Tối hôm qua, phòng tổng thống trên tầng hai không những không bị dột nước và mưa đá, mà sau mười hai giờ lúc Thời Giản đang chờ quản gia Đường lên ăn mình, cô còn tạo dáng đẹp nhất, nhưng một hai tiếng trôi qua, quản gia Đường vẫn không vào.
Thời Giản chờ mãi chờ mãi rồi ngủ thiếp đi.
Trong phòng ấm áp khô ráo, chiếc giường dưới thân cũng mềm mại đàn hồi, Thời Giản như trở về thời điểm trước khi vào trò chơi phát sóng trực tiếp chết tiệt này, cô ngủ rất ngon, chất lượng cũng rất cao, đến khi xuống tập hợp thì đã quá giờ.
[Streamer may mắn quá!]
[Tôi xin rút lại lời nói streamer không may mắn, 12 giờ không ở trong phòng còn không bị ăn thịt, đây mới là người may mắn.
]
[Có vẻ như quản gia Đường không ngờ có người sẽ lên tầng hai ngủ, nhưng bây giờ bị phát hiện thì không ổn rồi! ]
Thời Giản nói ra suy đoán của mình: "Quản gia Đường chắc không biết tôi lên tầng hai, tối nay hẳn sẽ đi kiểm tra phòng.
"
Trương Đống thuận theo suy nghĩ này nói tiếp: "Tối nay cô đừng lên tầng hai nữa.
"
Thời Giản: "Tối nay tôi vẫn ở tầng hai.
"
Hai người đồng thanh.
Trương Đống: Cô đang nói gì vậy?
Biết rõ núi có hổ còn cố tình đi vào hang hổ?
!
Trương Đống dẫn dắt mọi người tiếp tục nỗ lực rời khỏi lâu đài Tường Vi, bây giờ điểm mấu chốt để phá đảo chính là chủ nhân lâu đài, nhưng vị chủ nhân này vẫn chưa có ý định xuất hiện, mọi người căn bản không liên lạc được với ông ta.
Trương Đống cũng liều lĩnh, vòng vo muốn bắt đầu từ quản gia Đường, có điều quản gia Đường khi bị hỏi chủ nhân bao giờ trở về đều giả vờ không biết.
Hỏi ba lần không biết.
Liên lạc cũng không liên lạc được.
Hôm nay vẫn là một ngày không có kết quả, Thời Giản cũng chấp nhận, bây giờ cô dường như không còn sợ hãi nữa, buổi tối cũng không nghe mọi người khuyên can, sau khi tan họp vẫn chạy lên phòng ở tầng hai.
Đối với việc cô chuyển lên tầng hai, quản gia Đường vào buổi sáng không đưa ra bất kỳ ý kiến nào, nhưng cả người trong lâu đài và khán giả trong phòng phát sóng đều chắc chắn một điều.
Thời Giản đã bị nhắm đến.
Cô sắp chết rồi.
Thời Giản sắp chết nằm nghiêng trên chiếc giường lớn mềm mại, hai tay chắp lại đặt bên hông, mái tóc dài đen mượt xõa trên gối, thoạt nhìn có vẻ tùy ý nhưng thực ra chỗ nào cũng đầy tâm cơ, cô đã tốn không ít tâm tư cho tư thế này.
Sườn mặt trái lộ ra, bên tai cắm một bông hoa tường vi đỏ thắm, hoa tường vi đỏ càng làm tôn lên làn da trắng như tuyết của Thời Giản, môi đỏ răng trắng, mày như tranh vẽ.
Hàng mi cong vút rung rung, đẹp như đang chụp ảnh tạp chí thương mại.
Đúng mười hai giờ đêm, tiếng chuông vang lên mười hai tiếng, cánh cửa phòng cô cũng "kẽo kẹt" bị đẩy ra.
Đối phương dường như đã nóng lòng chờ đợi khoảnh khắc này.
Quản gia Đường bước vào, ông ta không còn ngụy trang nữa, đã hoàn toàn không còn dáng vẻ của con người.
Cổ kéo dài ra i, đôi mắt màu vàng cam mang theo phấn khích của kẻ đi săn, miệng há ra, nước dãi chảy đầy sàn, miệng còn lẩm bẩm: "Là ai không ở trong phòng lúc 12 giờ đêm?"
"Hóa ra là món điểm tâm nhỏ của tôi.
"
"Điểm tâm nhỏ thơm quá.
"
Quản gia Đường còn làm ra vẻ say mê, hít hà không khí.
Số người trong phòng phát sóng của Thời Giản tăng vọt, đã vượt qua con số năm nghìn, điều này được coi là một kỳ tích đối với streamer mới, dù sao thì phó bản người mới cũng không có nhiều lưu lượng truy cập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...