Bầu trời bắt đầu tối dần, những ánh sao lấp lánh tỏa sáng trong màn đêm kỳ ảo, có sao nhưng lại không có trăng.
Đêm tới cũng là lúc không gian rơi vào yên tĩnh, một tiếng gió vù vù xé ngang khoảng lặng, khuấy động cả một vùng hoang sơ, heo hút không một bóng người.
Thiếu nữ ngồi giữa nền cát như hứng hết tinh túy của ánh sao trên trời, cô thanh lãnh như hàn băng, trong trẻo như vầng trăng.
______________________________ Truyện được sáng tác và đăng tại s3.truyenhd.com, mong mọi người ủng hộ.
______________________________Bất chợt hình ảnh xinh đẹp của thiếu nữ biến mất trong làn bão cát thổi mạnh.
khung cảnh quyến rũ cùng người con gái tuyệt mỹ đó mất tích rồi lại xuất hiện mờ mờ, ảo ảo không thể nắm bắt.
Từng cơn gió quạt qua làm cát bụi bay lên vạt áo trắng thuần của thiếu nữ xinh đẹp.
110 nhìn bão cát nổi lên thì yên lặng nhắm mắt , không nói một lời, vẫn giữ tư thế như trước không hề thay đổi.
Thấy hành động của cô, hệ thống không nhịn được lên tiếng.
[Cô có sao không ký chủ ? Bão cát đã nổi lên rồi mà cô còn không đi tìm chỗ trú ? Tính đợi bão cát thổi cô về lòng đất luôn à ? ] Không có chỗ.
Sorry, sorry.
Tôi quên ở cái nơi khỉ ho cò gáy toàn cát là cát này lấy đâu ra chỗ trú bão.
[Làm ơn cho tôi xin đi không muốn cô chưa lên được sân khấu đã bị hất bay đâu.] Ngồi đợi.
[ Đợi ? Đợi gì vậy ?] Tỏ ra lo cho ta như vậy các ngươi sẽ chịu thiệt đấy.
Cô mà chết thì bọn tôi còn thiệt hơn.
[Tôi chỉ là quan tâm đến ký chủ của mình thôi mà.
Bản hệ thống rất có tâm với nghề và biết suy nghĩ cho đồng nghiệp đấy nhé.] Hệ thống đang bận khoác lác nên không để ý đến 110 đã đứng dậy bước đi.
Thiếu nữ bước đi trên cát, bàn chân xinh xắn để lại dấu vết, rồi bị gió thổi đi mất.
Đi được vài bước thì cô dừng lại, ngửa đầu nhìn lên bầu trời.
Cho dù những hạt cát che khuất ánh nhìn của cô, ánh mắt cô vẫn thanh triện như nhìn rõ mọi thứ.
Một ma trận mê hoặc, dùng để thôi miên kẻ bị nhốt bên trong.
Giọng nói hệ thống vui sướng, hứng khởi như trúng số cất lên khi nghe được điều 110 vừa nói.
[ Cái này tôi biết, tôi biết nè.
Ma trận này là loại dùng riêng cho việc mê hoặc.
Khi ở trong đây, người bị nhốt sẽ phải trải qua 7749 những cán dỗ không thể trống cự đến từ sâu trong nội tâm.
Tôi cũng thử quét trận pháp này rồi nhưng chả thu được gì.
Có vẻ nó rất kì lạ.
] Trò mèo thôi.
[ Cô cẩn thận đấy, không đơn giản chút nào đâu.
] Tôi cảnh báo rồi, nghe hay không nghe là do cô thôi.
Cát bão thổi càng thêm mạnh, chúng như đang cố gắng quật ngã thiếu nữ cho bằng được.
Ẩn sau cơn bão hung tợn, một âm thanh kiều diễm, mĩ hoặc như xa, như gần vang lên.
- Ngươi có muốn trở thành kẻ tôn quý nhất thế gian không ? Đồng ý điều kiện của ta, ta sẽ giúp ngươi.
Không.
Ngươi không làm được.
Từng câu từng chữ chậm rãi, nghe không thấy chút cảm xúc nào, chỉ có sự bình tĩnh thản nhiên.
Còn âm thanh kia sau khi im lặng một lúc thì cất tiếng cười lạnh.
- Ha...ha...ha...!Lần đầu có kẻ dám nói vậy với ta.
Sao ta không thể làm được cơ chứ ? Chỉ làm được trong ảo cảnh này.
Tiếng cười tiếp tục vang lên.
Đó không còn là tiếng cười lạnh nữa mà là một tiếng cười hết sức tà mị, quyết rũ.
Từ đầu đến cuối âm thanh kì lạ kia đã làm người ta không phân biệt rõ nam nữ rồi.
- không thì ta giúp ngươi giết kẻ ngươi muốn ? Chúng đã chết hết.
- Cho ngươi có lại cảm giác khi giết chúng, thế nào ? [ Cái ma trận này mới lạ phết đó kí chủ.
Tôi tưởng nó phải dụ cô bằng cách biến ra ảo cảnh về nam phụ chứ ta, dù gì thì điều con người luôn chú ý đến là người mình yêu.
] Ta không phải cô ấy.
Mắt hệ thống tự nhiên sáng lên như biết được một bí mật động trời.
Ha...ha...!Nó quên mất kí chủ không phải người ( trong bảng thông tin có ghi ).
Dạo này trí nhớ kém quá, quên biết bao nhiêu là thứ, cần đi kiểm tra lại mạch não thôi.
Từ từ, hệ thống xin rút lại lời vừa nói, nó là 1 hệ thống vô cùng hoàn hảo,sao có thể đi kiểm tra lại chứ, chỉ cần...đi bảo chì là được.
[ Ta càng thấy kẻ đang dụ dỗ cô rất được, không dùng tình yêu để đi dụ dỗ 1 thiếu nữ, suy nghĩ khác người, hợp với cô lắm.
Cô thu hắn làm tay chân đê.
] Ngươi thích ? [ E hèm.
Tôi là hệ thống đứng đắn, sẽ không thích 1 vật thể không xác định đâu.
] Ừ.
Tùy ngươi.
[ Ý cô là gì hả kí chủ ? Cô đồng tình với lời khẳng định của tôi hay sẽ nhận kẻ kia là tay sai vậy ? ] Nghĩ thêm đi.
Sau khi cố gắng hỏi mãi mà vẫn bị kí chủ phớt lờ, hệ thống quyết định offline.
Nói chuyện mà cũng khó khăn nữa, cô có mắc rào cản ngôn ngữ đâu mà không chịu trả lời nó.
Tức quá ! Còn âm thanh kia mãi không nhận được câu trả lời từ 110, đang định tiếp tục nói thêm lời với cô.
Bỗng một cảnh tượng kinh thiên động địa xảy ra làm cả không gian chấn động.
________________________Truyện được sáng tác và đăng tại s3.truyenhd.com , mong mọi người ủng hộ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...