Tùy Duyên nghe vậy, ngẩn người, vừa muốn nói gì, Bất Hối lại cười ha ha ha, bịch bịch bịch chạy đi.
"Đứa nhỏ này......"
Nàng và Hạo Nhiên, mỗi người đều có gánh nặng, phải lo lắng, lại không hề quan tâm đến, đến nỗi phi quân bất giá, phi khanh bất thú (không phải nàng thì không cưới vợ, không phải chàng thì không lấy chồng).
Nên ở chung một chỗ mới phải.
Cơm tối, Tái đại nương và Hạo Nhiên tới đây ăn chung, Tùy Duyên làm rất nhiều, Chiêu Đệ cầm hộp đựng thức ăn về nhà ăn.
Rất lâu không ăn cơm cùng Tái đại nương, Bất Hối rất vui vẻ, không ngừng gắp thức ăn cho Tái đại nương, mở miệng là một tiếng nãi nãi, gọi đến Tái đại nương mở cờ trong bụng, liên tục khen Bất Hối ngoan, tri kỷ.
"A Duyên!"
"Ừm!"
Tùy Duyên lên tiếng, nhìn Hạo Nhiên.
"Chờ Tùy ký của ngươi khai trương, ổn định, ta tính toán đi kinh thành một chuyến, đến lúc đó nương ta, liền nhờ ngươi!"
Tùy Duyên gật đầu, "Ngươi hãy yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc đại nương thật tốt!"
"Nương ta ở cùng một chỗ với các ngươi, ta yên tâm!"
Tùy Duyên cười không nói.
Ngày hôm sau.
Tùy Duyên buôn bán xong, liền treo bảng lên, đóng cửa tiệm, mang theo Bất Hối, Chiêu Đệ và bốn tỷ muội, đi điều trị thắt lưng bị thương cho Quý Khôi.
Vừa thấy Tùy Duyên, Quý thị liền đỏ hốc mắt.
"Quý đại tỷ, đừng bày ra bộ dạng đó!"
“Muội tử, ta... ta biết, ta không thể, nhưng mà, ta nhịn không được!"
Tùy Duyên nắm tay Quý thị, "Quý đại tỷ, ta nhất định cố gắng!"
Quý thị gật đầu, “Muội tử, ta tin tưởng ngươi, cả nhà chúng ta đều tin tưởng rằng ngươi... ngươi là phúc tinh của chúng ta, không có ngươi, cả nhà chúng ta, không biết đã lưu lạc đến nơi nào, có lẽ, đã sớm ly tán! Ta sẽ không nói gì, cũng không biết phải nói với ngươi như thế nào, mới có thể làm cho ngươi biết, cả nhà chúng ta rất cảm kích ngươi, ta......"
Bởi vì Tùy Duyên tốt bụng, giúp đỡ cả gia đình họ, rất nhiều rồi....
Tùy Duyên thật sự không thích ứng, có người cảm kích nàng như vậy.
Vội nói, "Quý đại tỷ, chúng ta là người một nhà mà, cần gì nói những lời khách khí này!"
"Nhưng......"
"Quý đại tỷ, trước tiên ta đi điều trị cho Quý đại ca!"
Quý thị nghe vậy, vội lên tiếng, "Được, tốt!"
Nàng biết buổi chiều Tùy Duyên sẽ tới, sớm đã lau thân thể cho Quý Khôi, Quý Khôi cũng có thể chịu đựng, nhiều lần, nàng đều cảm nhận được hắn đau đến run rẩy, nhưng cố không kêu một tiếng.
Tùy Duyên đi theo Quý thị vào nhà, Quý Khôi nằm ở trên giường, vẻ mặt tươi cười.
Bởi vì hơn hai mươi ngày nghỉ ngơi thật tốt, ăn cũng tốt, tinh thần không tệ, khí sắc cũng tốt.
Nhiệt tình khẽ gọi Tùy Duyên, “Muội tử!"
"Quý đại ca!"
"Muội tử khổ cực!"
"Quý đại ca khách khí, Quý đại ca, một hồi, ta thi châm cho ngươi, tình hình không tốt, có thể còn phải mổ miệng vết thương ngang thắt lưng của ngươi, xem thử xương cốt bên trong của ngươi, có phải xương quá dài hay không, nếu như xương quá dài, ta phải dùng chủy thủ gọt xương đi!"
Quý Khôi nghe thấy trong lòng hốt hoảng, lại nghĩ tới, nếu hắn có chuyện không may, mấy người nương con Quý thị, phải sống thế nào?
“Muội tử, ta có thể đơn độc nói mấy câu với ngươi không?"
Tùy Duyên gật đầu.
Quý thị vội mang theo mấy đứa bé lui ra ngoài.
Trong phòng, chỉ còn lại Quý Khôi và Tùy Duyên.
“Muội tử, ngươi là ân nhân cứu mạng của cả nhà chúng ta, ta biết rõ, cho dù ta không nói, ngươi cũng sẽ đối xử rất tốt với mấy nương con các nàng, mà ta vẫn còn hơi lo lắng, nếu như, một hồi ta không qua khỏi, đi, muội tử có thể đồng ý với ta hay không, chăm sóc mấy nương con họ thật tốt......"
Tùy Duyên nhìn Quý Khôi.
Nông dân hiền lành, cũng rất chân thành.
"Quý đại ca, tại sao ngươi tin tưởng ta như vậy? Ngươi không sợ ta mưu mô sao?"
Quý Khôi bật cười, "Ta vốn mạng xấu, chết không có gì đáng tiếc, chỉ là có chút tự trách, muội tử giúp cả gia đình chúng ta nhiều như vậy, ta lại không thể làm gì cho muội tử!"
"Quý đại ca cứ an tâm, dưỡng thân thể thật tốt, vào tương lai thân thể tốt lên rồi, giúp ta nhiều hơn là được!"
"Ta, thật có thể, thật có thể lại đứng lên sao?" Quý Khôi tràn đầy hi vọng hỏi.
Thật sự là, còn có thể đứng lên sao?
"Dĩ nhiên có thể, chỉ cần Quý đại ca tin tưởng ta, chắc chắn có thể!"
Quý Khôi vội vàng gật đầu, “Muội tử, ta tin tưởng ngươi, ta thật sự tin tưởng ngươi, ta......"
"Quý đại ca, không cần phải lo lắng, của ngươi chỉ là vết thương nhỏ, chính là kéo thời gian dài, mới thành tình trạng như bây giờ, bây giờ thuốc điều trị thương tổn cũng đã tìm được, ta còn hỏi mượn Hạo Nhiên ca chủy thủ sắc bén nhất, ngươi cứ an tâm đi, một hồi Quý đại tỷ ở bên cạnh nhìn!"
"Không, không, muội tử, ta không có ý gì khác, ta......"
"Ta hiểu rõ, nhưng mà Quý đại tỷ lo lắng cho ngươi, muốn ở cùng với ngươi, mấy đứa bé, ta để cho các nàng chờ ở ngoài phòng!"
Quý Khôi nhìn Tùy Duyên, cảm động gật đầu, “Muội tử, vậy xin nhờ ngươi!"
"Tốt!"
Kiểm tra cho Quý Khôi, Quý thị và Chiêu Đệ giúp đỡ Quý Khôi lật người, cởi xiêm áo, lộ thắt lưng ra.
Tùy Duyên cẩn thận kiểm tra cho Quý Khôi, mới lên tiếng, "Thật ra thì, tổn thương ban đầu không nghiêm trọng lắm, chỉ cần nằm trên giường nghỉ ngơi thật tốt, là sẽ khỏi hẳn, nhưng đại phu kê cho ngươi thuốc có vấn đề, hơn nữa hình như bị người khác cố ý phá hư nữa, cho nên mới càng ngày càng nghiêm trọng!"
Tùy Duyên thật thà.
Quý thị nghe thấy lại oa một tiếng khóc lên, "Ta biết rõ là ai, ta biết rõ là ai, bọn họ đúng là lòng dạ độc ác, đúng là lòng dạ độc ác mà!"
Bọn họ muốn chiếm đoạt đất đai, nhà cửa của các nàng, liền ra tay trên người Quý Khôi.
Nhưng, nhưng Quý Khôi là thân huynh đệ (anh em ruột) của bọn họ.
Máu mủ ruột thịt, xương gãy vẫn gắn bó với gân cốt, làm sao bọn họ xuống tay được.
Quý Khôi cũng khóc.
Rất nhiều chuyện, vừa bắt đầu không nhìn ra, sau đó mọi thứ hiện ra, hắn đã hiểu.
"Ái Phân......"
Quý thị nhìn Quý Khôi, ra sức lắc đầu.
"Ta hận, ta không cam lòng, ta......"
"Ái Phân......"
Tùy Duyên nhìn, không khỏi đồng cảm, nắm tay của Quý thị, "Quý đại tỷ, nghe lời khuyên của ta, còn nhiều thời gian, người đang làm thì trời đang nhìn, ngươi xem, phụ không phải phụ, mẫu không phải mẫu, huynh đệ không giống huynh đệ này, tương lai cũng sẽ không có kết quả tốt!"
Vành mắt Quý thị ửng đỏ, “Muội tử, có thật không?"
Hiểu rõ, Quý thị liền tin tưởng, Tùy Duyên sẽ không lừa nàng.
"Thật!"
"Nhưng......"
"Quý đại tỷ, bây giờ chuyện ngươi phải làm, không phải đi hận người khác, mà là phải trị khỏi thắt lưng bị tổn thương của Quý đại ca, tránh cho đêm dài lắm mộng!"
Quý thị hoàn toàn tỉnh ngộ, "Tốt!"
Đúng, chuyện gì cũng không quan trọng, tổn thương của Quý Khôi mới là quan trọng nhất.
Cũng may thắt lưng bị tổn thương của Quý Khôi không có nghiêm trọng như Tùy Duyên nghĩ, nhưng cũng không nhẹ, trước châm kim, lại mổ vùng bị nhiễm bệnh ra gọt đi phần xương dài thêm cho Quý Khôi, rồi may vết thương lại, bôi thuốc, dùng nẹp cố định thắt lưng.
Làm xong, Tùy Duyên mệt mỏi đầu đầy mồ hôi.
Nhìn Quý Khôi nằm ở trên giường, ngủ mê man, Tùy Duyên dựa vào ghế, uống nước.
“Muội tử......"
"Quý đại tỷ, ngươi yên tâm, chỉ cần tiếp theo, Quý đại ca uống thuốc đúng hạn, không được cử động thắt lưng, không quá tháng ba, thương thế có thể khỏi hẳn, nghỉ ngơi nửa năm một năm, nhất định có thể giống như trước kia!"
"Thật?"
Tùy Duyên gật đầu.
Quý thị vội vàng chạy đi ra bên ngoài, quỳ trên mặt đất, chắp tay trước ngực, "Cảm ơn trời đất, cảm ơn Quan Thế Âm Bồ Tát, cảm ơn muội tử A Duyên!"
Thấy cả nhà Quý thị có hy vọng, Tùy Duyên nhìn, cũng cảm thấy mĩ mãn.
Thì ra, vui vẻ, cũng không phải là một mình bản thân vui vẻ.
Mà là nhìn thấy người bên cạnh, đều vui vẻ, đó mới là vui vẻ thật sự.
Mấy ngày kế tiếp, Quý thị vẫn chăm sóc Quý Khôi như cũ, Niệm Đệ, Chiêu Đệ ở Tùy ký giúp một tay.
Rất nhiều thứ, cũng đã dọn vào Tùy ký mới, giường đệm chăn, Tùy Duyên còn rất tri kỷ chuẩn bị ba gian phòng cho cả gia đình Quý thị, Quý thị lại kiên trì, chỉ cần hai gian phòng, nàng và Quý Khôi một phòng, năm tỷ muội Chiêu Đệ một phòng, trong phòng hai cái giường, hai tủ treo xiêm áo, một cái bàn, đã xếp chật.
Sạch sẽ, Quý thị nhìn, hận không được mọc thêm mười đôi tay, làm việc nhiều hơn cho Tùy Duyên, báo đáp Tùy Duyên.
Theo ý của Tái đại nương, Tùy Duyên, Bất Hối, cả nhà Quý thị dọn vào Tùy ký mới.
Toàn bộ Tùy ký cũ liền giao cho gia đình Điền thị và Chu thị.
Hai mươi bảy tháng hai.
Sáng mai Tùy ký mới sẽ khai trương, Tùy Duyên mang theo mấy đứa bé, quét dọn từ đầu tới đuôi Tùy ký mới một lần, lại đi chợ nói với Trương ca thịt bò, về sau mỗi ngày đều muốn nửa đầu bò, lại đi chợ bán thức ăn, muốn một con heo, mười con gà, mười con vịt.
Tùy Duyên lại sợ sáng sớm đi không kịp, định mua gà vịt nuôi dưỡng ở hậu viện, nhưng Tùy Duyên sẽ không giết gà.
"Di, ta sẽ giết gà, giết vịt!"
Tùy Duyên nhìn Chiêu Đệ, "Ngươi thật sự sẽ?"
"Ừ, trước kia ở nhà, ta đã từng giết!" Chiêu Đệ lời thề son sắt nói.
"Chiêu Đệ à, không bằng, chúng ta tìm người tới giúp chúng ta đi!"
"Di, ngươi phải tin tưởng ta, ta thật sự sẽ!"
Tùy Duyên nhìn Chiêu Đệ, "Chiêu Đệ, chuyện giết gà, giết vịt liền giao cho ngươi!" "Tốt!"
Hai mươi tám tháng hai.
Sáng sớm. Diễn đàn Lê Quý ĐÔn
Tùy Duyên rời giường mặc xiêm áo, đi ra cửa, liền nghe thấy phòng bếp truyền đến tiếng đổ nước, không khỏi thở dài, mấy đứa bé Chiêu Đệ thật chịu khó, hiểu chuyện.
Trong phòng bếp, Chiêu Đệ đã sớm giết gà vịt, trong hai cái chậu gỗ, một cái là máu gà, một cái là máu vịt, sạch sẽ, đã đông lại.
Trong nồi lớn, nước đã sôi lên.
Chiêu Đệ múc nước nóng vặt lông gà.
Phán Đệ, Đái Đệ, Bất Hối ở bên cạnh vội vàng làm bánh bao, bánh màn thầu, Lai Đệ thì nhóm lửa, Quý thị đang cắt thức ăn, họ không nói gì, nhưng mỗi một lần khi con ngươi giao nhau, nhếch miệng nở nụ cười, ấm áp trong đó, thật sự làm ấm lòng người, Tùy Duyên ở cửa phòng bếp nhìn, trong lòng cảm động nói không nên lời.
Đây cũng là đồng tâm hiệp lực.
"Nương!"
Bất Hối phát hiện ra Tùy Duyên đầu tiên, nở nụ cười.
"Mọi người chào buổi sáng!"
"Nương (Muội tử)(Duyên di) chào buổi sáng!"
Tùy Duyên lắc đầu bật cười, đeo tạp dề vào giúp đỡ làm điểm tâm.
Tùy ký mới, Tùy Duyên vẫn có ý định bán điểm tâm, bánh bao, bánh màn thầu, sữa đậu nành, cháo, bánh gạo nếp, bánh chưng, trứng luộc trong nước trà, sủi cảo hấp, bánh bao hấp.
Cũng may phòng bếp khá lớn, cái gì cũng chuẩn bị rất ổn thỏa, bận rộn nhưng cũng gọn gàng ngăn nắp.
Trời hơi sáng lên, tất cả món ăn cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ đốt pháo, mở cửa buôn bán.
Tùy Duyên lại nghĩ, đặt ở phòng bếp, có vẻ rất nhiều người không biết có món ăn gì, định quyết định một hồi ở cửa của Tùy ký, bày một cái bàn, dọn món ăn ra, để mọi người biết, tất cả những thứ gì Tùy ký có bán.
Hạo Nhiên và Tái đại nương tới sớm nhất, sau lưng còn có đội ngũ múa sư đi theo.
Tái đại nương cười híp mắt đưa bao lì xì, "A Duyên, cái này là một chút tâm ý của đại nương, chúc ngươi buôn bán thịnh vượng, tiền tài chảy vào như nước!"
Tùy Duyên vươn tay tiếp nhận, "Cảm ơn đại nương!"
Tái đại nương cười gật đầu.
Hạo Nhiên nhìn Tùy Duyên, "A Duyên, ta mời múa sư cho ngươi, náo nhiệt một chút, cũng chúc ngươi buôn bán thịnh vượng, tiền tài chảy vào như nước, kiếm đầy bồn đầy bát!"
"Cảm ơn Hạo Nhiên ca!"
"Khách khí!" Các huynh đệ của Hạo Nhiên đều tới, cũng tặng quà tặng, bao nhiêu tiền, Tùy Duyên không quan tâm, quan tâm, là tâm ý của mọi người.
Giờ lành là giờ mão canh ba.
Tái đại nương nhìn trời, "A Duyên, Hạo Nhiên, giờ lành sắp đến, nhanh đốt pháo, mau múa sư!"
"Hạo Nhiên vội vàng đốt pháo, A Duyên mau kéo lụa đỏ!" Tái đại nương ở một bên vội kêu.
Hạo Nhiên, Tùy Duyên nhìn nhau cười một tiếng, chia nhau làm việc.
Đốt pháo, kéo lụa đỏ, tiếng pháo, tiếng chiêng trống, hỷ khánh cát tường.
"Chúc mừng muội tử A Duyên!"
"Chúc mừng muội tử A Duyên!"
"Cảm ơn, cảm ơn!"
Pháo qua đi, Tùy Duyên, Chiêu Đệ, Quý thị vội vàng bưng cái loại món ăn đi ra bên ngoài, Bất Hối, Tái đại nương kêu mọi người đến đại sảnh ăn điểm tâm.
Cũng rất nhiều người biết Tùy ký, cũng đã nếm thử tài nấu nướng của Tùy Duyên, đồ ăn của Tùy ký ngon, giá tiền cũng thích hợp, hôm nay người tới ăn, vẫn tương đối nhiều.
Không bán cái này bán cái kia, mấy người vội vàng chạy quanh, đầu đầy mồ hôi.
Lại vui mừng không thôi.
Xong việc bữa sáng, lại bận rộn buổi trưa.
Tùy Duyên sớm treo bảng hiệu lên, buổi trưa Tùy ký không chỉ có phá lấu bò, còn có thịt bò kho, thịt bò xé tay, vịt kho nước tương, gà ủ muối.
Các loại rau xào, bánh bao, bánh màn thầu, cơm.
Thích hợp với chi phí của mọi người.
Rất nhiều người nhìn đồ ăn chưa từng thấy tên trên bảng hiệu, liền không nhịn được chảy nước miếng thèm thuồng, người có bạc, nhanh chóng đặt một bàn.
Người không có bạc, cũng móc tiền ra, mua một bánh bao, mua một bánh màn thầu, cầm về nhà dỗ tiểu hài tử.
Tùy ký, cảnh sắc an lành vui mừng.
Nhưng......
Trong một góc ở đầu đường, một nam một nữ.
"Gia, chính là Tiểu Đề Tử (Một câu chửi), dù thế nào người cũng phải làm chủ cho người ta đó!"
"Ngươi không có nhận lầm?"
"Làm sao lại nhận lầm, cho dù nàng hóa thành tro, ta cũng nhận ra nàng, gia, chỉ cần ngươi giúp người ta giải quyết nàng, đến lúc đó......"
Ha ha, ha ha, Tùy Duyên.
Lần này, ngươi nhất định phải chết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...