* * *
Tịnh ngỡ ngàng nhìn Phong . Lần đầu , có người nói cô tốt , cô đáng khâm phục khi biết việc này . Trước đây , chúng luôn bảo cô ngu ngốc . Tịnh cảm thấy hạnh phúc , lòng cô ấm lại . Phong chuẩn bị đạp xe đi tiếp , Bỗng ,...
_ PHONG ƠI , CẢM ƠN !
Tịnh la lên , nở nụ cười thật tươi , khuôn mặt cô lúc này đẹp hơn bao giờ hết . Gío thổi , các cánh hoa tường vi bám trên tường bay lả tả ...Tịnh dứt lời , chạy vào nhà ngay . Phong đứng sững , nụ cười đấy đẹp mê hồn , nó khiến tim cậu đập thình thịch ...
"Khi bạn yêu mến một ai đó thì cũng đồng nghĩa với việc bạn sẽ bắt đầu ghét người đó"
Một ngày như bao ngày bình thường khác , Luân ôm cả chồng sách dày cộm lên sân thượng đọc . Cậu nhâm nhi từng trang , thong thả như uống trà . Trên cao , gió lùa vào thật mát . Bầu trời xanh thăm thẳm , từng áng mây trắng bồng bềnh trôi lửng lờ như gần hơn . Sân thượng ít người lui tới nên khá yên tĩnh . Đối với Luân , nơi đây chẳng khác gì thiên đường chốn trần gian . Cạch ! Tịnh nhẹ nhàng , bước từng bước đến cạnh ban công , cô sợ gây ồn sẽ làm phiền Luân ...
_ Định lên luyện giọng nữa à ? - Luân đưa tay chỉnh mắt kính , hỏi bâng quơ .
Tịnh phì cười :
_ Ồ không , tôi chỉ hát khi tâm trạng bất ổn thôi !
_ Thế thì cô càng bất bình thường hơn !
Tịnh thở dài xong đến ngồi kế Luân . Nửa tiếng đồng hồ lạng lẽ trôi qua , cả 2 cứ giữ bầu không khí im lặng như cũ .
Chợt , đồ đánh dấu sách của Luân rơi ra . Đấy là cánh hồng đỏ rực lửa ép khô được lồng trong tấm kiếng mỏng trong suốt , trông rất đẹp mắt . Tịnh nhanh tay nhặt dùm , đưa cho Luân thì...
_ Cô vứt nó hộ tôi đi !
Tịnh thoáng nét ngạc nhiên , cô quay sang nhìn Luân thì phát hiện thái độ của cậu thay đổi hẳn . Ánh mắt Luân hiện giờ thật đáng sợ , nó chẳng khác gì con dã thú đang đứng trước kẻ thù lâu năm , chỉ muốn phóng tới , xé xác chúng . Tịnh giật mình rồi bình tĩnh lại ngay , cô trầm giọng :
_ Món đồ này dường như khiến cậu nhớ đến kẻ cậu rất ghét ?
Luân gật đầu :
_ Phải ! Rất ghét !
Luân bắt đầu kể cho Tịnh nghe nguyên nhân...
Năm lớp 9 , Luân rất quậy phá , cậu thuộc loại ăn chơi có cỡ , Phong và Phát thua xa lắc . Đôi khi , Luân còn hân hạnh được thầy giám thị mời lên phòng "uống trà" về tội cúp tiết , đánh lộn...Thời đó , Luân để ý 1 chị xinh đẹp tên Hân , học lớp 10 ở trường cấp 3 gần trường cậu . Luân mê mẩn chị ta tới nỗi giờ tan học nào cũng đứng canh , chờ gặp mặt . Một hôm , Luân thu hết can đảm , viết bức thư bày tỏ tình cảm cho Hân . Cậu nghĩ nếu chị ta đồng ý thì quá tuyệt . Nếu không , xem như cậu trút hết tâm sự bấy lâu rồi thôi . Thế nhưng , sự thật thực phủ phàng . Mấy bữa sau , bức thư ấy đạ bị ai đó dán lên bảng thông báo trước phòng truyền thống của trường cậu . Lũ bạn đọc xong , đứa thì ôm bụng cười , đứa lại buông lời chế giễu , châm chọc . Luân biến thành thằng hề . Nhưng , Luân đinh ninh có kẻ khác chơi xỏ cậu , đánh cắp bức thư chứ chẳng phải Hân . Luân gặp Hân , hỏi thẳng cô . Hân biểu môi , giọng khinh bỉ :
_ Chính tao dán đó ! Nhìn lại mày đi ! Đồ oát con miệng hôi sữa ! Tao đây phải quen chàng nào vừa đẹp trai vừa học gỉoi , nhà giàu mới xứng chứ ! Thôi , biến dùm !
Hân nói xong , bỏ đi . Luân nghe xong mà tưởng như có sét đánh ngang tai . Luân không dám tin rằng cô gái cậu ta yêu lại tàn nhẫn , hống hách vậy . Bao nhiêu tình cậu dành cho Hân giờ chuyển thành hận thù . Luân từ bỏ cái thói ăn chơi xa xỉ , chỉ đâm đầu
vào sách vở , học ngày đêm . Sau đó , thành quả Luân thu về là hạng nhất trường ...Kể từ lúc ấy , Luân đã hoàn toàn thay đổi...
Luân kết thúc hồi tưởng , cậu cười nhạt :
_ Nghĩ lại cũng vui , nếu không nhờ chị ta chơi tôi một vố đau điếng thì làm sao tôi chịu học hành , có được thành tích như hôm nay !
Tịnh thở dài :
_ Cậu cao thương ha , tui thì khác hẳn ! Vậy đoá hồng này liên quan gì ?
Luân đáp :_ Lần đầu tôi gặp Hân là trong buổi dạ tiệc của giới thượng lưu giàu có . Cô ta mặc bộ váy đỏ , cài đoá hồng đấy trên đầu . Lúc tiệc tan , Hân làm rớt , tôi nhặt được , mang ép khô coi như kỉ niệm . Nhớ lại thấy ngớ ngẩn quá !
Tịnh gật gù . Luân nói tiếp :
_ Tôi thấy cậu cũng nên dứt điểm ân oán cá nhân đi ! Cứ mãi day dưa , khó chịu lắm ! Hơn thế , tôi khuyên cậu suy nghĩ tích cực tí đi !
_ Tại sao ?
_ Nhờ Thắng , cậu mới chuyển trường tới đây , làm quen được nhiều bạn mới . Đúng không ?
Tịnh nín thinh . Chốc sau , cô lên tiếng :
_ Đồ chặn sách này ...tặng tôi được chứ ?
Tịnh có vẻ rất thích đồ chặn sách ấy , cô ngắm nghía nó nãy giờ .
Luân lắc đầu :
_ Hãy vứt nó ! Màu đỏ không hợp với cô đâu !...Màu hợp với cô nhất là màu trắng của hoa tường vi !
Luân nở nụ cười . Nụ cười đó đẹp lạ kì , nó xoá tan hình ảnh lạnh lùng , điềm tĩnh của cậu thường ngày . Nụ cười đấy khiến Tịnh đỏ mặt , tim cô đập dồn dập . Tịnh bối rồi , cô chỉ biết chạy vội xuống cầu thang , rời sân thượng . Lát sau , Tịnh mới bình tĩnh lại . Tịnh thở phào nhẹ nhõm . Cô tản bộ trên hành lang lớp học . Tình cờ , Thắng đi ngang qua . Thấy Tịnh , hắn buông lời xiên xỏ :
_ Tao nghe nói dạo này có con nhỏ mặt dày nào ấy bu theo đám nhà giàu của Devil group để mong được bố thí đó tụi bây !
Xong , Thắng cười phá lên . Tịnh nhíu mày , cô bước nhanh đến chắn trước mặt Thắng , lấy tay chỉ vô mặt hắn , nói to :
_ Đừng so sánh ta với loại người chẳng ra đâu như ngươi ! Ta không còn là con
bé mồ côi lúc trước đâu ! Đừng coi thường ta !
Rồi , Tịnh hứ một tiếng , bỏ đi . Thắng đứng đấy , chết cứng , sững người nhìn theo bóng Tịnh khuất dần .Chapter 5 : cô bé
Mùa đông sang , trường Tịnh đang háo hức chuẩn bị cho hội thi văn nghệ sắp tới . Không khí các lớp học sôi nổi hẳn , ai ai cũng bận rộn , làm việc hết mình . Họ dồn hết tâm huyết vào công trình này .
Tại 11A2 ,...
Như Ý - nhỏ trưởng xinh xắn , hoạt bát , chủ xị những bữa tiệc của lớp vừa đi bốc đề thi về . Mặt Ý xanh lẻ hệt như tàu lá chuối . Nhỏ cầm micro , bước lên bục , phát biểu :
_ Alo alo , mời mọi người cất hết vỏ lon nước ngọt , cà chua , v.v... nói chung là thứ có thể chọi được vào hộc bàn để đảm bảo an toàn cho... tui . Sau đây là đề thi , nghe xong đừng xỉu nha !...Hãy sáng tác và biểu diễn 1 bài hát có chủ đề về tuyết , tình bạn ( có thể mượn nhạc , không đạo lời và phải hay ) !
"Ááá!!!"- Cả lớp hét toàng lên . Phản ứng của tụi nó chẳng khác gì cảnh Ý đã tưởng tượng trong đầu . Tất cả đều rơi vào tình trạng hoá đá tập thể , không một tiếng động . 10 phút sau , cả lớp mới hoàn hồn , rã đông cấp tốc . Tụi nó nổi điên trước cái đề độc nhất vô nhị , không sợ đụng hàng mà trường đưa ra . Tuy tức tối nhưng cả lớp chẳng hề trách Ý nửa câu , nhỏ đâu muốn mọi chuyện thành thế này , coi như gặp xui vậy . Tụi nó bắt đầu lấy lại tinh thần , cố gắng tìm giải pháp chữa cháy , hi vọng tình thế sáng sủa hơn tí .
Trong hoàn cảnh dở khóc dở cười đấy , chỉ có Phong là ung dung ngồi nghe nhạc . Hắn gác cả 2 chân lên bàn làm Tịnh phát cáu mấy lần . Tịnh thở dài , bó tay . Sáng đến giờ , Tịnh cứ liếc mắt ngó Phong như muốn nói điều gì ...
_ Nữ tarzan định nói gì từ sáng đến giờ ? Nói đê ! - Phong lên tiếng , nhìn Tịnh cười .
Tịnh ậm ờ . Cô kể Phong nghe chuyện hôm qua , mình gặp Luân trên sân thượng và xảy ra việc gì . Nghe xong , Phong im lặng , mặt hắn thoáng chút nét bực bội . Phong trầm giọng , vẻ nghiêm trọng :
_ Cậu ...thích Luân ?
Tịnh ngớ người trước câu hỏi của Phong rồi cười :
_ Hihihi , cậu nghĩ sao thế ? Tôi với...Luân ? Trời ! Cặp đôi tệ thành phố ! 2 người chạm mặt là nín thinh thì ...làm sao cặp được !
_ Vậy sao cậu đỏ mặt khi thấy hắn cười ?
_ Lời nói , nụ cười ấy của Luân khiến tôi nhớ tới một tên ngố !-Tịnh hình như rất thích "tên ngố" đấy , thích hơn Thắng nhiều . Cô cười tươi khi nhắc đến "tên ngố" đó ._ Lần đầu tôi gặp tên ngố ấy là trên cánh đồng hoa tường vi trắng gần nhà ...lúc 8 tuổi ...Suy cho cùng , tới giờ phút này đây , "tên ngố" đấy là kẻ tôi thích nhất !
Phong thở phào như trút gánh nặng , cậu nói tiếp :
_ Sao kể chuyện này cho tôi , cậu hay tâm sự cùng Liên mà ?
_ Vì...cậu là người tôi thích và tin tưởng nhất hiện nay ! A , nói ra nhẹ người !
Tịnh cười , nụ cười thật dễ thương . Bên cạnh Phong , Tịnh nói và cười nhiều hơn bình thường , khác hẳn cô bé trầm lặng mọi khi .
Phong trầm ngâm , tiếp tục nghe nhạc ...Cậu thiu thiu ngủ...Vào mùa hè Phong lên 8 tuổi , mẹ cậu bệnh nặng , bà dắt Phong về quê chơi hi vọng sẽ
vui hơn ...
* * *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...