Cách Tôi Công Lược Nam Chính Trong 001s

Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, Dung Đình, “bạn trai mới lên chức” của tôi, đã đưa tôi đi chơi khắp nơi.

Đúng là đi ra ngoài thư giãn rất tốt cho việc thăng tiến tình cảm.

Việc này rất nhanh liền kinh động đến mấy người bạn thân của tôi.

" Dung Đình? Đây không phải là vị học thần của trường trung học số 1 Nam Thành, người luôn đứng đầu trong các kỳ thi sao?" Vạn Tình kêu lên.

"Chít tiệt! Tần Vũ, cậu cùng anh ta bắt đầu từ khi nào?" Trần Hiên vẻ mặt khó tin.

"Quả nhiên như lời đồn, anh ấy rất lạnh lùng và đẹp trai. Tần Vũ cậu làm thế nào bắt được anh ta vậy?” Chu Vạn tò mò.

Tôi liếm kem, tựa nửa người vào Dung Đình, thản nhiên nói: "Anh ấy ấy à, bố mẹ tớ đã định hôn từ khi nhỏ cho bọn tớ. Bọn tớ hiện tại đều đã lớn, tự nhiên sẽ như nước chảy thành sông ở cùng một chỗ."

"Các cậu không phải cũng có đối tượng sao? Chuyện này có gì hay mà tò mò. Chẳng phải họ đều có một lỗ mũi hai con mắt sao?"

Những ngày gần đây tôi bị ám ảnh bởi việc học, tại thương thành của hệ thống tôi tạm thời mua một đạo cụ che đậy Thuật đọc tâm, để không cần phải luôn nghe thấy một số suy nghĩ cay tai. Trong lúc đó, ba người này không biết làm thế nào, đều tự mình công lược thành công đối tượng.

Tôi hỏi: " Cuộc phản công của Lý Tung trong khoảng thời gian này như thế nào?"

Trần Hiên buông tay, bất đắc dĩ nói: "Anh ấy chính là như vậy. Cho dù tớ có cố gắng giúp anh ấy phụ đạo, trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng dục tốc bất đạt. Ngay sau kỳ thi tuyển sinh đại học, tớ đã đối chiếu đáp án cùng anh ấy cùng lắm cũng chỉ được hơn 500 điểm."

Tôi đồng ý: "Được 500 điểm là tốt rồi. Đừng quên rằng khi mới bắt đầu cậu ta chỉ có 300 hoặc 400 điểm. Các cậu có thể chọn một trường đại học trong cùng thành phố.”

Điểm của Trần Hiên nằm trong top 5 của lớp. Chỉ cần cô ấy không mắc sai lầm, thì cô ấy sẽ không gặp vấn đề gì khi đạt được 985 điểm.

"Còn các cậu thì sao?" Trần Hiên hỏi.

Tôi vén tóc ra sau tai, nụ cười càng sâu hơn: "Dung Đình và tớ tất nhiên sẽ cùng vào Đại học Q."

Dung Đình xoa đầu tôi một cách âu yếm.

Chu Vạn không đành lòng nhìn thẳng: "Thật sự không chịu nổi các cậu dính ngấy với nhau, tớ muốn đi tìm Phó miệng độc."

Phó miệng độc là biệt danh cô đặt cho Phó Chi.

Ba chàng trai trẻ với khí chất phi thường xuất hiện từ các hướng khác nhau cùng một lúc.

Phó Chi, bông hoa cao lãnh, Lý Tung một kẻ lười biếng và lưu manh, và Tống Thiệu một chú cún nhỏ mềm mại– cũng chính là em trai của người hàng xóm bên cạnh Vạn Tình

[Sao hôm nay Chu Vạn lại mặc ít như vậy? cô ấy không sợ bị cảm lạnh. 】

[Kem trong tay Tần Ngũ hình như có vị vani, Trần Hiên cũng thích vị vani, lát nữa sẽ mua cho cô ấy một cái. 】

[Thật đau lòng, Vạn Tình thậm chí còn không nói một lời nào với tôi khi cô ấy đi ra ngoài, khóc. 】

Sau khi lịch sự chào hỏi chúng tôi, bọn họ vừa dỗ vừa lừa đem bạn gái của mình ôm đi.

Mọi người đều có vẻ hạnh phúc và chúng tôi cũng vậy.

[Đing! Giá trị tình yêu +5. 】

Tôi và Dung Đình nhìn nhau

21.

"Chị Tịch Yên, chị làm sao vậy? Sao chị trông buồn thế?"

Tôi rót rồi đưa cho Tịch Yên một chén trà.

Tịch Yên thở dài một hơi: "Tiểu Vũ, hình như chị đang thích một người."


Tôi: "???" Lòng ăn dưa hừng hực dâng trào!

"Anh ấy bao nhiêu tuổi? Anh ấy có cao không? Anh ấy có đẹp trai không? Anh ấy có cơ bụng tám múi không? Gia cảnh có tốt không?"

Tịch Yên: “……Nhìn chị nông cạn như vậy sao?”

Tôi lời lẽ chính nghĩa: “Chị Tịch Yên, để em nói cho chị biết, nếu một người đàn ông những điều kiện cơ cản như vậy cũng không có, vậy thì thế giới nội tâm của anh ta cũng không ra gì. Mục đích của việc có bạn trai là để bản thân hạnh phúc về thể chất lẫn tinh thần, nếu không thì kết giao với anh ta làm gì?"

Tịch Yên sờ cằm đồng ý với câu trả lời của tôi: “Cũng có đạo lý.” Cô ấy do dự, “Nhưng lỡ như anh ấy không thuộc về chị thì sao, lỡ như sau này anh ấy gặp được tình yêu của mình thì sao......"

Tôi sửng sốt: “Chị Tịch Yên, trước đây chị cũng không phải là người thiếu quyết đoán như vậy. Ai có thể biết được tương lai sẽ ra sao?”

Tôi vỗ vai chị ấy, như muốn động viên: “Em tin tưởng vào ánh mắt của chị. Lui lại một vạn bước, nếu anh ta có dấu hiệu lừa dối thì chị có thể vứt bỏ anh ta trước.”

Con gái thực sự dễ bị tổn thương hơn nên trước tiên cần đem quyền chủ động nắm trong tay.

Tịch Yên nhéo nhéo túi thơm, một vầng sáng màu xanh lóe lên.

Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng: “Chị hiểu, chị cũng rất tỉnh táo nhưng đối với người mình thích, sẽ không thể điều khiển được nhịp tim của mình.”

Tôi chưa kịp nói gì thì hệ thống 945 đã lâu không online tới, nó trước “A” một tiếng, rồi nói: “Ký Chủ, chị Tịch Yên của cô trước đây chưa có khí vận gia cố chỉ là một bia đỡ đạn pháo hôi! Chính là E hèmm…………..Nói thế nào nhỉ? Nó giống như một bước đệm trên con đường tình yêu giữa nam và nữ chính. Mặc dù túi thơm này bảo vệ cô ấy, nhưng tác dụng của nó vẫn có hạn.”

Tôi:"???"

"Tôi vừa nghe được cuộc nói chuyện của các cô. Cô ấy có lẽ đang trong trạng thái nửa thức tỉnh."

Tôi chế.t lặng, đã quen với thế giới này, nơi hệ thống đang bay loạn xung quanh và những sức mạnh kỳ lạ đã nhìn mãi thành quen.

Nhưng xin đừng gây sự với chị Tịch Yên của tôi!

22.

Hừ! tôi ngược lại muốn nhìn xem tên khốn nào đã khiến chị Tịch Yên của tôi bị mê đến choáng váng!

Dù sao thì tôi cũng có Thuật đọc tâm nên có thể thay chị Tịch Yên trấn giữ cửa ải.

Trước khi gặp mặt, tôi đã nghĩ bạn trai của chị Tịch Yên hoặc là một chàng trai cao lãnh như Dung Đình của tôi, hoặc là một người như Phó Chi tiểu thiếu gia kiêu ngạo và ác miệng, hoặc là cậu con trai quý tộc ôn nhu và lịch thiệp....

"Tiểu Vũ, đây là bạn trai của chị- Yến Thần." Tịch Yên giới thiệu cho tôi.

"Xin chào, cô là bạn của Yên Nhi phải không? Rất vui được gặp cô."

Người đàn ông đối diện mặc áo sơ mi trắng, dưới cổ tay áo là xương cổ tay trắng như tuyết, duyên dáng và thanh tú như một tác phẩm nghệ thuật, ngón tay thon dài, giống như một ngọc thạch.

Trên sống mũi cao có một cặp kính gọng vàng, một bên có một sợi dây chuyền vàng mỏng treo lủng lẳng.

Đường nét khuôn mặt đẹp.

Trên khuôn mặt anh ấy có sự lịch sự và khoảng cách vừa phải.

Tôi trợn mắt há hốc mồm.

Vẻ ngoài này có thể sánh ngang với Dung Đình!

Chẳng trách chị Tịch Yên bị mê hoặc đến mức choáng váng!

Từ lúc anh ta xuất hiện cho đến bây giờ, kỹ năng đọc suy nghĩ của tôi lại thất bại lần nữa sau chị Tịch Yên, vì tôi không thể nghe thấy giọng nói của anh ta.

Có thể lại là một vị đại lão khác?

Khi tôi đang nghĩ cách trả lời một cách lịch sự


[Cảnh báo! Cảnh báo! Hệ thống phát hiện ra một nhân vật cực kì nguy hiểm!!]

[Mức độ nguy hiểm: Cấp 10!!]

[Tên: Yến Thần]

[Phát hiện danh tính không thành công!!]

[Dựa trên phán đoán sơ bộ dựa trên từ trường của cơ thể anh ta: Anh ta có năng lực không giới hạn!]

[Tất cả ý thức đều vô hiệu đối với anh ta! Tất cả ý thức đều vô hiệu đối với anh ta! Tất cả ý thức đều vô hiệu đối với anh ta!]

Tôi:"?!"

Cậu nói cái gì?!

Anh ta có năng lực không giới hạn?!

Đừng bắt nạt tôi tuổi còn nhỏ không hiểu biết!

Tôi nhìn thấy người đẹp này vỗ vai chị Tịch Yên như phủi bụi.

Trong không khí dường như có tiếng “Bụp” vang lên.

[Hệ thống 1937 đã bị loại bỏ. 】

[Hệ thống Trà Xanh đã bị loại bỏ. 】

[Hệ thống ác nữ đã bị loại bỏ. 】

Nghe được ba cái hệ thông liên tiếp bị hủy.

Tôi: "………………"

Tôi nói khô khan: “Chị…Anh rể tốt.”

Tôi không phải là sợ, tôi chỉ làm theo trái tim mình.

23.

"Hệ thống, anh ta đối với toàn bộ ý thức đều vô hiệu là có ý gì?" Tôi hỏi.

Hệ thống 945 trong đầu tôi run lẩy bẩy, “Chính là... Chính là, anh ta căn bản sẽ không bị cốt truyện ban đầu ảnh hưởng, chị Tịch Yên của cô, có lẽ chị ấy sẽ thực sự trở thành nữ chính chứ không phải là bia đỡ đạn nữa. "

Tôi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, miễn là không làm tổn thương chị Tịch Yên.

"Còn nữa, ký chủ!! Xin hãy tránh xa anh ta QAQ, anh ta vừa gi.ết ba hệ thống! Tôi sợ quá!!"

Tôi thương hại: “Nhìn xem thèn nhỏ bị dọa thành cái dạng gì”.

Hệ thống 945 gần như quỳ xuống trước mặt tôi: "Cô ơi, đừng nói với tôi là cô không biết người chơi vô hạn lưu là gì nhé! Tên đại lão này vừa mới từ một phó bản thoát ch.ết trong gang tấc trở về thế giới thực! Cô nói anh ta có bao nhiêu lợi hại!"

Dường như là vậy.

Chế.t tiệt, Vậy còn không bằng để cho chị Tịch Yên trở lại cốt truyện ban đầu!

Đại nhân vật lớn này muốn làm cái gì thì làm cái đấy, Chị Tịch Yên chẳng phải là sẽ không làm gì được anh ta sao?


Tôi lo lắng.

24.

“Tiểu Vũ, sao mấy ngày nay nhìn em có chút lo lắng vậy?” Dung Đình rất nhạy bén, lập tức nhận ra tôi có gì đó không ổn.

“Dung Đình, anh có biết Yến Thần không?”

Dung Đình nhướng mày: "Yến Thần? Chữ 'Thần' bên cạnh thần thái sao?"

Tôi vội vàng gật đầu.

"Bọn em quen nhau. Anh ta là đối tác trong dự án mới nhất của gia đình em."

“Tính cách của anh ấy như thế nào?”

Dung Đình vòng tay qua eo tôi, có chút ủy khuất nói: "Tiểu Vũ, sao em lại hỏi về anh ta? Anh thừa nhận anh ta quả thực rất đẹp trai..."

Tôi không nói nên lời: "Anh đang nghĩ gì vậy? Anh ta là mục tiêu của chị Tịch Yên."

"Người chị em tốt của em Tịch Yên?"

Tôi trợn mắt: “Chứ sao nữa?”

Dung Đình tựa cằm vào vai tôi: “Đối với anh, anh ta là một đối thủ rất mạnh. Về mặt tình cảm, anh nghe nói anh ta chưa từng hẹn hò với ai và là một người khá giữ mình trong sạch. "

"Nhưng anh có thể cảm nhận được, anh ta là loại người sẽ không bao giờ thay đổi trái tim khi yêu một ai đó."

"Tiểu Vũ, thay vì lo lắng chuyện của bọn họ, sao em không quan tâm anh nhiều hơn, yêu anh nhiều hơn." Dung Đình u oán.

[Ký chủ cố lên! Giá trị tình yêu mà mục tiêu dành cho cậu đã đạt tới 60! Hãy tiếp tục phát huy và chờ đón số tiền 500 triệu nhân dân tệ!] Hệ thống 085 tiến lên động viên!

Dung Đình vẫn không vui: [Thời điểm tình yêu của Tiểu Vũ dành cho tôi tăng nhanh nhất là khi cả hai chúng tôi nhận được thông báo nhập học của Đại học Q.

Nó tăng lên 20. Những lần khác thì rất chậm. 】

Hệ thống 085: [ Này, tình cảm của các cậu chính là nước chảy thành sông, tôi tin tưởng sẽ sớm đạt tới 100. 】

Dung Đình hỏi: [Tôi có thể thấy giá trị tình yêu của tôi đối với Tiểu Vũ không?]

Hệ thống xấu hổ: [Xin lỗi ký chủ, không thể thực hiện được. Trừ khi Tần Vũ cũng bị ràng buộc bởi hệ thống công lược, nếu không cô ấy sẽ không thể thấy giá trị tình yêu của cậu dành cho cô ấy. 】

Dung Đình thất vọng: [Được rồi. 】

Tôi: “…………” Tôi phải làm sao đây? Tôi cảm thấy yếu đuối quá.

25.

Sau đó, tôi đã hỏi thăm tình hình của chị Tịch Yên một cách bí mật.

Sau khi biết Yến Thần được Tịch Yên đưa về gia đình và vượt qua khảo nghiệm, lòng tôi dần dần thư thái.

Cha mẹ của chị Tịch Yên không phải là người đơn giản, có thể thu hút được sự chú ý của họ cho thấy Yến Thần thực sự xuất sắc.

Có vẻ như chị Tịch Yên đã thu hoạch được hạnh phúc thuộc về mình.

26.

Trong học kỳ đầu tiên của tôi ở trường đại học.

Chu Vạn mời tôi đi dã ngoại.

Tôi vui vẻ đồng ý.

“Nhân tiện, Phó Chi nói bạn bè của anh ấy cũng sẽ đưa bạn gái tới, cậu có phiền không?”

Tôi không có vấn đề: "Được."

Chờ cho đến khi chúng tôi đến địa điểm đã hẹn.


Chu Vạn và Phó Chi, Trần Hiên và Lý Tung, Vạn Tình và Tống Thiệu.

Tất cả mọi người đều là bạn bè, điều đó là điều bình thường.

Nhưng tại sao chị Tịch Yên và Yến Thần cũng ở đó?!

Tôi lộn xộn trong gió.

"Chậc chậc, không ngờ bạn của Phó Chi lại là một mỹ nhân siêu cấp!" Chu Vạn hai mắt phát sáng, nước miếng thiếu chút thì chảy ra.

Phó Chi ôm trán, với vẻ mặt bất lực.

Tôi nở nụ cười thân thiện: “Chị Tịch Yên, anh rể.”

Lông mày của Tịch Yên cong lên: "Xin chào, Tiểu Vũ."

Yến Thần gật đầu với tôi.

Mọi người quay lại nhìn tôi, ngạc nhiên: Hai người quen nhau à?!

Tôi: "Còn gì nữa? Chúng ta cùng một nhóm, sao có thể không biết nhau?"

Trần Hiên kiêu ngạo xua tay: "Nếu chúng ta đều biết nhau, không cần phải khách sáo."

Mọi người nhanh chóng trải khăn trải bàn, đặt thức ăn trong ba lô lên đó và sắp xếp các dụng cụ khác.

Khói đang cuộn lên.

Yến Thần đưa xương và thịt nướng cho Tịch Yên.

Phó Chi trông dịu dàng và nhẹ nhàng lau bánh kem khỏi miệng Chu Vạn.

Lý Tung cẩn thận vén tóc của Trần Hiên ra sau tai để cô ấy khỏi bất tiện khi ăn.

“Chị ơi, em muốn uống nước cam nhưng không với tới được.” Tống Thiệu vẻ mặt đáng thương.

“Nhiều người như vậy, xin cậu nghiêm túc một chút!” Vạn Tình mắng cậu ta, nhưng vẫn lấy cam từ trong ba lô ra đưa cho anh.

“Chị, em yêu chị nhất!” Tống Thiệu “moaa” một tiếng, vội vàng hôn lên má Vạn Tình.

Mặt Dung Đình đỏ bừng: “Ở nơi công cộng thật không biết xấu hổ!”

Dung Đình cẩn thận nhặt những chiếc xương trên cá nướng, dưới ánh mặt trời, khuôn mặt anh ấy vô cùng tuấn tú và dịu dàng.

Tôi không thể không nhìn chằm chằm.

Anh ấy ngẩng đầu lên và nhìn tôi bằng đôi mắt màu hổ phách, nhịp tim của tôi không khỏi đập mạnh.

[Đinh--]

[Giá trị tình yêu +4!]

[Đang tiến hành kiểm tra dữ liệu toàn diện—]

[Tên ký chủ: Dung Đình]

[Giới tính: Nam]

[Danh tính: Sinh viên đại học]

[Mục tiêu công lược: Tần Vũ]

[Độ hảo cảm: 100!]

[Giá trị tình yêu: 100!]

[Chúc mừng ký chủ, công lược thành công!]

[500 triệu nhân dân tệ đã đến! Xin vui lòng kiểm tra cẩn thận! Ký chủ, hãy yên tâm rằng phần thưởng nhiệm vụ này sẽ được coi là thu nhập hợp pháp. Tôi chúc cậu những điều tốt đẹp nhất trong tương lai. Hãy sống hạnh phúc và già đi cùng người yêu nhé!】

- -HOÀN--


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận