Cái Gì Bảo Ta Bán Con Ăn Đất Gặm Vỏ Cây Tro Cốt Cũng Cho Ngươi


Sau khi xác nhận thân phận của Kiều Hiểu Khê, Vương Nhị Cẩu mở to hai mắt.

"Ngươi vừa trở về đã được Kiều góa phụ hầm thịt cho ngươi ăn, sao nàng lại có lòng tốt như vậy được?"
Dưới sự dạy dỗ của Hạ thị, Kiều Như Nguyệt ở trong ấn tượng của Vương Nhị Cẩu chính là một góa phụ ác độc vừa khắc chết người nhà còn bán đi con do mình sinh ra!
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Vương Nhị Cẩu vô cùng sợ hãi, nhưng vừa rồi cậu đã ăn hết một chén thịt đầy do Kiều góa phụ nấu!
"Bộp! Bộp!.

"
Trong phút chốc, Vương Nhị Cẩu đã thả liên hoàn rắm, sau đó liền ôm lấy bụng mình.

"Ôi, đau quá, đau quá!"
"Nương, nương! Cứu mạng!!"
Vương Nhị Cẩu khóc lóc chạy về nhà.

【Đinh, Kiều Hiểu Khê, giá trị phản nghịch +20%, tổng cộng giá trị phản nghịch 115%, trừ 20 điểm công đức】
Động tác ăn cơm của Kiều Như Nguyệt cũng dừng lại, vì sao lại tăng rồi?

Còn tăng 20%?
May mắn nàng đã có dự tính trước nên đã dùng 30 điểm công đức, giờ có trừ cũng chỉ còn 5 điểm công đức.

Nhưng chờ đến khi nàng mở giao diện cá nhân ra, chỉ thấy:
【 Tên họ: Kiều Như Nguyệt
Điểm công đức: -15
Sinh mệnh còn lại: 30 ngày 3 canh giờ 1 khắc 】
Số âm?
Khuôn mặt Kiều Như Nguyệt hoàn toàn không dám tin, còn có thể chơi như vậy à?
Đúng lúc này Kiều Hiểu Khê cầm chén không trở về, thấy Kiều Như Nguyệt nhìn về phía mình, cô bé lập tức khen ngợi nói: "Nương, thịt người nấu ăn ngon thật, con ăn hết rồi, căng hết cả bụng!"
Nhìn Kiều Hiểu Khê nở nụ cười ngây thơ, Kiều Như Nguyệt biết cô bé đang nói dối!
Nha đầu này thật ra không thích ăn thịt hầm?
"Hiểu Khê, trong nồi còn có xương, nương lấy cho con một miếng ăn thử, tuy bên trên không có nhiều thịt nhưng quan trọng là có thể ăn tủy xương, ăn cái này rất tốt cho con!"
Còn phải ăn?
Kiều Hiểu Khê nhìn khúc xương lớn ở trước mặt, rồi lại liếc nhìn cái nồi.

Đây là được hầm.


Kiều Hiểu Khê nhận lấy xương nói: "Nương, con ra ngoài ăn!"
Kiều Hiểu Khê vừa mới mở cửa viện, còn đang suy nghĩ phải ném cây xương này đến đâu thì suýt chút nữa đã đụng vào một người!
Người nọ đi đến với khí thế hừng hực, khiến Kiều Hiểu Khê sợ đến mức vội né tránh, vừa ngẩng đầu nhìn đã thấy là bà nương của Vương Xuân Sinh ở bên cạnh, Hạ thị.

"Kiều góa phụ, ngươi đúng là kẻ không có lương tâm, ta chỉ có một đứa con này, thế mà ngươi lại hại con của ta! Ngươi khắc chết cha ngươi, mẹ ngươi, tướng công của ngươi, bán con, đưa con vào chỗ nguy hiểm, ngươi hại chính mình đi chứ đừng có hại con của ta!"
Hạ thị vớ lấy con dao phay lao vào.


Tiếng động vô cùng lớn, đúng lúc mọi người đang chuẩn bị về nhà làm bữa tối, vừa nghe thấy tiếng động đã có không ít người đi tới.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Nghe nói Kiều góa phụ hãm hại con của Hạ Tiểu Hồng"
"Hả?"
Đối phương vừa nghe thế thì sắc mặt đã trắng bệch, không ngờ Kiều góa phụ có thể độc ác đến vậy, có thể ra tay với một đứa bé chỉ mới năm tuổi.

"Hiện tại Vương Xuân Sinh đã bế Nhị Cẩu đến nhà lang trung rồi, vừa rồi ta thấy sắc mặt Nhị Cẩu không tốt lắm, cả đường đi đều kêu rên, sợ là không ổn rồi"
“Cái gì?”
Mọi người đều sợ hãi, Nhị Cẩu chỉ mới năm tuổi thôi, là đứa con duy nhất của Vương Xuân Sinh và Hạ Tiểu Hồng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận