Tại nhà hàng trung tâm Thanh Thành, hội trường lớn.
Thẩm gia là một trong những danh môn thế gia hàng đầu Thượng Hải.
Tuy không thể so sánh với nhà họ Khổng, Thẩm gia cũng rất có mặt mũi, được nhiều người kính nể.
Quan khách đến đây đều là những ông lớn, người có quyền lực ở các ngành kinh tế chính trị.
Trước cổng xuất hiện rất nhiều xe ô tô sang trọng.
Thẩm lão gia và Thẩm phu nhân tiếp khách ở cổng, biểu cảm vui vẻ, người ra người vào không ngớt.
Phần lớn khách đều đưa hồng bao ở cửa, chúc đôi trẻ trăm năm hạnh phúc.
Đám cưới tổ chức ở nhà hàng sang trọng nhất thành phố.
Người ta so sánh nó giống một đám cưới thế kỷ.
Bên ngoài được trang trí hoa hồng trắng, tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu.
Hình cô dâu chú rể được phóng to đặt trước cửa ra vào.
Khán phòng hơn nghìn người, các quan khách đã ổn định chỗ ngồi của mình, chờ đợi đám cưới chuẩn bị bắt đầu.
Đèn điện bất thình lình phụt tắt, ngay sau đó xuất hiện ánh sáng từ màn hình máy chiếu.
Trong khán phòng những tiếng bất ngờ, ngạc nhiên đồng loạt vang lên.
Trên máy chiếu chính là hình ảnh Thẩm Nhị tiểu thư vui vẻ trên giường cùng nhiều người con trai khác.
Âm thanh nhiệt tình kích động quan khách đỏ mặt, một số người đã xì xào bàn tán.
"Người đó có phải là Thẩm Nhị tiểu thư không?"
"Không ngờ Thẩm Nhị tiểu thư có mặt thú vị thế này cơ đấy."
Bên trong hậu trường, Thẩm lão gia hoảng hốt ra lệnh cho trợ lý đứng đằng sau tắt máy chiếu.
Thẩm phu nhân sốc đến mức lảo đảo đứng không vững.
Mấy người phụ trách loay hoay tắt màn hình nhưng không được.
"Mau tắt đi! Bảo bọn chúng mau tắt đi!"
"Lão gia, không tắt được, không tắt được."
Ở một bên quan sát từ đầu đến cuối, trong hậu trường, Mộng Đình bật cười rũ rượi.
Thật mong chờ tiêu đề bài báo ngày mai quá đi!
Kiếp trước, vào đám cưới của Thẩm Mộng Đình và Cố Minh Viễn, cô đã bị ***** *** ở chính phòng chờ của cô dâu.
Không biết ai đã đánh ngất cô, cuối cùng, tin tức Thẩm Đại tiểu thư giao hoan cùng người con trai khác trên giường vào ngày cưới tràn ngập trên mặt báo.
Sự kiện ấy đã mở đầu chuỗi những ngày tháng đau khổ của Thẩm Mộng Đình.
Lần này cô sẽ không ngồi yên chịu chết nữa!
Trở lại nửa tiếng trước, sau khi giải quyết Thẩm Hi Nhiễm và đám người kia.
Cô mang mê dược cô ta đã chuẩn bị thắp lên, sau đó kéo từng người lên giường.
Vì mê dược có công hiệu rất mạnh, vừa thắp lên mấy phút đã nóng người, cô cố gắng nhịn.
"Phải mau rời đi."
Thẩm Mộng Đình nghĩ thầm.
Cô đến phòng giám sát, mấy người phụ trách thấy váy áo cô bị xé, quan tâm hỏi thăm cô, Mộng Đình trấn an họ, nói rằng cô bị mắc phải đinh ở trong phòng, cô sẽ đi thay một bộ khác sau.
Mộng Đình nói cô muốn tự mình kiểm tra để chắc chắn máy móc hoạt động tốt, mấy người phụ trách thấy có lý nghe theo cô, để cô ngồi xuống ghế.
Sau đó, lợi dụng bọn họ không nhìn phía bên này, Mộng Đình đã liên kết camera phòng nghỉ của cô dâu tới máy chiếu khán phòng.
Những trò vặt này Mộng Đình đã học được từ một đàn anh thời đại học, mặc dù cô nói không muốn, nhưng anh ta khẳng định nhất định một hai kĩ năng phòng thân phải học nên cô đã học theo, ai ngờ lúc này thật có ích.
Đã xong mọi chuyện, Mộng Đình nhấn trở lại camera như ban đầu.
Cô mau chóng rời đi, trước khi đi còn dặn dò mọi người làm việc cẩn thận.
Màn kịch này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Sau khi cho tạm dừng hôn lễ với lý do giải quyết việc nhà, Thẩm lão gia cùng Thẩm phu nhân ngay lập tức đến phòng nghỉ dành cho cô dâu.
Phóng viên túc trực tại hiện trường vừa đánh hơi tin tức đã tụ tập rất đông.
Thẩm lão gia cho người dọn dẹp phóng viên ở ngoài cửa mới có lối đi vào.
Họ vừa bước vào, trước lối đi quần áo bị vứt một cách lộn xộn, trên giường, cô con gái thứ của ông ta đang nằm giữa hai người đàn ông.
Thẩm lão gia giật mạnh cái chăn.
Chát.
Một tiếng tát rất mạnh vang lên.
Má trái Thẩm Hi Nhiễm đỏ ửng.
Thẩm lão gia tức giận nhìn Hi Nhiễm.
"Ông! Sao ông lại đánh nó?"
Thẩm phu nhân đau lòng ôm lấy con gái.
Thẩm Trình tức giận mắng.
"Bà lại còn bênh nó! Ở đám cưới chị gái lại còn đi mây mưa với loại ở đâu ra, nó đem thể diện nhà chúng ta vứt sạch rồi."
"Chắc chắn nó bị hãm hại, Hi Nhiễm nhà chúng ta ngoan hiền như thế, đúng rồi, Mộng Đình đâu, không phải Mộng Đình ở phòng này sao, sao lại biến thành Mộng Đình rồi?"
Thẩm phu nhân chợt nhớ ra, bà nhìn xung quanh tìm kiếm Mộng Đình.
Thẩm Phong càng tức giận hơn.
"Bây giờ bà lại đổ lỗi cho Mộng Đình sao? Con bé hôm nay làm đám cưới, nó làm cái trò này được lợi gì cho nó hả?"
Khi Thẩm phu nhân nhắc đến cô, Mộng Đình thật "đúng lúc" bước vào phòng.
Khuôn mặt ra vẻ ngạc nhiên như thể mới biết chuyện, Mộng Đình giả vờ khóc lóc hỏi.
"Sao mẹ lại nói như vậy, con mới chỉ ra ngoài một lúc về chuyện đã thành như thế này rồi, con đâu biết chuyện gì đã xảy ra? Hay là mẹ thấy con mới nên là người nằm ở đó hơn là Thẩm Hi Nhiễm?"
Lời nói của Thẩm Mộng Đình khiến bà ta nín họng.
"Mẹ, mẹ đâu có nói như thế, mẹ chỉ quan tâm con thôi mà."
Bà ta lảng tránh.
Dựa theo bà ta nói vậy rất có thể kiếp trước vụ cô bị ***** *** có liên quan tới bà ta.
Thẩm Mộng Đình nắm chặt tay, cố gắng không để lộ biểu cảm.
"Tất cả là do chị! Chị hãm hại tôi! Cha! Tất cả là do con tiện nhân này hãm hại con! Không phải là lỗi của con!"
Hi Nhiễm vừa nhìn thấy Mộng Đình, cô ả đã xông vào mắng chửi như muốn cắn xé cô.
Mộng Đình mỉa mai, chỉ có cô ta được hãm hại người khác không cho người khác ăn miếng trả miếng cô ta sao?
Thật là buồn cười mà..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...