Đến khi Châu Tiểu Á được Tô Thước đưa về nhà thì cô cũng có hỏi lại anh chuyện hôm qua.
Đương nhiên Tô Thước rất thành thật, liền đem sự thật nói ra hết cho Châu Tiểu Á nghe.
Chỉ cần nghe đến việc chị gái ruột và mẹ ruột muốn bày mưu hãm hại mình và chồng thì trái tim của Châu Tiểu Á giống như bị ai đó đâm một nhát vậy.
Nói thế nào thì họ cũng là người thân của cô, tại sao họ lại có thể làm ra những chuyện vô sỉ như vậy chứ? Bỗng chốc hốc mắt của cô liền đỏ lên, hiển nhiên Tô Thước nhìn ra và anh nhẹ nhàng chạm vào gương mặt nhỏ của cô, nói:
- Đây chính là lý do mà tôi không muốn nói cho em biết sự thật.
Á Á, em sẽ không trách tôi chứ? Nói sao thì tôi cũng là người hủy hoại tương lai của Châu Tiểu Ân.
Nếu như là trước kia thì Châu Tiểu Á sẽ ngay lập tức nổi giận rồi trách anh, nhưng lần này cô đã hiểu rồi, con người mà...!Nếu như không vì mình thì trời tru đất diệt, vì thế nên cô liền ôm lấy cổ của Tô Thước, mỉm cười nói:
- Không trách anh, vì nếu như anh không làm vậy thì chuyện xấu kia sẽ đổ lên đầu chúng ta.
Tô Thước, em chỉ muốn an ổn làm vợ anh thôi.
Hiển nhiên không chỉ có Châu Tiểu Á muốn như vậy, anh bây giờ cũng chỉ muốn an an ổn ổn làm chồng của cô mà thôi.
Tuy nhiên, với tình hình này thì e rằng vẫn không được, một Triệu Thu Ánh nguy hiểm còn lại thêm một Bạch Khánh Tùng bí ẩn, hai người này vẫn chưa khiến cho anh yên tâm được.
[...]
Sau khi dỗ Châu Tiểu Á xong thì Tô Thước cũng phải nhanh chóng đến trụ sở để chuẩn bị, bỏ lại cô ở một mình.
Kể từ khi Bàng Linh trở thành đệ tử chân truyền của Hứa Vãn Tùng thì dường như cô và Bàng Linh cũng ít đi cùng nhau hơn, mặc dù trên lớp vẫn nói chuyện, vẫn quan tâm nhau, nhưng hình như đã ít thời gian ở với nhau hơn.
Nghĩ đến đây thì Châu Tiểu Á vừa vui lại vừa lo, cô vui là vì Bàng Linh đã hòa nhập với bang Mật Thước khá tốt, nếu như cứ đi theo cái đà này thì sớm muộn gì Bàng Linh cũng có thể trở thành một Tô Nhiễm thứ hai.
Nhưng cô cũng rất lo lắng cho cô ấy, trước kia khi Châu Tiểu Á nghe Hà Mật và Tô Nhiễm nói về những nhiệm vụ của bang Mật Thước thì đã rất căng thẳng rồi, mà Hà Mật còn có sự bảo bọc của anh trai và chồng.
Chị Tô Nhiễm thì không cần nói, hoàn toàn có thể nắm trùm được thế giới ngầm.
Nhưng Bàng Linh lại khác...!
Trong khi Châu Tiểu Á vẫn còn đang suy nghĩ vu vơ thì đột nhiên điện thoại lại vang lên một tiếng, là âm thanh của tin nhắn, nếu như bình thường thì cô sẽ ngay lập tức mở điện thoại lên xem, nhưng dạo gần đây cô quá lười biếng để xem điện thoại.
Tuy nhiên, không biết một thế lực bí ẩn nào đó lại thúc giục cô nhanh chóng xem điện thoại đi, chắc chắn có gì đó sẽ khiến cô thấy vui đấy.
Một giây sau, cô liền trợn mắt kinh ngạc khi biết người gửi tin nhắn cho cô là Triệu Thu Ánh.
[Số lạ]: Xin chào, tôi là Triệu Thu Ánh và tôi có việc cần nói rõ với cô, địa chỉ tôi sẽ gửi sau...!Không gặp không về!
Nhưng có lẽ Triệu Thu Ánh sợ rằng Châu Tiểu Á sẽ không đến, nên còn đặc biệt nhấn mạnh thêm một câu.
[Số lạ]: Chuyện liên quan đến Tô Thước.
Nên nhớ, cô chỉ nên đến đây một mình.
Mặc dù Châu Tiểu Á biết rõ Tô Thước không còn giấu mình cái gì nữa, nhưng Triệu Thu Ánh cũng không phải người sẽ tùy tiện tìm cô nếu như không biết được cái gì đó mới mẻ hơn.
Lẽ nào dạo gần đây Tô Thước cứ hay đến trụ sở là vì chuyện này sao? Liệu lần này cô có thể giúp đỡ Tô Thước được hay không?
Nghĩ thêm một lúc thì Châu Tiểu Á cũng quyết định nhắn tin hỏi Đàn Tâm.
[Tiểu Ma Hậu]: Đàn Tâm, vừa rồi Triệu Thu Ánh có gửi tin nhắn cho tớ.
Cô ấy nói có chuyện liên quan đến Tô Thước muốn cho tớ biết, vậy tớ có nên đi hay không?
Vừa nhận được tin nhắn thì Đàn Tâm cũng có ngó nghiêng sang chỗ Lão đại một chút, xác định anh không biết chuyện này thì cô ấy cũng quyết định giúp Tiểu Ma Hậu giấu đi.
Cô ấy liền trả lời lại.
[L]: Cậu cứ xem cô ta hẹn ở đâu, sau đó gửi định vị cho tớ.
Tớ sẽ đến sau cậu.
[Tiểu Ma Hậu]: Được.
Ngay khi nhận được sự đồng ý kia của Châu Tiểu Á thì Đàn Tâm lại nhìn sang Tô Thước, nói:
- Lão đại, Triệu Thu Ánh hình như bắt đầu hành động rồi.
- Bảo vệ tốt Tiểu Á, chuyện còn lại cứ để cho tôi.
Đàn Tâm liền gật đầu.
[...]
Còn Châu Tiểu Á sau khi tìm được đồng minh liền nhanh chóng thông báo đồng ý cho Triệu Thu Ánh biết, đương nhiên cô ta cũng rất nhanh mà gửi địa chỉ cho cô.
Chỉ là Châu Tiểu Á có chút không hiểu, nếu như Triệu Thu Ánh muốn làm gì đó có hại cho cô thì nên tìm một nơi vắng vẻ hơn mới đúng, tại sao lại hẹn cô đến quán cafe đông khách như thế chứ? Lẽ nào cô ta đang chơi chiêu nơi an toàn nhất là nơi nguy hiểm nhất sao?
Nghĩ đến đây thì Châu Tiểu Á cũng chỉ nhún nhún vai khó hiểu rồi liền nhanh chóng rời khỏi nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...