Cái Gì Bảo Ta Bán Con Ăn Đất Gặm Vỏ Cây Tro Cốt Cũng Cho Ngươi



Khóe mắt Hàng bà tử muốn nứt ra, chỉ vào Trần Thiết Trụ nửa ngày, cũng không kêu ra được cái gì.


Nửa ngày, Hàng bà tử mới nói: “Huynh đệ ruột còn phải tính sổ rõ ràng, huống chi ta và Như Nguyệt là quan hệ đại bá nương và cháu gái.



“Vậy để đại phu Thôi kiểm tra đi! Có phải đưa tiền chữa bệnh và tiền an dưỡng hay không thì cũng không phải bà định đoạt, phải để đại phu Thôi nói mới được!”

Giọng nói vang dội của Trần Thiết Trụ kêu lên, lập tức trấn áp được Hàng bà tử.


Nhưng sao Hàng bà tử có thể để đại phu Thôi kiểm tra cho bà ta, ồn ào chơi xấu, thậm chí đến đại phu Thôi đều phải khó chịu:

“Thôi đại phu, ngươi dám sờ mông ta thì về sau ta sẽ cứ ở nhà ngươi, không bao giờ rời đi!”

Đại phu Thôi lập tức cách xa bà ta, con của ông ấy vừa mới cưới vợ, ông ấy lập tức lên chức ông nội rồi nên không muốn chọc phải cái phiền toái là Hàng bà tử này.


“Không cho đại phu Thôi kiểm tra, lão phu sẽ đến Tuần Tra Quán ở trấn trên, mời đại nhân tuần tra chấp thuận cho nữ y đến kiểm tra cho ngươi, xem rốt cuộc ngươi bị thương ở đâu? Dám giở trò bịp bợm ở trước mặt nữ y Tuần Tra Quán thì sẽ phải ngồi xổm đại lao, một ngày ba bữa bánh bao đen, còn bị đánh roi.


Hàng bà tử, ngươi muốn đi ngồi xổm ở đại lao có phải không?”

Thôn trưởng Lư đột nhiên đi đến, giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên khiến cho Hàng bà tử sợ tới mức không dám lại giả vờ mông vỡ do ngã nữa mà vội vã đứng lên.


Kiều Hiểu Khê bị động tác của Hàng bà tử làm cho kinh ngạc đến ngây người, vừa rồi là bà ta đang lừa Kiều Như Nguyệt sao?

Kiều Hiểu Khê nhìn về phía Hàng bà tử, ánh mắt lộ ra sự oán hận, buổi sáng tới khóc tang tranh di sản của Kiều Như Nguyệt, buổi chiều đã dựa vào việc té ngã mà lừa Kiều Như Nguyệt mười lượng.


Nếu không phải thôn trưởng tới giải vây thì Kiều Như Nguyệt sẽ phải phá sản, cô bé cũng sẽ không còn chỗ ở, không còn cơm ăn!

“Thôn trưởng, không cần phải làm phiền nữ y Tuần Tra Quán, ta không sao.

Ta nhớ ra ngoài ruộng còn chưa nhổ xong cỏ, vì vậy ta đi về trước để làm việc đây”

Nói xong, vẻ mặt Hàng bà tử lúng túng, vội vàng muốn rời đi.


Hôm nay sao thôn trưởng lại tới nhà Như Nguyệt, còn giúp Như Nguyệt?


Bà ta chẳng những mất một quả trứng gà, mà trên người còn nhão nhão dính dính, thật là xui xẻo!

“Chậm đã! Nếu thân thể của đại bá nương không sao, vậy chúng ta sẽ bảo đại phu Thôi kiểm tra cho Hiểu Khê một chút.

Nhiều người đều ở chỗ này như vậy, yên tâm, ta chắc chắn sẽ không giống chó điên mà đi lừa người giống như bà”

Kiều Như Nguyệt ngăn Hàng bà tử lại, mỉm cười nói.


“???”

Hàng bà tử vừa bực vừa không hiểu.


“Hiểu Khê phải kiểm tra cái gì? Nó không phải đang đứng rất khỏe mạnh sao?”

Vẻ mặt của Kiều Hiểu Khê cũng thấy khó hiểu.


“Đại bá nương, vừa rồi ta từ nhà chính đi ra đã tận mắt nhìn thấy bà véo cánh tay của Hiểu Khê nhà ta, khiến cho Hiểu Khê nhà ta đau đến kêu to”

Kiều Hiểu Khê lập tức hiểu rõ!

Tối hôm qua, khi Kiều Như Nguyệt giúp cô bé tắm đã thấy một mảnh xanh tím ở bên trong cánh tay phải của cô bé, đó đều là khi ở Đinh gia đã bị Đinh lão thái véo.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận