế, anh mới vô hả, P với H chúng nó nhắc tới anh luôn à, nhắc làm chi mong cho tui chết ngoài bến xe miền đông hả, chẳng là sau khi em bỏ nhà ông chú năm lớp 6 về bắc, thì hai đứa chúng nó có đi tìm gặp, nhưng khuyên ko được, vì tính em đã quyết là ko đổi, con bé Hoằng hâm nó chém, cho ông chết luôn ở ngoài này đi, oke lượn đi, hai đứa nó ra về trong niềm bực tức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...