Cái Đồ Con Nít ! Anh Yêu Em

* * *
Phong giật mình . Giờ bình tĩnh lại , cậu mới nhận ra thái độ ban nãy của mình đối với Tịnh thật quá đáng . Có lẽ , thái độ ấy đã làm Tịnh tổn thương nặng nề . Phong chỉ mới trông thấy Phát cùng Tịnh đi uống cafe thôi , có to tát lắm đâu . Hơn thế , Phong không phải bạn trai Tịnh , cậu lấy quyền nào mà bắt bẻ , tra hỏi cô . Phong tự trách sao mình nóng nảy tới vậy . Cậu thở dài , lấy điện thoại bật nhạc nghe cho đỡ buồn . Chờ Tịnh về , Phong sẽ xin lỗi cô .
Tịnh lê bước lên sân thượng . Tình cờ , cô gặp Liên . Tịnh dừng lại trong chốc lát xong vẫn tiến đến đứng cạnh Liên . Liên thấy Tịnh nhưng chẳng hỏi thêm câu hỏi nào nữa . Cả 2 cứ giữ nguyên sự im lặng nặng nề đó , đứng hóng mát . Gío trên cao thổi lồng lộng , mái tóc của 2 người cứ bay lên . Gío thật dịu dàng , làm mát tâm hồn ta . Gío khiến nỗi buồn bực của cả 2 cô nàng biến mất . Liên lên tiếng :
_ Xin lỗi nha !
Tịnh mỉm cười :_ Lỗi phải gì chứ ! Ai nhìn thấy cảnh anh chàng mình thích đi cạnh cô gái nào đấy , miệng cười đùa đương nhiên sinh lòng nghi ngờ rồi !
_ Anh chàng mình thích ? Ơ , cậu ...biết ?
_ Ánh mắt cậu nhìn Phát cùng thái độ ban nãy nói lên tất cả ...
Liên đỏ mặt , ánh mắt in nét buồn rầu :
_ Thích hắn thì sao chứ ? Hắn có thèm quan tâm tới cảm xúc của mình đâu ! Suốt ngày cứ cặp hết nhỏ này tới nhỏ nọ còn khoe trước mặt mình nữa chứ !
_ Như thế chẳng phải càng chứng tỏ hắn mến cậu sao ?
_ Hừm , tuỳ cậu nghĩ . Nhưng cặp kè với loại người như Phát , cậu chỉ thiệt thòi thôi !
_ Cặp kè ? Thì ra đó là lí do cậu cứ nằng nặc hỏi tớ với Phát hôm qua làm gì ! Hừm , 1 đứa con gái đi uống café cùng 1 thằng con trai thì chưa thể khẳng định đấy là 1 cặp được ! Tớ chẳng muốn nói về mối quan hệ giữa Phát và tớ nhưng tớ chắc chắn tụi tớ không phải đang cặp kè . Vả lại , tớ biết hắn rất mến cậu , Liên ! Còn nữa , tớ cứ nghĩ cậu luôn tin tưởng và sẽ không bao giờ gây sự với tớ vì chuyện nhỏ nhặt như chuyện này , cậu làm tớ thất vọng quá !

Tịnh nói xong bỏ đi . Tịnh thật buồn về Liên , cứ tưởng nhỏ đã không còn hiểu lầm việc của cô cùng Phát nữa ...
Liên ngoái nhìn theo , lặng người .
_ 2 cô cãi nhau à ?
Có 1 người đã nghe toàn bộ cuộc đối thoại giữa Tịnh và Liên , đó là Luân . Luân ngồi sau bể chứa nước nên cả 2 cô nàng không thể thấy được .
Liên gật đầu . Luân thở dài :
_ Con gái mấy người khó hiểu quá ! Thích ai cứ nói ra đi ! Giấu mãi trong lòng chẳng thấy chán à ?
Liên nghe xong , bật khóc :
_ Huhu ...Tớ biết cậu...đúng...nhưng tớ sợ...sợ nói ra tớ sẽ bị...Phát ghét...huhu...
Luân lắc đầu :
_ Nín đi ! Khóc vì chuyện đâu đâu ! Nhảm quá !
_ Híc...xin lỗi...
_ Không dư lỗi để cậu xin đâu !

Liên lau nước mắt , rút trong túi ra cái thiệp mời màu hồng , đưa cho Luân :
_ Tớ viết cái thiệp mời sinh nhật này cách đây 5 ngày rồi ! Cậu trao nó cho Tịnh hộ tớ nha ! Nói cậu ấy nhất định phải đi !
_ Sao không tự đưa ?
_ Vừa cãi xong , mặt mũi đâu mà đưa nữa !
_ Hừm , giúp cậu lần này thôi đó !
Liên cười . Luân cầm lấy cái thiệp , tìm Tịnh .
Lát sau , Luân thấy Tịnh đang ngồi dưới tán cây trong vườn trường . Cô ngồi trầm tự , nghĩ ngợi việc gì đó , ánh mắt nhìn về hướng xa xăm . Luân chầm chậm tiến lại gần . Cậu ngồi xuống , hỏi :
_ Bộ mặt đấy ...cậu buồn à ?
Tịnh đáp :
_ Có thể .
_ Những việc nhỏ nhoi như thế dâu đáng buồn chứ ! Giận nhau rồi hoà lại là xong thôi mà !
_ Không phải !
_ Con gái khó hiểu thật !
_ Khó hiểu nhưng cũng dễ hiểu ! Ít ra dễ hiểu hơn con trai mấy người !
_ Đang nói về 2 tên bạn ngốc của tôi à ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận